Phong Ảnh Đế, Chúng Ta Ly Hôn Đi

Chương 29:

Chương trước

Chương sau

Không ngờ, sau đó điện thoại được nhấc lên, một giọng nữ yếu ớt vang lên: “A lô?”

 

Trong mắt Phó Thiếu Sâm lóe lên một tia cười, anh có thể tưởng tượng được tâm trạng của Lạc Thi Hàm khi nhận cuộc điện thoại này.

 

Anh cố tình ngừng vài giây, cho đầu dây bên kia đủ thời gian chuẩn bị, rồi mới lên tiếng: “Em đang nghỉ ngơi à?”

 

Ở đầu dây bên kia, Lạc Thi Hàm đưa điện thoại ra xa một chút.

 

Cô xác định khoảng cách này là đủ để giọng nói không bị lộ nên nhỏ giọng trả lời: “Ừm.”

 

Cô hoàn toàn không dám nói thêm một từ nào, sợ bị bà nội Lạc trong phòng bao nghe ra giọng của mình.

 

May mắn là Phó Thiếu Sâm cũng không làm khó cô, nói một câu: “Em nghỉ ngơi đi, anh sẽ gọi lại sau.”

 

Rồi cúp máy.

 

Lạc Thi Hàm nhìn vào lịch sử cuộc gọi trên điện thoại, thở phào nhẹ nhõm.

 

May mà không gây sự chú ý cho bà nội, nếu bị phát hiện và các anh trai biết cô và Phó Thiếu Sâm từng qua đêm với nhau, thì cô sẽ không yên ổn được!

 

Để tránh gây rắc rối, cô đành miễn cưỡng phối hợp với Phó Thiếu Sâm.

 

Nếu không, cô chẳng muốn dính vào mớ hỗn độn này.

 

Phó Thiếu Sâm cúp máy, sắc mặt dịu dàng chưa từng thấy.

 

Hình ảnh này khiến bà nội Phó tin vài phần, rồi bà lập tức hỏi dồn: “Cô gái đó là con nhà ai? Các con quen nhau khi nào, hẹn hò bao lâu rồi, con cũng không còn nhỏ nữa, khi nào thì kết hôn—”

 

Lông mày Phó Thiếu Sâm hơi động.

 

Thấy vậy, Thẩm Thành lập tức ra mặt hoà giải: “Bà nội, chuyện này không gấp được, vừa rồi Thiếu Sâm đã nói là mới theo đuổi được cô ấy, bà đừng lo lắng nữa.”

 

Nghe xong, sắc mặt bà nội Phó mới dịu lại.

 

Bà cụ quay sang bà nội Lạc: “Nhược Lan à, thật xin lỗi để bà phải xem trò cười này.”

 

Bà nội Lạc an ủi: “Có gì đâu mà, người già thì luôn lo lắng cho thế hệ trẻ, chỉ mong chúng được tốt thôi mà.”

 

“Thực ra cháu gái nhà chúng tôi cũng khá lo lắng.”

 

Nghe vậy, bà nội Phó rất phấn khởi, bà vỗ tay bà nội Lạc, nhìn về phía Thẩm Thành: “Vậy bà thấy cậu ấy thế nào?”

 

Thẩm Thành nghe toàn bộ cuộc trò chuyện, bị ánh mắt lạnh lùng của Phó Thiếu Sâm quét qua, cảm thấy toàn thân không ổn, vội vàng ngăn cản: “Bà nội, sao lại lôi cháu vào chuyện này—”

 

Chưa nói xong, Lạc Thi Hàm đã đẩy cửa bước vào, mọi người lập tức nhìn về phía cô.

 

Điều này khiến Lạc Thi Hàm giật mình, chẳng lẽ trong lúc cô không có mặt, Phó Thiếu Sâm đã nói ra tên cô?

 

Đầu óc rối loạn, cô không để ý bà nội Phó bước tới kéo cô ngồi xuống chỗ cũ.

 

Đến khi cô tỉnh táo lại, bà nội Phó mỉm cười nhân từ: “Thi Hàm à, cháu có bạn trai chưa? Nếu chưa, cháu thấy cậu thanh niên đó thế nào?”

 

Lạc Thi Hàm nhìn theo ánh mắt của bà nội Phó, thấy Thẩm Thành mặt mày nhăn nhó, còn Phó Thiếu Sâm thì mặt mày u ám.

 

Cảnh tượng này khiến cô suýt phì cười.

 

Ngay lập tức, cô nghiêm túc từ chối bà nội Phó—

 

“Không cần đâu ạ, cháu có người mình thích rồi.”

 

Câu nói này vừa dứt, căn phòng yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

 

Bà nội Phó vỗ tay Lạc Thi Hàm: “Vậy thì tốt rồi, không cần bà nội phải lo lắng nữa.”

 

Lạc Thi Hàm nhìn sang bà nội mình, biết rằng thời gian qua đã khiến gia đình lo lắng, nên mới nghĩ đủ cách giới thiệu đối tượng cho cô.

 

Mọi người đều muốn cô quên đi quá khứ, bắt đầu lại.

 

Mắt Lạc Thi Hàm hơi ướt, cô làm sao xứng đáng với tình yêu thương của gia đình mình.

 

Hết Chương 29:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page