Phong Ảnh Đế, Chúng Ta Ly Hôn Đi

Chương 1

Chương trước

Chương sau

Bốn năm trước, Lạc Thi Hàm yêu Phong Dữ Hàm ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Giấu kín thân phận con gái của tỷ phú để gả cho hắn ta.

Bốn năm cống hiến, nhưng chỉ nhận lại một câu: “Tôi thấy bẩn!”

Lạc Thi Hàm quyết định ly hôn.

Tại buổi tiệc được mọi người chú ý, cô khôi phục lại thân phận tiểu thư…

“Ba cậu chủ của nhà họ Lạc luôn bảo vệ em gái mình rất kỹ, thế giới bên ngoài thậm chí còn chưa từng thấy một bức ảnh nào của tiểu thư Lạc, không ngờ họ lại đột ngột thông báo tổ chức tiệc kén chồng.”

“Nghe nói rằng, bốn năm trước tiểu thư Lạc bị một căn bệnh nặng, gần đây mới hồi phục, buổi tiệc kén chồng này là để chọn chồng cho cô ấy để lấy hên.”

“Nhà họ Lạc giàu có lớn mạnh, cưới tiểu thư Lạc cũng giống như cưới một kho báu, hơn nữa những cậu chủ nhà họ Lạc xuất hiện bên ngoài đều rất đẹp trai, chắc chắn tiểu thư Lạc cũng không tệ, dù chỉ là lấy hên tôi cũng sẵn sàng.”

Trương Bội Vân sớm đã dẫn Phong Dữ Hàm đến buổi tiệc.

Mặc dù Phong Dữ Hàm luôn giữ khuôn mặt lạnh lùng, nhưng với gương mặt xuất chúng của mình, sau khi vào sân, hắn ta đã thu hút không ít ánh mắt của các tiểu thư danh giá, vì vậy, Trương Bội Vân rất tự hào.

Bà ta tin rằng, với sức hút của Phong Dữ Hàm, chỉ cần tiểu thư Lạc gặp hắn một lần, chắc chắn sẽ yêu.

Sau khi bọn họ kết hôn, bà ta là dì của Phong Dữ Hàm, sau này không phải ngồi hưởng vinh hoa phú quý sao? Cần gì phải vất vả trong giới giải trí nữa.

Lúc này.

Lạc Thi Hàm ở phòng trang điểm tầng bốn, đứng trước cửa sổ, mở rèm cẩn thận nhìn ra ngoài vài lần.

Dưới lầu, thảm đỏ trải dài, hoa tươi khắp nơi, những chiếc xe sang đậu ngay trước cửa từng chiếc một.

Lạc Thi Hàm bỗng có cảm giác muốn quay đầu bỏ chạy.

Anh ba của cô, Lạc Thiên Viễn bước tới gần: “Nếu chuẩn bị xong rồi thì chúng ta xuống trước, lát nữa đại ca và mọi người sẽ đến.”

Lạc Thi Hàm gật đầu, theo anh ta xuống lầu.

Vừa xuống không lâu, khi số người vào càng lúc càng đông, trong lúc Lạc Thiên Viễn mất tập trung, Lạc Thi Hàm đã lẻn sang một bên để trốn tránh.

Lạc Thi Hàm không nhận ra mình đã đi đến khu vực quầy rượu.

Khi cô chuẩn bị cầm lên một ly sâm panh, phía sau vang lên giọng nói tức giận của Trương Bội Vân: “Lạc Thi Hàm, cô đúng là âm hồn không tan, đi đâu cũng gặp cô, thật là xui xẻo!”

Lạc Thi Hàm quay người lại, nhìn thấy Phong Dữ Hàm.

Phong Dữ Hàm nhìn Lạc Thi Hàm trong bộ váy trắng lệch vai trước mắt, trong mắt hắn ta hiện lên vẻ kinh ngạc.

Sau đó, không biết nghĩ đến điều gì, mặt hắn ta lập tức tối sầm. Khi hắn ta đang quan sát Lạc Thi Hàm, cô cũng đang nhìn hắn ta.

Hắn ta mặc lễ phục cao cấp, tóc chải ngược ra sau, bôi sáp, trông như đã chuẩn bị kỹ càng để nổi bật trong buổi tiệc.

Nhưng nghĩ đến tính chất của buổi tiệc này, biểu cảm của Lạc Thi Hàm trở nên kỳ lạ.

Phong Dữ Hàm không phải đã đính hôn với Vân Linh Yên sao, hắn ta đến đây làm gì? 

Trương Bội Vân thấy Lạc Thi Hàm nhìn chằm chằm Phong Dữ Hàm, lập tức cảnh giác.

Hôm nay là một ngày quan trọng như vậy, không thể để Lạc Thi Hàm phá hỏng.

Bà ta bước nhanh đến chắn trước mặt Phong Dữ Hàm, tức giận mắng: “Tôi không quan tâm cô đi theo ông già nào đến buổi tiệc này, tôi nói cho cô biết, Dữ Hàm bây giờ là người thừa kế của gia tộc Phong, cô không xứng để xách giày cho nó! Mau cút đi!”

Hết Chương 1.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page