Tôi cũng không thấy có gì lạ, trong giới này ai cũng không muốn đắc tội với người trong huyền môn.
Dù sao vòng quay luân hồi không ai biết trước, biết đâu lại cần đến, mà nếu không cần thì cũng đừng nên gây rắc rối với những người có thể làm mình khó chịu.
Chẳng may người ta biết yểm bùa hay làm phép thì có mà rắc rối to.
Để tránh buổi phát sóng trở nên nhàm chán, Lý Chu Chu và Lục Trình Hà bắt đầu thực hiện những nhiệm vụ do khán giả yêu cầu.
Phần lớn khán giả đều là fan của họ nên cũng không làm khó thần tượng.
Tôi thấy hơi chán, nghĩ rằng có Khương Nguyên ở đây chắc cũng không sao, nên mang theo ba linh hồn lên nhà vệ sinh cuối hành lang tầng hai.
Nhà vệ sinh không có camera, tôi dự định sẽ bắt hồn và hỏi chuyện.
Nhưng tôi không biết rằng, sau khi tôi rời đi, tổ chương trình đã cử một người quay phim theo tôi.
Hình ảnh tôi bắt hồn và hỏi chuyện linh hồn đã bị phát trực tiếp ra ngoài, và nhiều năm sau đó, đoạn này vẫn là báu vật của diễn đàn huyền học, luôn có người tìm ra và phân tích xem đoạn đó là thật hay giả.
8
“Cửa trời động, cửa đất mở, hồn khói thanh phong, mau mau hiện hình!”
“Ra đây!”
Tôi nhúng nước làm bút, vẽ một lá bùa bắt hồn trong không trung. Nước không rơi xuống mà ngưng kết lại, dần dần hiện thành hình dạng một lá bùa.
Hai linh hồn trong bức ảnh nghe lệnh mà xuất hiện, ngay sau đó, chiếc gương trong túi tôi cũng bay ra, nữ qu*ỷ trong bình với cái miệng nứt toác cũng từ từ hiện hình.
“Ân nhân.”
Nữ q*uỷ từ trong bình vừa xuất hiện liền cúi chào tôi.
Tôi phất tay, bắt đầu hỏi họ về thời gian, địa điểm và nơi sinh.
Đây là một cách hỏi nguyên nhân oa*n h*ồn, vì những h*ồn m*a ch*ết oan không thể hỏi thẳng nguyên nhân t*ử v*ong, chỉ có thể tính toán qua bát tự.
Vừa hỏi, tôi phát hiện ra cả hai nữ qu*ỷ đều sinh vào năm âm, tháng âm và giờ âm.
Hai oa*n h*ồn sinh vào giờ âm, ch*ết oan bị trói buộc trong căn nhà này.
Tôi không khỏi cau mày.
Tôi bấm niệm một câu chú, chạm vào giữa trán của hai linh hồn.
Cả hai ngay lập tức hiện ra hình dạng khi ch*ết.
Quả nhiên như tôi dự đoán, tay chân và trán đều có dấu đinh, năm ngón tay bị cắt đứt, cổ có một vòng dây đỏ.
Nếu tôi không nhìn nhầm, thì xương cốt của họ cũng đã bị nghiền nát.
Đã lâu rồi tôi chưa thấy phương pháp độc ác này.
Những vết thương trên người họ đều do lúc sống bị hành hạ, nhằm kích thích oán khí lớn nhất, và vòng dây đỏ trên cổ là để trói linh hồn.
Chẳng trách họ không thể rời khỏi căn biệt thự này sau khi ch*ết.
Đây là lời nguyền từ khi còn sống đến lúc ch*ết, dùng hồn nuôi x*ác, một loại tà thuật ghê rợn.
Đúng là có người cố tình sắp đặt âm thi trong căn biệt thự này, và nhìn niên đại của hai linh hồn này, có lẽ đã được chuẩn bị từ thời Dân quốc.
Tôi đang định thử phá bỏ lời nguyền trên người họ thì từ ngoài nhà vệ sinh bỗng phát ra một tiếng động, cánh cửa mở ra.
Chiếc máy quay rơi xuống đất, người quay phim sợ đến mức mặt tái mét, miệng há hốc nhưng không thốt nên lời.
Không cần tôi ra lệnh, ba linh hồn liền chui vào trong gương trong nhà vệ sinh.
Nói thêm là, gương thông với âm dương, đặc biệt là gương đối diện với cửa.
Mọi người nên tránh soi gương vào ban đêm để không gặp phải những thứ không nên thấy.
Bên ngoài, người quay phim thở hổn hển một lúc lâu rồi mới hét lên:
“Có ma!!!!!”
Và hình ảnh tôi bắt hồn hỏi chuyện cũng đã được phát sóng trực tiếp, nhờ lá bùa bắt hồn đó, khán giả trước màn hình cũng được chứng kiến cảnh nữ qu*ỷ hiện hình.
[Trời ơi, tôi không biết nói gì hơn, một từ “trời ơi” đi khắp thế gian!!!!]
[Đây thật sự là ma đúng không???]
[Cứu tôi với! Tôi nhìn thấy ma rồi, từ giờ tôi không dám soi gương nữa.]
Tôi nhanh tay tắt máy quay, phòng livestream của tôi chìm vào bóng tối.
Nhưng bình luận vẫn như dòng thác tràn ra.
[Huhuhu, màn hình tối đi làm tôi tự dọa mình.]
[Người ở trên, bạn không cô đơn đâu.]
[Trời ạ, từ giờ chị Phồn Y sẽ là chị duy nhất của tôi, chị Mạnh thực sự biết làm đấy!]
[Haha, nhưng chị Mạnh xinh thật, hai cô linh hồn cũng rất đẹp.]
[Trời đất! Quỷ mà còn không sợ luôn à.]
Tôi không để ý đến khán giả trong phòng livestream, chỉ đau lòng lấy một lá bùa bình an đưa cho người quay phim.
“Anh cầm lấy, có thể bảo vệ an toàn cho anh trong một năm, khi về nhà nhớ đến chùa thắp hương cầu an, gặp ma không phải chuyện tốt, dễ gặp xui xẻo.”
Tôi dừng lại một chút:
“Các khán giả trong phòng livestream, nếu có thời gian, tốt nhất cũng nên đi cầu an.”
Phần bình luận im lặng một lúc, rồi tiếng khóc vang lên khắp nơi.
9
Người quay phim không dám quay lại một mình, tôi đành thu lại ba linh hồn và dẫn anh ta đi ra ngoài.
Nhưng khi đến cuối hành lang, lại không thấy bóng dáng Khương Nguyên và mọi người đâu.
Phần bình luận cũng không có thông báo gì.
Theo lý, Lục Trình Hà không phải kiểu người dám đi lung tung mới đúng.
Khi tôi định gọi điện cho Lục Trình Hà thì cậu ấy từ trên lầu bước xuống.
“Phồn Y, chúng tôi lên lầu làm nhiệm vụ rồi.”
“Chị có lên không?”
Tôi khẽ mỉm cười, gật đầu.
“Tôi sẽ lên với cậu, vừa rồi máy quay có chút vấn đề, người quay phim phải ở lại xử lý.”
Người quay phim sắp khóc, môi run rẩy nói:
“Chị, em không dám đâu!”
“Chị mang em theo đi, chị… không, mẹ! Từ giờ chị chính là mẹ nuôi của em.”
Tôi quay lại, cười gượng:
“Tin tôi đi, anh không muốn lên đâu.”
Rồi tôi khẽ nói vào tai anh ta:
“Đó không phải người.”
Người quay phim run rẩy hơn nữa.
“Chị ơi, thế em phải làm sao đây?”
“Thì tự xử lý thôi.”
“Hả?”
“Cứ ở đây mà đợi.”
Khi tôi đi theo Lục Trình Hà lên lầu, người quay phim áp sát vào tường, miệng lẩm bẩm gì đó như đang niệm chú.
Tôi không cho anh ta đi theo, chủ yếu là vì Lục Trình Hà trước mặt tôi này không phải là người.
Đừng hiểu lầm, không phải tôi đang chửi Lục Trình Hà.
Thứ này trông giống hệt Lục Trình Hà, nhưng thiếu đi một chút sinh khí.
Cái gọi là sinh khí chính là dương khí.
Ví dụ có một câu nói rằng, nửa đêm nghe ai gọi tên mình thì đừng quay đầu đột ngột, dương đăng trên người sẽ tắt.
Thực ra ý nói dương khí sẽ yếu đi, mà khi dương khí yếu thì dễ bị thứ xấu bám theo, và cũng ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần.
Còn Lục Trình Hà trước mặt tôi, hoàn toàn không có chút dương khí nào.
Cầu thang không dài, Lục Trình Hà đi trước, bước qua bậc thang cuối cùng rồi quay lại nhìn tôi.
Tôi dừng lại ở bậc dưới, không bước lên cũng không bước xuống.
“Sao chị không lên, mọi người đang đợi chị đó!”
Tôi mỉm cười:
“Tôi sẽ lên ngay.”
Bậc thang cuối cùng là một kết giới phép thuật, bước vào đó sẽ vào linh giới của người khác.
Thấy kết giới này, tôi cũng đoán được Lục Trình Hà trước mặt mình là gì rồi.
Đó là một loại chú vật đã thất truyền từ lâu.
Thầy chú sử dụng linh lực, kết hợp với ngôn linh để tạo thành chú vật, chú vật có thể mô phỏng hình dáng con người, gần như không thể phân biệt thật giả.
Tôi bấm tay làm phép, vẽ một lá bùa trong không trung, sau đó chích đầu ngón tay giữa, nhỏ máu lên lá bùa, phép phá chú được hoàn thành.
“Phá!”
Lục Trình Hà bị lá bùa trùm lên, chưa kịp phản ứng đã tan thành một vũng nước.
Tôi hơi nhạy tai, biết rằng khi chú vật bị phá, thầy chú sẽ bị phản phệ.
Đó chính là thời điểm tôi chờ đợi, tiếng động khi bị phản phệ.
Khương Nguyên và Lục Trình Hà biến mất một cách quá yên ắng, tôi cần phải đến cứu họ.
Không nói đâu xa, Lục Trình Hà tuyệt đối không thể gặp chuyện, nếu xảy ra chuyện thì chẳng phải tôi mất hết danh tiếng sao! Kiếm tiền đã khó rồi.
“Lệnh cấp bách hiện tại, ta là phong linh. Gấp gấp như luật lệnh!”
Lá bùa truy tung dẫn đường, đưa tôi tiến về phía trước và cuối cùng dừng lại trước một chiếc gương.
Không ngờ tôi không tìm thấy người là vì họ đã vào thế giới trong gương.
Như tôi đã nói trước đó, gương thông âm dương, vì tính chất đặc biệt của nó, gương thường được dùng làm kết giới, trong huyền môn gọi là thế giới trong gương.
Thế giới trong gương chỉ có thể phá từ bên trong, vì thế người phá kết giới phải vào trong.
Xem ra, Khương sư huynh đã vào gương để phá kết giới rồi.
Suy nghĩ một lúc, tôi cũng bước vào thế giới trong gương.
Trong gương không khác gì thế giới bên ngoài, vẫn là một hành lang.
Trên sàn có vài vết máu, tôi lần theo dấu vết từ lá bùa truy tung, đẩy cánh cửa hé mở.
Bên trong là Khương Nguyên và Lục Trình Hà đang ngồi.
Lục Trình Hà nhắm mắt, khiến tôi hoảng hốt!
“Cậu ấy làm sao vậy?”
Khương Nguyên thấy tôi, thở phào:
“Bị dọa ngất đi thôi.”
Ồ! Không ch*ết là được rồi.
Tôi tiến tới vỗ nhẹ Lục Trình Hà, cậu ấy dần dần tỉnh lại, vừa nhìn thấy tôi liền mở mắt lớn hoảng hốt.
Tôi nhanh chóng bịt miệng cậu ấy lại, đoán trước được tiếng hét tiếp theo.
Lục Trình Hà sắp rơi nước mắt:
“Chị Phồn Y! Tôi sợ ch*ết mất!”
“Lý Chu Chu hóa thành x*ác s*ống rồi!”
“Hả?”
Khương Nguyên kịp thời giải thích:
“Lý Chu Chu bị nhiễm độc thi.”
Tôi chỉ mới rời đi một lúc, mà các anh có cuộc sống phong phú vậy sao?
Sắc mặt Khương Nguyên hơi nhợt nhạt, có vẻ cũng bị thương.
Anh ta thở dài:
“Lý Chu Chu là một cô gái mang mệnh huyền âm, sinh vào năm âm, tháng âm và giờ âm.”
Tôi sững sờ, tra cứu trên Baidu thật hại người!
Ngày tháng năm sinh của Lý Chu Chu hóa ra là giả.
Lại thêm một người mang mệnh huyền âm?
“Vậy giờ cô ấy ở đâu?”
“Cô ấy đã vào thế giới trong gương. Tôi dẫn Lục Ảnh Đế truy đuổi vào đây, đánh trọng thương kẻ đứng sau, nhưng bị chú vật của hắn đánh lén, rồi biến mất.”
“Chúng tôi chỉ có thể nghỉ ngơi một lúc rồi phá giới ra ngoài.”
You cannot copy content of this page
Bình luận