Phi Tâm Kế

Chương 15:

Chương trước

Chương sau

“Thần thiếp và Tống gia vốn có thâm thù đại hận, thần thiếp cũng hy vọng hài tử của mình có thể đứng trên vạn người, nên tất nhiên sẽ cùng Hoàng hậu nương nương đồng tâm hiệp lực.” 

 

“Chỉ cần thần thiếp còn sống một ngày, Tống gia tuyệt đối không thể gây ảnh hưởng đến Nhị Hoàng tử, càng không thể phá hoại tình mẫu tử giữa người và hài tử.”

 

Hoàng hậu chậm rãi đứng dậy: “Ngươi quả thật rất thông minh, nên những ngày tốt đẹp của ngươi vẫn còn ở phía trước.” 

 

“Bản cung cũng không ngại nói rõ cho ngươi biết, Từ Phi chính là bị bản cung vu oan mà c.h.ế.t, bởi vì nàng ta dám tiết lộ hành tung của Hoàng thượng cho nhà họ Từ.” 

 

“Hài tử của Thuần Phi cũng là bản cung ra tay diệt trừ, vì Tống gia các ngươi dám mưu toan ngôi vị hoàng đế. Ngay cả cái c.h.ế.t của Từ Tiệp dư, cũng là do bản cung làm.” 

 

“Cho nên, ngươi tốt nhất hãy ngoan ngoãn mà an phận…”

 

Dứt lời, Hoàng hậu xoay người rời đi.

 

Nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, quả nhiên suy đoán của ta không sai. 

 

Trong lời nói vừa rồi của Hoàng hậu, sát ý rất rõ ràng.

 

Nhưng ta cũng có thể cảm nhận được, tất cả những gì nàng ta làm đều là vì Hoàng thượng. 

 

Có lẽ chính vì lần trước ta liều c.h.ế.t cứu Hoàng thượng, nên Hoàng hậu mới không ra tay với ta trong thời gian ta mang thai?

 

  1.  

 

Lấy danh nghĩa ở cữ, ta phong bế Ỷ Mai viện, bất luận là ai đến cũng không tiếp, trừ Hoàng thượng.

 

Một tháng sau, Hoàng thượng mang đến cho ta hai tin tức tốt.

 

Tin thứ nhất, Lăng gia đã toàn tâm toàn ý ủng hộ Hoàng thượng cải cách, mà đối tượng đầu tiên bị nhắm đến trong triều chính là Tống gia và Từ gia.

 

Tin thứ hai, đệ đệ ta có biểu hiện rất tốt trên chiến trường. 

 

Dù không thể trực tiếp xung phong giết địch, nhưng lại trở thành mưu sĩ nơi hậu phương, trong mấy trận chiến với người Oa Thích, đệ ấy đã chỉ huy tướng lĩnh giành được nhiều chiến thắng vẻ vang.

 

Hoàng thượng nói với ta, người tạm thời ém nhẹm chiến công này, đợi khi công lao tích tụ đủ đầy mới ban thưởng một cách xứng đáng.

 

Trong lòng vui mừng, ta biết Hoàng thượng đang vì đệ đệ ta mà bắt đầu bố trí đường đi nước bước. 

 

Thế nhưng ta vẫn không khỏi lo lắng cho sự an nguy của đệ ấy. 

 

May thay, đệ ấy chỉ đóng vai trò quân sư nơi hậu phương, so với tiền tuyến dĩ nhiên an toàn hơn rất nhiều.

 

Đến tháng thứ hai, ta nghe nói trong đám tộc nhân chi thứ của Tống gia, có không ít kẻ đang làm quan địa phương lại tự tiện gia tăng thuế má, khiến bách tính lầm than. 

 

Giặc cướp nhân cơ hội nổi loạn, gây ra vô số thương vong.

 

Hoàng thượng giận dữ, lập tức phái binh trấn áp, đồng thời khiển trách Tống tướng quốc ngay trên triều đình. 

 

Từ Thái úy cũng nhân cơ hội đục nước béo cò, Lăng gia lại thêm vào một phen châm dầu vào lửa, khiến Tống tướng quốc không thể ứng phó. 

 

Kết quả, Hoàng thượng liên tiếp cách chức nhiều quan viên là môn sinh của ông ta.

 

Trong triều, địa vị của Tống gia phút chốc lung lay, trở nên vô cùng căng thẳng.

 

Đến tháng thứ ba, phụ thân ta cuối cùng không nhịn được, dâng tấu xin vào cung, muốn gặp ta và Thuần Phi. 

 

Đồng hành cùng với ông ta, còn có cả mẫu thân ta.

 

Ta khẽ cười khẩy, phụ thân sợ ta từ chối gặp mặt, liền dẫn theo mẫu thân. 

 

Xem ra lần này quả thực muốn ép ta phải diện kiến rồi.

 

  1.  

 

Ba ngày sau, phụ thân ta dẫn mẫu thân vào cung. 

 

Họ trực tiếp đến Cảnh Nhân cung, sau đó cung nữ nơi đó liền đến truyền ta qua.

 

Khi ta đến nơi, liền thấy mẫu thân quỳ trước cửa Cảnh Nhân cung. 

 

Người vẫn gầy yếu như trước, nhưng sắc mặt so với trước kia đã khá hơn nhiều. 

 

Thấy ta đến, trong mắt mẫu thân không giấu nổi vẻ kích động.

 

Ta lạnh lùng cười. 

 

Đây là muốn dằn mặt ta sao?

 

Ta bước đến, trực tiếp đỡ mẫu thân đứng dậy.

 

Bên cạnh, một tiểu cung nữ lên tiếng: “D@o phi nương nương, Tống di nương lỡ va chạm với Thuần Phi nương nương, nên bị phạt quỳ ở đây…”

 

Hết Chương 15:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page