Phi Tâm Kế

Chương 14:

Chương trước

Chương sau

Vừa thấy ta trên giường, nàng ta liền lao đến, trong mắt tràn đầy điên cuồng, tựa hồ muốn xé nát ta thành trăm mảnh!

 

  1.  

 

Ta nhìn Thuần Phi, nhàn nhạt cất giọng: “Thuần Phi nương nương lại cuồng loạn đến mức này, thật chẳng khác gì nữ nhân chốn phố phường. Xem ra gia giáo của Tống gia đối với đích nữ thật sự là một thất bại lớn.”

 

Thuần Phi trừng mắt nhìn ta, hận ý bừng bừng: “Ngươi, tiện nhân này!” 

 

“Ngươi dám đem huyết mạch của Tống gia ta giao cho nữ nhân kia, thật đáng c.h.ế.t! Phụ thân ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

 

Ta bật cười lớn, lời của Thuần Phi thật sự là nực cười đến cực điểm.

 

“Tống gia từ khi nào coi ta là huyết mạch của họ? Ngươi cùng những kẻ khác trong Tống gia đã quên những gì mình làm với mẫu thân ta rồi sao?”

 

“Đại ca ta ba tuổi đã biết chữ, khiến mẫu thân ngươi sinh lòng kiêng kỵ. Năm huynh ấy năm tuổi, liền c.h.ế.t đuối trong giếng nước phía sau viện.”

 

“Nhị ca của ta tuy không thông minh bằng đại ca, nhưng hành sự trầm ổn, vậy mà năm mười ba tuổi rời phủ, lại bị dân chạy nạn đánh c.h.ế.t…”

 

“Cũng may ta chỉ là một nữ tử vô dụng, mới có thể may mắn sống sót đến ngày hôm nay. Cũng may đệ đệ ta thân thể yếu nhược từ nhỏ, mới có thể miễn cưỡng duy trì hơi tàn.” 

 

“Tống gia thực sự xem chúng ta là huyết mạch sao?”

 

Lời ta khiến sắc mặt Thuần Phi tái nhợt. 

 

Nàng ta chằm chằm nhìn vào ta, lạnh giọng nói: “Không ngờ các ngươi đều đã biết, ngươi muốn báo thù Tống gia sao?”

 

Ta lại bật cười. 

 

Làm sao có thể không biết? 

 

Không chỉ ta biết, mà mẫu thân ta cũng biết. 

 

Bởi vậy, đệ đệ ta từ nhỏ vốn thân thể khỏe mạnh, lại bị mẫu thân ép phải tắm nước lạnh giữa mùa đông, để rồi ốm đau triền miên, suốt ngày sốt rét, thân thể hư nhược không chịu nổi. 

 

Bởi chỉ có như vậy, mới có thể sống sót trong gia tộc họ Tống!

 

Ta không đáp lại lời Thuần Phi. 

 

Ánh mắt nàng ta lạnh lẽo, cười gằn: “Ngươi nghĩ rằng đem hài tử giao cho Hoàng hậu, lấy lòng nàng ta thì có thể kê cao gối mà ngủ sao?” 

 

“Hoàng hậu nhất định sẽ lưu tử diệt mẫu, ngươi cứ chờ c.h.ế.t đi…”

 

“Ngông cuồng!”

 

Một thanh âm trầm ổn vang lên.

 

Hoàng hậu mặt mày trầm tĩnh, được cung nữ đỡ tay, chậm rãi bước vào.

 

Thuần Phi lập tức cúi người hành lễ với Hoàng hậu, sau đó lại nhìn nàng ấy, rồi nhìn ta, sắc mặt khó coi đến cực điểm, cuối cùng nghiến răng bỏ đi.

 

  1.  

 

Hoàng hậu ngồi xuống bên giường ta, cẩn thận quan sát một hồi lâu, sau đó chậm rãi cất lời: “Quả nhiên, ngươi không phải nữ tử tầm thường. Bản cung không nhìn lầm.”

 

Ta khẽ mỉm cười: “Hoàng hậu nương nương quá lời, thần thiếp thật không dám nhận.”

 

Hoàng hậu phất tay một cái, phía sau lập tức có một ma ma bế hài tử tiến lên. 

 

Trong lòng ta khẽ động, theo bản năng muốn nhìn đứa bé trong tã lót.

 

“Giờ hối hận vẫn còn kịp.”

 

Lời của Hoàng hậu khiến thân hình ta khựng lại, cố gắng kiềm chế cơn xúc động muốn nhìn hài tử.

 

“Nhị Hoàng tử có thể được Hoàng hậu nương nương chăm sóc, đó là phúc khí của hài tử, thần thiếp tuyệt không hối hận.”

 

Hoàng hậu mỉm cười: “Hôm nay Hoàng thượng sẽ hạ chỉ, chính thức cho Nhị Hoàng tử làm dưỡng tử của bản cung, trở thành đích tử. Nếu không có gì thay đổi, sau này hắn sẽ là Thái tử.” 

 

“Thuần Phi vừa rồi nói không sai, bản cung không thể sinh nở, nên vì tương lai, có khả năng sẽ giữ con mà diệt mẹ.” 

 

“Ngươi không sợ sao?”

 

Ta lắc đầu: “Chính vì Nhị Hoàng tử sẽ trở thành Thái tử, nên Hoàng hậu nương nương không thể để thần thiếp c.h.ế.t.” 

 

“Nếu thần thiếp c.h.ế.t đi, sau này khi Nhị Hoàng tử trưởng thành, Tống gia tất sẽ gièm pha trước mặt người, nói rằng Hoàng hậu từng hại c.h.ế.t sinh mẫu của hắn.” 

 

“Khi đó, dù hắn có tận trung tận hiếu với Hoàng hậu nương nương, trong lòng cũng khó tránh khỏi vướng mắc.”

 

“Nhưng nếu thần thiếp còn sống, chuyện lại khác.” 

 

Hết Chương 14:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page