Danh sách chương

Mãi đến khi sắc mặt ông dần ổn định, nàng mới cẩn thận rút hết ngân châm ra.

“Tổ phụ đừng giận. Chuyện của Triệu Văn Nguyệt là con làm, đó là hình phạt dành cho nàng ta.”

“Nàng ta dám có ý đồ với mẫu thân con thì phải nhận hậu quả này. Chỉ là… sau chuyện trong cung lần này, e rằng tương lai của nàng ta…”

Kiều Ngọc Linh nói đến đây liền dừng lại, không nỡ nói thẳng với lão Thái Phó.

Với một người già mà nói, chuyện này có phần quá tàn nhẫn.

Lão Thái Phó sớm đã đoán được.

Dù sao thì… mọi người đều đã biết chuyện này, nếu Triệu Văn Nguyệt không gả đến Ba Đồ Quốc, muốn tìm một mối hôn sự khác e là chuyện bất khả thi.

“Haizz…”

Kiều Ngọc Linh suy nghĩ một chút, rồi nói:

“Tổ phụ, Triệu Văn Nguyệt muốn gả vào phủ Thần Vương. Lúc trước, ở Quốc Y Phủ nàng ta còn uy hiếp con, nhưng con không đồng ý. Sau đó lại phát hiện ra chuyện hương liệu, lần này con sẽ không nhân nhượng nữa.”

Nghe vậy, sắc mặt lão Thái Phó hoàn toàn lạnh xuống.

Muốn gả vào phủ Thần Vương ư? Phủ Thần Vương há lại là nơi ai cũng có thể vào sao?

Ông không ngờ đứa cháu gái này lại có dã tâm đến vậy, hoàn toàn khiến ông thất vọng.

Kiều Ngọc Linh an ủi lão Thái Phó một hồi, thấy ông không còn kích động nữa, nàng mới đứng dậy cáo từ, đi tìm Tần Hiểu Yến rồi cùng rời đi.

Hai người còn bàn bạc xem nên đi ăn lẩu trưa nay hay không.

Nhưng chưa kịp đến quán lẩu, Tiểu Cửu đã vội vàng chạy đến.

“Chủ tử, phủ có chuyện rồi.”

Tiểu Cửu nhíu chặt mày, hạ giọng nói.

“Chuyện gì vậy?”

“Là bên Trâu phu nhân…”

Tiểu Cửu không nói rõ, bởi vì có mặt Tần Hiểu Yến, mà thân phận đối phương lại nhạy cảm, nên nàng không tiện nói nhiều.

Nghe nhắc đến Trâu Ngọc, lòng Kiều Ngọc Linh lập tức trầm xuống.

Nàng quay sang nói với Tần Hiểu Yến:

“Hiểu Yến, ngươi cứ đi ăn trước đi, ta phải về phủ ngay.”

“Được rồi, ngươi mau về đi.”

Tần Hiểu Yến thấy sắc mặt nàng không ổn, lập tức giục.

Kiều Ngọc Linh không chần chừ thêm, lập tức rời đi.

Trên đường, Tiểu Cửu mới thuật lại mọi chuyện.

Nhũ mẫu của Trâu Ngọc đến phủ, muốn gặp Trâu Ngọc.

Dương Dương biết chuyện này nên đã để nhũ mẫu vào trong.

Nhưng vì đi vội, nhũ mẫu không phát hiện ra có người bám theo.

Kết quả là, Hạ Vân Phi bên kia đã biết chuyện.

Ngay khi biết tin, Hạ Vân Phi lập tức chạy đến.

Hiện tại, nhũ mẫu của Trâu Ngọc bị Hạ Vân Phi chặn lại ở Quốc Y Phủ.

Với thân phận của Hạ Vân Phi, Dương Dương cũng không dám ngăn cản, còn người nhà họ Kiều lại càng không dám nói gì.

Bây giờ, Hạ Vân Phi vẫn đang chờ ở Quốc Y Phủ, kiên quyết đòi gặp nhũ mẫu.

Dương Dương thấy tình hình không ổn, chỉ có thể phái Tiểu Cửu đi tìm Kiều Ngọc Linh.

Kiều Ngọc Linh nhíu mày:

“Trâu Di đã biết chuyện này chưa?”

“E rằng đã biết rồi. Ban đầu, chúng thuộc hạ định để nhũ mẫu của Trâu Di rời đi từ cửa sau, nhưng tổng quản Dương Dương nói, đối phương đã nắm chắc chuyện này, nếu để người lén lút rời đi thì chẳng khác nào chột dạ.”

Kiều Ngọc Linh gật đầu:

“Đúng vậy, nếu đã bị nhìn thấy, hành động vụng trộm chỉ càng khiến người khác nghi ngờ. Chúng ta về từ cửa sau, trước tiên đến viện của Trâu Di một chuyến.”

“Vâng.”

Mấy người nhanh chóng trở về Quốc Y Phủ.

Kiều Ngọc Linh đi vào từ cửa sau, trực tiếp đến viện của Trâu Ngọc.

Khi nàng đến nơi, có không ít hạ nhân đang tụ tập trong viện, ai nấy đều căng thẳng nhìn về phía cửa, tựa hồ biết bên ngoài có người muốn vào.

Nhìn thấy Kiều Ngọc Linh, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, đồng loạt hành lễ:

“Nhị tiểu thư.”

Kiều Ngọc Linh không hỏi nhiều, mà trực tiếp bước vào phòng. Lúc này, trong phòng, Trâu Ngọc đang nhíu mày ngồi một bên, còn nhũ mẫu của bà thì sốt ruột đi tới đi lui.

Nghe thấy tiếng động bên ngoài, cả hai cùng quay đầu lại.

“Ngọc Linh.”

Trâu Ngọc nhìn thấy Kiều Ngọc Linh, tựa như tìm được chỗ dựa, trên mặt lộ ra chút vui mừng.

Kiều Ngọc Linh tiến lên, hỏi thẳng:

“Trâu Di đã nghe được động tĩnh bên ngoài rồi sao?”

“Ừm, lần này e rằng lại làm phiền con rồi. Ta… ta không ngờ hắn lại tìm đến đây.”

Trâu Ngọc nhìn Kiều Ngọc Linh, trong mắt đầy áy náy.

Bên cạnh, nhũ mẫu của bà vội vàng bước lên, lo lắng nói:

“Không, không, tất cả đều là lỗi của lão nô! Là Vương phái người theo dõi lão nô, vậy mà lão nô lại không hề hay biết.”

“Bây giờ, Vương đã xác định chắc chắn lão nô có mặt trong Quốc Y Phủ, đi ra thì không được, mà không đi ra cũng không xong.”

Kiều Ngọc Linh ngẩng đầu, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, nhẹ giọng nói:

“Trước tiên đừng hoảng hốt.”

Nói xong, nàng nhìn về phía Trâu Ngọc, hỏi:

“Trâu Di có muốn gặp hắn không?”

Trâu Ngọc nhẹ nhàng lắc đầu, sắc mặt thoáng qua chút phức tạp:

“Không gặp, ta không muốn gặp hắn.”

Kiều Ngọc Linh thở dài trong lòng, sau đó nhìn sang nhũ mẫu, nói:

“Vậy thì bà hãy theo ta ra ngoài, đến lúc đó cứ nói là Vương Hậu phái bà đến để tạ ơn ta.”

Nhũ mẫu nghe vậy, mắt liền sáng lên, lập tức gật đầu liên tục:

“Được, được! Lão nô nhất định sẽ làm theo.”

Kiều Ngọc Linh quay lại nhìn Trâu Ngọc:

“Trâu Di nghỉ ngơi sớm đi.”

“Cảm ơn con, Ngọc Linh.”

“Trâu Di đừng khách sáo.”

Sau đó, Kiều Ngọc Linh dẫn theo nhũ mẫu ra tiền viện.

Vừa đến nơi, nàng đã cảm nhận được bầu không khí trong viện vô cùng nặng nề, càng đến gần chính sảnh, càng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào.

Trong sân có người của Quốc Y Phủ, cũng có cả thuộc hạ mà Hạ Vân Phi mang đến.

Vừa bước đến cửa chính sảnh, Kiều Ngọc Linh đã thấy Dương Dương đứng ở một bên, sắc mặt bình tĩnh.

Bên trong vang lên giọng nói có phần căng thẳng của Kiều Hồ.

“Mời… mời dùng trà…”

Kiều Hồ căng thẳng đến mức nói năng cũng không trôi chảy.

Hết Chương 925:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ới Đàoơiiii

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Nhất bà r nha, đúng như Đào chúc sinh nhật bà lun "cầu được ước thấy" 😆

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Hahaa. Thế bà cũng phải cảm ơn tui đi nafoooo 😝😝

        1. Cấp 1

          Thien Thao

          Hh cảm ơn bà nhìu nhen, hôm qua đang xì trét thấy có 20 chương cái dui dẻ hẳn:33

    2. Cấp 1

      ĐÀO

      Hum nay Đào lên 20 chương nè <3 Cám ơn nàng đã ủng hộ ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaaa

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

Trả lời

You cannot copy content of this page