Danh sách chương

“Mẹ, bây giờ tam bá đã mất, chắc người bên kia sẽ chăm sóc tốt cho họ.”

Kiều Ngọc Linh nói nhưng không tự tin lắm.

Nếu là người khác, có thể họ sẽ chăm sóc tốt cho hai đứa trẻ, nhưng còn nhà họ Kiều thì…

Tiểu Lưu Thị lắc đầu:

“Con biết tính cách của ông bà nội con mà, họ chỉ nghĩ đến tiền.”

“Nhiều năm nay không có tin tức gì của tam bá con, cứ nghĩ rằng… sau khi đánh trận xong sẽ trở về, nhưng… ai ngờ đột nhiên lại có tin tức này. Những ngày tới của mẹ con tam bá mẫu e rằng rất khó khăn.”

Kiều Ngọc Linh không biết nói gì, trong nhà họ Kiều, ngoài tam bá mẫu Đại Lưu Thị và Kiều Kiến Chí, Kiều Ngọc Hương đối xử tốt với gia đình cô, thì những người khác không hề xem họ là người nhà.

Bây giờ dù cô có lòng muốn giúp tam bá mẫu, cũng không có cách nào.

Không chỉ vì không thể với tới, mà tình hình hiện tại cũng không cho phép.

Tam bá mẫu vẫn đang sống cùng nhà họ Kiều, gia đình cô đã không còn liên quan gì đến họ Kiều nữa, vừa thoát khỏi nhà họ Kiều, cô không muốn dính vào rắc rối nữa.

Tiểu Lưu Thị cũng chỉ tiếc nuối trong lòng, chứ không có ý định nhờ Kiều Ngọc Linh giúp đỡ.

Nhận được tin tức này, tâm trạng hai mẹ con đều không tốt, suốt đường đi Tiểu Lưu Thị kể về những khó khăn của gia đình tam bá mẫu, khiến Kiều Ngọc Linh cảm thấy xót xa.

Đến thị trấn, tâm trạng Tiểu Lưu Thị vẫn không khá hơn, Kiều Ngọc Linh dẫn bà đi gặp Giang Y Trần.

Giang Y Trần biết rõ tình hình gia đình Kiều Ngọc Linh.

Việc khám bệnh cho Tiểu Lưu Thị, Kiều Ngọc Linh đã nói trước với Giang Y Trần, và cũng đã nhấn mạnh sẽ trả tiền nhưng bị ông lườm cho một cái.

Vì vậy, khi thấy Kiều Ngọc Linh dẫn mẹ đến, Giang Y Trần không ngạc nhiên, ông tiến tới bắt mạch, rồi viết đơn thuốc, bảo Kiều Ngọc Linh đi mua.

Cuối cùng, không thể từ chối, Giang Y Trần chỉ lấy tiền thuốc, nhưng điều này cũng khiến Tiểu Lưu Thị cảm thấy rất áy náy, ra ngoài bà vẫn dặn dò Kiều Ngọc Linh.

“Ngọc Linh, sau này con phải hiếu thuận với sư phụ, ông ấy là người tốt.”

“Con biết rồi mẹ, con sẽ làm vậy.”

Kiều Ngọc Linh cười nói, rồi kéo Tiểu Lưu Thị đi đến cửa hàng vải.

Tiểu Lưu Thị tưởng sẽ về nhà, nhưng khi thấy Kiều Ngọc Linh kéo mình đến cửa hàng vải, bà lập tức không đi nữa:

“Ngọc Linh, con làm gì vậy, đã khám xong rồi, chúng ta về thôi.”

“Mẹ, đã đến đây rồi, vào mua chút vải, rồi mua ít bông về làm chăn đệm.”

“Không cần, thật sự không cần.”

“Mẹ, sao lại không cần, tam muội và tứ muội còn nhỏ, sau này em trong bụng mẹ sinh ra, chẳng lẽ mẹ muốn để các em nằm trên đống cỏ khô sao?”

“Bây giờ thời tiết không lạnh còn được, chứ sau này trời lạnh rồi, nhà mình thì không có cái chăn đệm nào tử tế, lúc đó phải làm sao đây?”

Lời của Kiều Ngọc Linh khiến Tiểu Lưu Thị động lòng.

Cuối cùng, Kiều Ngọc Linh đẩy Tiểu Lưu Thị vào trong, để bà chọn vải, còn cô quyết định số lượng mua.

Cuối cùng họ mua không ít, làm Tiểu Lưu Thị xót xa, nhưng Kiều Ngọc Linh không để ý mà đi tìm xe bò.

Khi đi tìm xe bò, cô còn mua ít thịt, mua kẹo và bánh cho Kiều Ngọc Giai và Kiều Ngọc Nam.

Mua không ít vải, lần trước Kiều Ngọc Linh mua là để may quần áo, lần này toàn là để làm chăn đệm, Kiều Ngọc Linh cũng hào phóng mua thêm ít vải để may quần áo, tổng cộng mua tám xấp vải và mấy chục cân bông.

Ngồi trên xe bò nhìn đống đồ, Tiểu Lưu Thị lo lắng:

“Ngọc Linh, chúng ta mua nhiều đồ thế này, về đến làng bị mọi người thấy, họ sẽ nói gì về chúng ta đây.”

“Mẹ, đừng lo, họ muốn nói gì thì cứ để họ nói, dù sao chúng ta cũng sắp mua đất, lúc đó chắc chắn sẽ có người nói những lời ghen tị, đừng bận tâm người khác nói gì, chúng ta chỉ cần sống tốt cuộc sống của mình là được.”

“Ừ, ừ.”

Tiểu Lưu Thị liên tục gật đầu, nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng.

Vì là ban ngày, vừa vào làng họ đã gặp vài người, mấy đại thẩm trong làng thấy họ mua nhiều đồ như vậy liền ngạc nhiên.

Một người lên tiếng với giọng chua chát:

“Nhà Kiều Hồ, sao các người mua nhiều đồ thế này, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”

“Đúng rồi, đúng vậy.”

Một người khác phụ họa.

Chưa đợi Tiểu Lưu Thị trả lời, Kiều Ngọc Linh cười nhạt nói:

“Các thẩm, lúc nhà chúng cháu bị chia ra, không phải các thẩm không biết, bây giờ sức khỏe mẹ cháu không tốt, chúng cháu mua mấy thứ này về làm chăn đệm, các thẩm cũng biết, hiện giờ giường nhà chúng cháu vẫn lót cỏ khô mà.”

Một câu nói khiến mặt hai người kia khó chịu, khi Kiều Hồ gặp chuyện, họ đã đến nhà Kiều Ngọc Linh, tất nhiên biết giường nhà cô vẫn lót cỏ khô.

Khi nhà họ Kiều chia ra, có một chiếc chiếu, nhưng Kiều Hồ và Tiểu Lưu Thị xót con gái, trải lên giường của Kiều Ngọc Nguyệt và Kiều Ngọc Giai, Kiều Ngọc Nam nằm.

Còn Kiều Ngọc Linh… phần lớn thời gian buổi tối cô ở trong không gian, không bận tâm đến những chuyện này.

Kiều Ngọc Linh không có ý định nói chuyện với họ, chỉ trả lời một câu rồi để người đánh xe bò về nhà.

Đến trước cửa nhà, cô cùng người đánh xe dỡ đồ xuống, Tiểu Lưu Thị lo lắng cho Kiều Ngọc Giai và Kiều Ngọc Nam nên đã về nhà trước.

Kiều Ngọc Linh trả tiền cho người đánh xe rồi để ông ta đi.

Thế là cô tự mình bê đồ vào nhà.

Chỉ mới bê được hai chuyến, Tiểu Lưu Thị và Kiều Ngọc Giai cũng ra giúp, chẳng mấy chốc là xong.

Nhìn đống đồ chất đầy, khuôn mặt nhỏ của Kiều Ngọc Giai vì vui mừng mà đỏ bừng, Kiều Ngọc Linh cười và nhéo má cô bé, sau đó đưa kẹo và bánh mua cho hai đứa trẻ chia nhau ăn.

Hết Chương 84:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ới Đàoơiiii

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Nhất bà r nha, đúng như Đào chúc sinh nhật bà lun "cầu được ước thấy" 😆

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Hahaa. Thế bà cũng phải cảm ơn tui đi nafoooo 😝😝

        1. Cấp 1

          Thien Thao

          Hh cảm ơn bà nhìu nhen, hôm qua đang xì trét thấy có 20 chương cái dui dẻ hẳn:33

    2. Cấp 1

      ĐÀO

      Hum nay Đào lên 20 chương nè <3 Cám ơn nàng đã ủng hộ ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaaa

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

Trả lời

You cannot copy content of this page