Danh sách chương

Nàng kết luận:
“Mấy tên tay chân của hắn dám làm như vậy, chắc chắn là vì hắn ngầm cho phép.”

“Ta chỉ gặp một lần, nhưng từ cách chúng hành động, rõ ràng đây không phải lần đầu. Đây cũng coi như một bài học cho hắn.”

Nam Cung Thần Duy nhìn nàng cười vui vẻ, trong lòng cũng cảm thấy hài lòng.

Chàng kéo nàng vào lòng, nhẹ nhàng hỏi:
“Có đói không?”

Kiều Ngọc Linh khẽ gật đầu:
“Hơi đói.”

Tâm trạng tốt, nàng cảm giác bản thân có thể ăn cả một con bò.

“Về phủ Thần Vương với ta?”

Chàng hỏi.

Nàng suy nghĩ một lát rồi gật đầu:
“Được.”

Xe ngựa đưa hai người về phủ Thần Vương.

Vừa về đến nơi, Nam Cung Thần Duy lập tức cho chuẩn bị bữa ăn.

Cả hai đã bỏ qua bữa sáng, giờ đã gần đến trưa, nên bữa sáng và bữa trưa gộp lại làm một.

Vừa ăn, hai người vừa trò chuyện.

Kiều Ngọc Linh hỏi:
“Bây giờ Dịch Kỳ đã bị bắt đi, hoàng thượng sẽ xử lý hắn thế nào?”

Nam Cung Thần Duy gắp thêm một miếng thức ăn cho Kiều Ngọc Linh, giọng điềm nhiên:
“Bây giờ chắc hoàng huynh vẫn chưa nghĩ ra cách xử lý. Đây không chỉ là chuyện của Nam Thuận, mà còn liên quan đến hai nước. Chuyện này cần phải được xử lý thận trọng.”

Kiều Ngọc Linh gật đầu đồng tình:
“Ta đoán sau khi trở về tiểu hoàng tử Dịch Kỳ cũng sẽ bị ăn một trận roi. Chàng không biết đâu, Dịch Phân…”

Nàng kể lại tình cảnh đáng thương của Dịch Phân, Nam Cung Thần Duy chỉ lạnh lùng gật đầu, không biểu hiện gì.

“Chàng có biểu cảm gì thế? Chẳng phải Dịch Phân là ân nhân cứu mạng của chàng sao?”

“Đúng, nàng ấy là ân nhân của ta. Nhưng nàng là ân nhân của nàng ấy, mà nàng là người của ta. Vậy là xong, chẳng còn gì giữa ta và nàng ấy nữa.”

Kiều Ngọc Linh phì cười vì lời nói thản nhiên của Nam Cung Thần Duy:
“Ta thấy công chúa Dịch Phân cũng rất thông minh. Lúc nãy ta cứ tưởng nàng ấy sẽ kể chuyện cứu chàng ra, rồi lấy cớ đó yêu cầu chàng thả Dịch Kỳ.”

“Dẫu sao, Dịch Kỳ cũng là hoàng tử của một nước, việc này liên quan đến danh dự của Ba Đồ Quốc.”

Nam Cung Thần Duy nhẹ nhàng lắc đầu:
“E rằng Dịch Phân chỉ có thù hận với Ba Đồ Quốc Vương thôi.”

Kiều Ngọc Linh trầm ngâm rồi gật đầu, cảm thấy chàng nói rất đúng.

Xét cho cùng, Ba Đồ Quốc Vương đối xử với Dịch Phân quá tàn nhẫn, đến mức nàng phải chịu những vết thương nặng nề như vậy.

“Nhưng chuyện này lại là điều tốt cho chúng ta.”

“Không quan trọng tốt hay xấu, miễn là nàng ấy không gây trở ngại cho chúng ta.”

Kiều Ngọc Linh cười gật đầu, cảm thấy chàng nói không sai.

Sau bữa ăn, Kiều Ngọc Linh trở về phủ.

Việc xử lý tiểu hoàng tử Ba Đồ Quốc Vương khiến nàng vô cùng phấn khởi, nên nàng đi tìm nhóm người Tiểu Lưu Thị.

Ở phủ của Kiều Ngọc Linh, dù mọi người sống ở những viện khác nhau, nhưng thường tập trung ăn uống cùng nhau.

Vì vậy, nàng đã sắp xếp một khu vực riêng gọi là “phòng ăn”, nơi mọi người có thể quây quần bên nhau.

Khi Kiều Ngọc Linh đến, đúng lúc mọi người đang dùng bữa trưa.

Tuy nhiên, nàng bất ngờ thấy có hai vị khách không mời là Triệu Văn Nguyệt và Đặng Mỹ Nhàn đang ngồi ăn cơm cùng Tiểu Lưu Thị.

Khi thấy Kiều Ngọc Linh bước vào, mọi người hơi khựng lại.

Tiểu Lưu Thị vẫy tay, gọi:
“Ngọc Linh, mau qua đây. Chúng ta vừa mới bắt đầu ăn, nghe nói con không có ở nhà nên không chờ con.”

Bình thường, Kiều Ngọc Linh khá bận, nên nhiều lúc nàng tự lo bữa ăn mà không ngồi ăn cùng mọi người.

Điều này đã trở thành thói quen.

Trước mỗi bữa, mọi người đều hỏi nàng có ở nhà không, nếu nàng không ở thì họ ăn trước.

Kiều Ngọc Linh không cảm thấy gì, nhưng nhìn thấy hai người mình không ưa, tâm trạng nàng trở nên khó chịu.

Nàng mỉm cười nói với Tiểu Lưu Thị:
“Phụ thân, mẫu, Vương gia gia, Vương nãi nãi, Vương thúc, tam bá mẫu, Trâu di, mọi người cứ ăn đi. Con đã ăn rồi, chỉ ghé qua xem mọi người thế nào thôi.”

Tiểu Lưu Thị hỏi lại:
“Con ăn rồi thật à?”

“Vâng, con ăn ở phủ Thần Vương.”

Nàng đành phải thành thật.

Nghe vậy, mọi người liền gật đầu, không nói gì thêm, tiếp tục bữa ăn.

Kiều Ngọc Linh cảm thấy không muốn ngồi lại thêm, cũng không muốn nhìn hai người kia lâu, liền quay người rời khỏi.

Khi ra đến tiền viện, nàng bắt gặp Dương Dương và hỏi:
“Hai kẻ đáng ghét kia đến từ lúc nào vậy?”

“Sáng sớm đã tới rồi ạ, luôn ở trong viện của phu nhân, hình như đang cố thuyết phục phu nhân để cho nàng ta ở lại đây.”

Dương Dương cẩn thận báo cáo.

Nghe vậy, sắc mặt Kiều Ngọc Linh lập tức trầm xuống.

“Lại muốn ở đây sao?”

Nàng thầm nghĩ, lần trước tới đã làm phiền người khác, giờ còn muốn ở lại.

Hừ, ngay cả tổ phụ nàng cũng không ở đây, nàng ta lấy tư cách gì mà đòi ở lại?

Thật nực cười, quan hệ giữa hai gia đình thân thiết đến vậy sao?

Nghĩ đến chuyện cũ, Kiều Ngọc Linh lại nhớ tới Y Phi Nhiên.

Lần đó, vào dịp Tết, Kiều Ngọc Linh cùng gia đình đến Triệu phủ để chúc Tết.

Thấy sắc mặt của Y Phi Nhiên không ổn, nàng đã bắt mạch cho nàng ấy.

Kết quả, nàng phát hiện Y Phi Nhiên đã mang thai được hai tháng.

Vì quá bận rộn sau khi kết hôn, thậm chí Y Phi Nhiên còn quên mất chu kỳ của mình.

Chỉ đến khi được Kiều Ngọc Linh nhắc nhở, nàng ấy mới nhận ra tháng này mình chưa có kinh nguyệt.

Kiều Ngọc Linh đã kê đơn thuốc dưỡng thai cho nàng ấy, yêu cầu nàng nghỉ ngơi cẩn thận.

Triệu gia nhận được tin vui liền rất phấn khởi.

Nhưng vì Y Phi Nhiên mang thai, mọi việc trong phủ không thể giao cho nàng ấy, nên lại giao vào tay bà mẫu là Tôn Thị.

Tôn Thị là người quá hiền lành và nhu nhược, thường xuyên bị Hồ Thị bắt nạt.

Khi Tôn Thị nắm quyền quản lý phủ, Hồ Thị bắt đầu lộng hành.

Hết Chương 823:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ới Đàoơiiii

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Nhất bà r nha, đúng như Đào chúc sinh nhật bà lun "cầu được ước thấy" 😆

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Hahaa. Thế bà cũng phải cảm ơn tui đi nafoooo 😝😝

        1. Cấp 1

          Thien Thao

          Hh cảm ơn bà nhìu nhen, hôm qua đang xì trét thấy có 20 chương cái dui dẻ hẳn:33

    2. Cấp 1

      ĐÀO

      Hum nay Đào lên 20 chương nè <3 Cám ơn nàng đã ủng hộ ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaaa

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

Trả lời

You cannot copy content of this page