Danh sách chương

Sau bữa ăn, Kiều Hải ra làng mượn xe bò, mọi người đặt rau đã đóng gói lên xe, nhân lúc Kiều Hồ vào nhà lấy nước, Kiều Ngọc Linh lén tìm ông.

“Cha.”

Kiều Hồ quay lại thấy Kiều Ngọc Linh đứng ở cửa, cười hỏi:

“Linh nhi, có chuyện gì vậy?”

“Cha, con muốn đi trấn với cha.”

Kiều Ngọc Linh chớp mắt, trong mắt hiện rõ sự mong muốn.

“Linh nhi à, hôm nay cha và đại bá con đi bán rau, không phải đi chơi, hay lần sau cha đưa con đi chơi riêng nhé?”

Kiều Hồ nói.

“Cha, bệnh con đã khỏi rồi, con chỉ đi theo cha thôi, không quậy phá, con muốn đi trấn xem, con chưa bao giờ được đi mà.”

Có lẽ vì con gái sinh ra đã ngốc nghếch, nên Kiều Hồ thương cô hơn một chút, giờ nghe con gái xin, ông cũng không nỡ từ chối, cuối cùng đành đồng ý.

“Được rồi, con đi theo cha, nhưng phải ngoan, không được chạy lung tung nhé.”

“Con biết rồi ạ, cha.”

Kiều Ngọc Linh cười tươi, chạy đi lấy giỏ chuẩn bị sẵn, rồi theo sau cha ra ngoài.

Kiều Hồ nghĩ cô mang giỏ nhỏ để chơi, nêncũng không hỏi.

Hai người ra cửa, Kiều Hải đã đợi sẵn, thấy hai người ra, gương mặt ông ta liền khó chịu.

“Lão tứ, có nhanh lên được không?”

“Đến rồi, đến rồi, đại ca.”

Kiều Hồ nói, bước nhanh hơn.

Kiều Hải nhìn Kiều Ngọc Linh đi theo, khinh bỉ nói:

“Đứa ngốc về nhà, đi theo làm gì?”

Kiều Ngọc Linh không giận vì bị gọi là ngốc, từ khi tỉnh lại, những người này cứ mở miệng gọi cô là ngốc, cô đã quen rồi.

“Đại bá, con đi trấn với hai người.”

Cô nói rất dứt khoát.

Kiều Hải cười khinh bỉ.

“Lão tứ, ngươi muốn cho mọi người biết ngươi có một đứa con gái ngốc sao?”

“Đại ca, bệnh của Linh nhi đã khỏi rồi.”

Kiều Hồ bất đắc dĩ giải thích, nhưng rất kiên quyết.

“Khỏi? Ngươi nói khỏi là khỏi à?”

Kiều Hải khinh thường nói, rồi lại không kiên nhẫn giục.

“Lão tứ, nhanh lên.”

Kiều Hồ đứng bên xe bò, bế Kiều Ngọc Linh lên, định đặt cô lên xe, giọng Kiều Hải vọng đến.

“Lão tứ, ngươi nghiêm túc đấy à? Thật muốn mang một đứa ngốc đi trấn à? Lỡ lạc mất thì không bằng bán nó đi, ít nhất còn được ít bạc.”

Kiều Hồ cũng có tính cách riêng của mình, nhưng trước mặt đại ca ông cũng không thể làm gì, cuối cùng chỉ nhàn nhạt nói:

“Đại ca, mang Linh nhi cũng không ảnh hưởng đến công việc của ta, ta sẽ chăm sóc nó.”

Kiều Hải lại liếc nhìn Kiều Ngọc Linh rồi hừ lạnh không nói gì tiếp, Kiều Hồ đặt cô ngồi lên xe, Kiều Hải điều khiển xe bò đi.

Đây là lần đầu tiên Kiều Ngọc Linh được ngồi xe bò trong hai kiếp, cảm giác chỉ có thể miêu tả bằng hai từ, xóc nảy.

Xóc đến nỗi toàn bộ mỡ trên người cô rung lên, rất khó chịu.

May mà từ làng họ Kiều đến trấn không xa, nửa canh giờ là đến.

Trấn không quá phồn hoa, giống như những điểm du lịch cổ đại mà Kiều Ngọc Linh từng đến ở hiện đại, nhưng thật hơn, thêm những người mặc đồ cổ trang đi lại, càng gây ấn tượng mạnh.

Kiều Hải điều khiển xe bò đến một con phố chuyên bán rau mới dừng lại, hai anh em dỡ rau xuống, nhanh chóng có người đến hỏi.

Rau mới hái, rất tươi.

Kiều Ngọc Linh thấy họ bận rộn, nhẹ nhàng kéo áo Kiều Hồ.

“Cha, con muốn đi vệ sinh.”

“À, để cha dẫn con đi.”

“Không… không cần đâu, cha và đại bá bận, con tự đi được rồi.”

“Con biết chỗ không?”

“Con vừa hỏi một bà, bà nói đi thẳng rồi rẽ trái là tới.”

“Được rồi, đừng chạy lung tung nhé.”

Kiều Hồ thấy con gái nói đúng, cũng yên tâm hơn một chút.

Kiều Ngọc Linh vội gật đầu.

“Con biết rồi, cha, con sẽ không chạy lung tung.”

Kiếm cớ để ra ngoài, Kiều Ngọc Linh nhanh chóng cầm giỏ đi tới ngã rẽ, rồi không đi nhà vệ sinh mà tăng tốc đi ra phố chính.

Cô nhanh chóng tìm thấy một tiệm thuốc tên là Bách Dược Đường.

Tiệm thuốc này tuy không phải lớn nhất phố nhưng lại đông khách nhất.

Kiều Ngọc Linh nhìn một cái rồi bước vào, vừa vào liền có người tiếp đón.

“Khám bệnh hay mua thuốc?”

“Cháu muốn gặp chưởng quỹ.”

Kiều Ngọc Linh nói thẳng.

Người tiếp đón không tỏ vẻ gì trước lời nói của Kiều Ngọc Linh, vẫn thái độ ôn hòa.

“Không biết cháu tìm chưởng quỹ có việc gì?”

“Cháu có dược liệu, muốn để chưởng quỹ xem qua.”

“Đợi một chút.”

Người tiếp đón nghe xong liền quay vào trong, chẳng bao lâu sau một người đàn ông trung niên bước ra, cười hiền từ nhìn Kiều Ngọc Linh.

“Là cháu muốn cho ta xem dược liệu sao?”

Kiều Ngọc Linh chắc chắn người trước mặt là chưởng quỹ thì mở tấm vải che trên giỏ, đẩy giỏ ra phía trước, giọng rắn rỏi nói:

“Chưởng quỹ, đây là kim ngân hoa, cháu mang đến để ngài xem. Nếu được thì chúng ta bàn tiếp.”

Ngay khi thấy dược liệu, ánh mắt chưởng quỹ sáng lên, đây là loại dược liệu thượng phẩm.

“Thứ này cháu có bao nhiêu?”

Kiếp trước Kiều Ngọc Linh là sát thủ, qua quá trình huấn luyện, cô nhìn ánh mắt chưởng quỹ liền biết việc này thành công.

“Dược liệu không nhiều lắm, nhưng cháu đảm bảo tất cả đều là loại tốt như thế này, và sẽ bán hết cho tiệm mình ạ.”

“Được, loại này cháu có bao nhiêu, ta mua bấy nhiêu.”

Kiều Ngọc Linh gật đầu, rồi khẽ nhíu mày.

“Dược liệu cháu có thể cung cấp, nhưng các ngài cần tự phơi khô.”

“Không vấn đề gì, cháu cứ hái rồi mang tới, ta tính cháu bốn mươi văn một cân, đây là giá cao nhất rồi.”

“Được.”

Kiều Ngọc Linh nhanh chóng đồng ý.

“Giỏ này không nhiều, coi như cháu tặng chưởng quỹ.”

Chưởng quỹ cười, nhìn Kiều Ngọc Linh đầy khen ngợi.

“Cô bé, thật không ngờ, cháu nhỏ tuổi mà làm việc rất già dặn.”

“Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.”

Kiều Ngọc Linh cười ngọt ngào.

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

  4. Cấp 1

    Hang@2002

    Truyện load quá chậm. 1-2p mới xem được. Quá mất thời gian

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Vâng mình có góp ý với team vận hành rồi ạ, mong thời gian tới họ chỉnh sửa lại ạ.

  5. Cấp 1

    ĐÀO

    Hôm nay bão 50 chương, chúc các nàng ngủ ngon nhớ <3 <3 <3

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Chời đất ơi, quá đã lun tưởng đt lag k á, chúc bà sống trong ánh sáng của 10 phương chư phật nha🧑🏻‍🦲📿

      1. Cấp 1

        ĐÀO

        hý hý, cám ơn các nàng đã ủng hộ <3 <3

    2. Cấp 1

      Tieungoc148

      Ula trời. Vào còn tưởng nhìn nhầm. Cảm ơn Đào iu nhaaaaaaaap

      1. Cấp 1

        ĐÀO

        hý hý, Đào sẽ cố gắng để cuối tuần này bão chương tiếp nghen <3 <3

Trả lời

You cannot copy content of this page