Danh sách chương

Món chính được Trần Thị phân chia, có lẽ vì gia đình tứ phòng không được ưu ái, hoặc có lẽ vì tứ phòng không có con trai, nên khẩu phần ăn của nữ nhân tứ phòng chỉ bằng một nửa người khác.

(Tam phòng, tứ phòng là cách gọi gia đình con cái đã thành gia lập thất. Ví dụ như “tam phòng” là chỉ cả nhà con thứ ba, “tứ phòng” là chỉ cả nhà con thứ tư.)

Hôm nay là cháo gạo lứt kèm dưa muối, người khác đều được một bát, còn Kiều Ngọc Linh và mọi người chỉ có nửa bát, vừa đủ che đáy bát.

Đây là lần đầu tiên Kiều Ngọc Linh ăn cơm cùng mọi người, mấy ngày qua đều là Lưu Thị mang vào phòng cho cô ăn.

Khi cô ngẩng lên thấy người khác đều có bát đầy, chỉ có tứ phòng của cô là nửa bát, cô định nói gì đó thì Kiều Ngọc Nguyệt bên cạnh kéo cô lại, nhẹ nhàng lắc đầu.

Lời đến miệng nhưng Kiều Ngọc Linh không nói ra.

Nhưng cô không nói, không có nghĩa là người khác không phàn nàn.

“Mẹ, người nói xem chúng ta cứ uống cháo gạo lứt hàng ngày thế này, bao giờ mới hết, đã gần một tháng rồi.”

Lữ Thị không hài lòng nhìn bát cháo trước mặt, và hỏi Trần Thị.

Mặt Trần Thị sa sầm xuống.

“Nếu ngươi không muốn ăn, bây giờ có thể ra ngoài, nhà hiện tại thế nào ngươi không biết sao? Nếu bây giờ chút khổ này còn không chịu nổi, thì sau này khi nhị đệ làm huyện thái gia, ngươi cũng đừng mong hưởng phúc.”

“Ôi, mẹ, con không có ý đó, ý con là số bạc đã gửi đi hơn một tháng rồi, sao vẫn chưa có tin tức gì, nhị đệ bên đó mẹ cũng chưa gửi lời hỏi thăm sao?”

Lữ Thị nháy mắt đầy mong đợi.

“Vội gì, nếu bên đó làm xong, chắc chắn nhị đệ sẽ về đón chúng ta lên huyện thành ở ngay, chuyện này không thể vội được.”

Trần Thị nói.

Nghe vậy, Lữ Thị nhìn Trần Thị cười nịnh nọt:

“Mẹ, lúc đó mẹ sẽ là mẹ của huyện thái gia, ra ngoài phải có mười tám người hầu hạ, các bà lớn ở huyện thành còn phải đến biếu quà, chỉ nghĩ thôi đã thấy oai rồi.”

Trần Thị thích nghe nhất là câu này, khí giận ban đầu cũng tan, cười nói:

“Thế thì mau ăn đi, đến lúc đó sẽ không thiếu phần của ngươi.”

“Ôi, cám ơn mẹ.”

Lữ Thị nói xong cũng vui vẻ cầm bát cháo gạo lứt uống, dù không thích cũng không còn cách nào, vẫn hơn là đói bụng.

Còn bát bột hồ mà Lưu Thị chuẩn bị cho Kiều Ngọc Linh, tất nhiên được cô con gái cưng của ông bà nội là Kiều Tuyết uống mất.

Kiều Ngọc Linh nghe cuộc trò chuyện của hai người mà trợn mắt, huyện thái gia sao?

Chẳng lẽ thời xưa dễ làm quan vậy sao?

Mang nghi ngờ ăn xong cơm, vừa về phòng phía tây, Kiều Ngọc Linh liền kéo Kiều Ngọc Nguyệt hỏi:

“Tỷ tỷ, sao muội không thấy gia đình nhị bá?”

Kiều Ngọc Nguyệt mỉm cười:

“Có vẻ em không nhớ, nhị bá là người tài giỏi nhất nhà, mấy năm trước đã đỗ tú tài, gần đây nghe nói huyện thái gia trước tuổi cao phải về hưu, trống chỗ, họ nói đưa lễ có thể làm huyện thái gia, nên nhà mình đem hết tiền tiết kiệm gửi đi.”

“Nghe nói lần này người nhị bá tìm rất đáng tin, chắc chắn sẽ được làm huyện thái gia.”

Nghe xong, khóe miệng Kiều Ngọc Linh không khỏi co giật, trong lòng có cảm giác nhà họ Kiều bị lừa, hay là việc mua quan thời xưa dễ vậy nhỉ?

Tổ tiên nhà họ Kiều trước đây từng có một người đỗ cử nhân, nhưng khi thi đình không đậu, nên lỡ mất giấc mộng làm quan.

Dù vậy, trong vòng mười dặm quanh đây, làng họ Kiều vẫn được coi là có học thức, vì từng có người đỗ cử nhân, nhiều gia đình muốn gả con gái vào làng họ Kiều.

Còn một lý do khác, là trong vòng mười dặm chỉ có làng họ Kiều là có trường học, họ Kiều ở làng chỉ cần trả một nửa học phí, thôn khác thì phải trả đủ.

Nhà họ Kiều không giàu có nhưng có đất, mong mỏi nhiều năm, cuối cùng có thể để con thứ hai làm huyện thái gia.

Nhà họ Kiều đã tốn nhiều công sức, từ sáu mươi mẫu ruộng bán bốn mươi mẫu, mà vẫn không gom đủ tiền, cuối cùng mới xảy ra chuyện bán Kiều Ngọc Linh.

Thấy Kiều Ngọc Linh ngẩn người, Kiều Ngọc Nguyệt đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, nói giọng đầy thương xót:

“Lần này nếu không có chuyện của nhị bá, e rằng ông bà sẽ không bán… không để muội đi xung hỉ.”

Kiều Ngọc Linh thầm hừ lạnh trong lòng, chỉ qua cuộc gặp gỡ sáng nay, cô có thể khẳng định, dù không có chuyện nhị bá làm huyện thái gia, thì chỉ cần nhà họ Vương đến tìm, chắc chắn ông bà nội vẫn sẽ bán cô.

Dù gì đó cũng là ba trăm lượng bạc, một nông dân e rằng cả đời cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.

“Tại cha không có năng lực, để Linh nhi chịu thiệt thòi.”

Kiều Hồ lảo đảo bước đến, ngồi cạnh hai chị em, mặt đầy tự trách.

“Cha, không sao đâu.”

Kiều Ngọc Linh mỉm cười ngọt ngào với Kiều Hồ.

Kiều Ngọc Nguyệt lo lắng nhìn Kiều Hồ.

“Cha, bà nói tiền nhà họ Vương để chúng ta tự chịu, phải làm sao đây, ba trăm lượng chúng ta đã không có, mà nhà họ Vương còn đòi gấp đôi, đó là sáu trăm lượng, phải làm sao đây?”

“Không sao, cha sẽ nghĩ cách, dù thế nào cha cũng không để các con chịu khổ thêm nữa.”

Kiều Hồ nhìn Kiều Ngọc Linh, như đang hứa hẹn điều gì đó.

“Nhưng cha, ba trăm lượng bạc đó rõ ràng là ông bà lấy để cho nhị bá làm quan, sao lại tính vào chúng ta.”

Kiều Ngọc Nguyệt không phục.

Kiều Hồ cười khổ.

Hết Chương 5:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

  4. Cấp 1

    Hang@2002

    Truyện load quá chậm. 1-2p mới xem được. Quá mất thời gian

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Vâng mình có góp ý với team vận hành rồi ạ, mong thời gian tới họ chỉnh sửa lại ạ.

  5. Cấp 1

    ĐÀO

    Hôm nay bão 50 chương, chúc các nàng ngủ ngon nhớ <3 <3 <3

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Chời đất ơi, quá đã lun tưởng đt lag k á, chúc bà sống trong ánh sáng của 10 phương chư phật nha🧑🏻‍🦲📿

      1. Cấp 1

        ĐÀO

        hý hý, cám ơn các nàng đã ủng hộ <3 <3

    2. Cấp 1

      Tieungoc148

      Ula trời. Vào còn tưởng nhìn nhầm. Cảm ơn Đào iu nhaaaaaaaap

      1. Cấp 1

        ĐÀO

        hý hý, Đào sẽ cố gắng để cuối tuần này bão chương tiếp nghen <3 <3

Trả lời

You cannot copy content of this page