Danh sách chương

Kiều Ngọc Linh thấy Trần Thị khó xử, liền nhắc nhở thêm một câu:

“Một trăm hai mươi lượng là nhiều lắm rồi, mẹ con còn đang mang thai em gái, nhà chúng con còn không có cơm ăn, lấy đâu ra tiền.”

Cô cố ý hạ thấp giọng thì thầm, nhưng mọi người đều nghe thấy rõ.

Trần Thị vốn đang do dự, liền quyết định, một trăm hai mươi lượng thì một trăm hai mươi lượng, ít ra còn có cái mà lấy.

Hơn nữa, Lưu Thị đang mang thai, nếu tiếp tục sống cùng cũng không phải cách hay.

“Được rồi, cuối tháng này, nếu nhà lão Tứ không có đủ một trăm hai mươi lượng, thì sau này mỗi năm phải cho chúng ta một trăm lượng dưỡng lão.”

Trần Thị lại mở miệng đòi hỏi.

Mọi người đều biết đó là điều không thể, trong làng mà có mười hai mươi lượng đã là nhiều.

Bây giờ đòi một trăm hai mươi lượng, không phải đi ăn cướp thì là gì?

Nhưng Kiều Ngọc Linh không nghĩ vậy.

Cô từ thế kỷ 21 văn minh mà đến, kiếm tiền đâu có khó.

Chỉ cần không có mấy kẻ khó ưa này, việc dẫn dắt gia đình phát triển không thành vấn đề.

Kiều Ngọc Linh không lo lắng gì, đối với cô một trăm hai mươi lượng không phải là nợ, mà là tiền mua đứt quan hệ với gia đình họ Kiều.

Cô sẵn sàng trả số tiền đó để tránh sau này họ lại đến quấy rầy.

Cuối cùng, phân gia không chỉ không lấy được một xu, mà còn gánh thêm một trăm hai mươi lượng nợ.

Kiều lão gia và Trần Thị không có ý kiến gì, Kiều Hồ cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ cúi đầu.

Kiều lão gia và Trần Thị nghĩ đơn giản rằng Kiều Hồ chắc chắn không thể kiếm đủ tiền, đến cuối tháng không có tiền trả, họ sẽ bán từng đứa con của Kiều Hồ, đó sẽ không chỉ là một trăm hai mươi lượng nữa.

Giấy tờ phân gia do tộc trưởng viết xong, chia làm ba bản, mỗi nhà một bản, tộc giữ một bản, có điểm chỉ của Kiều lão gia và Kiều Hồ, vậy là phân nhà xong.

Nhìn thấy Kiều Hồ nhận được giấy tờ, Kiều Ngọc Linh thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng không phải chịu đựng mấy người này nữa.

Trong khi đó, chỉ có cô là vui vẻ nhất trong sáu người.

Nhận giấy tờ xong, dưới sự giám sát của Trần Thị, Kiều Hồ dẫn vợ và bốn đứa con vào nhà lấy ba chiếc chăn, một chiếc chiếu, cùng mỗi người một bộ quần áo thay đổi, không có gì khác.

Trần Thị cũng không cho họ nồi niêu bát đũa, cứ thế đuổi ra khỏi nhà.

Kiều Ngọc Linh lại cảm thấy vui vẻ, bắt đầu từ khó khăn cũng tốt, ít ra cha cô sẽ hoàn toàn từ bỏ hy vọng với gia đình họ Kiều.

Quả nhiên, khi ra khỏi cửa, Kiều Hồ đặt đồ xuống, quay đầu lại lạy chào cha mẹ sáu cái, đến khi đứng dậy, trán đã sưng đỏ.

Tộc trưởng, Kiều Nhị Gia và Kiều Kiều Tam Gia đứng đó, nhìn Kiều Hồ cùng gia đình ra đi, chỉ biết thở dài.

Gia đình Kiều Hồ vừa ra khỏi cổng, Kiều Thủy liền đóng cửa lại.

Mọi người đều nghe thấy tiếng đóng cửa, nhưng không ai quay đầu lại, lặng lẽ đi về phía nhà cũ.

Kiều lão gia biết mình làm sai, cũng muốn giữ mối quan hệ tốt với ba vị khách hôm nay, nên cười nói:

“Nhị thúc, tộc trưởng, tam ca, chúng ta vào nhà ngồi chơi một lát.”

“Không cần, ta còn việc.”

Kiều Tam Gia từ chối ngay, không thích thú gì với người em trai này.

Hai người kia cũng có cùng suy nghĩ, ba người rời đi.

Rời khỏi nhà họ Kiều, ba người cùng đi theo gia đình Kiều Hồ.

Nhà họ Kiều ở trung tâm làng, còn nhà cũ ở rìa làng, gần chân núi, xung quanh không có ai.

Khi Kiều Hồ dẫn gia đình đến, chỉ thấy đống rác của nhà tranh và mảnh đất cỏ mọc cao ngang đầu người.

Mọi người đều im lặng.

Chỉ có Kiều Ngọc Linh là vui mừng nhất, cách xa người khác cũng tốt, ít nhất có chuyện gì trong nhà thì người ngoài không biết được, tự đóng cửa sống cuộc sống của mình.

Khi Kiều Kiều Tam Gia và những người khác đến, thấy tình cảnh như vậy, ông nói:

“Tiểu Hồ, ngươi dẫn vợ con đến nhà ta ở tạm, ở đây chắc chắn không thể ở được trong hai ngày này.”

Kiều Hồ quay đầu cười gượng:

“Tam thúc, không cần đâu, ta còn sức, bây giờ còn sớm, ta sẽ chặt ít cây, dựng tạm một cái lều cỏ cũng được.”

“Được rồi, cũng đừng làm một mình, ta sẽ gọi mọi người trong làng đến giúp, bây giờ còn chưa đến mùa thu hoạch, ai rảnh sẽ đến giúp ngươi.”

Tộc trưởng nói.

Kiều Hồ cười ngượng, nhìn tình cảnh nhà mình, cũng chỉ biết gật đầu, hứa:

“Vậy làm phiền tộc trưởng, ai đến giúp ta sẽ nhớ ơn, sau này nhất định trả lại.”

“Được rồi, ngươi nói thế là được.”

Tộc trưởng cười rời đi.

Kiều Nhị Gia bước lên vỗ vai Kiều Hồ:

“Ngày tháng còn dài, luôn có cách, ngươi cứ đợi họ đến giúp, ta sẽ về bảo con dâu lớn mang chút đồ dùng hàng ngày cho các ngươi.”

“Cảm ơn nhị gia.”

Kiều Hồ cảm ơn, không còn khách sáo.

Kiều Ngọc Linh đứng nhìn sự thay đổi của cha mình, cảm thấy cha mình trưởng thành hơn, đồng thời cô cũng âm thầm lên kế hoạch cho tương lai.

Mặc dù Kiều Hồ có chút khuyết tật, nhưng nhân cách ở làng vẫn rất tốt, mọi người đều đồng cảm với gia đình Kiều Hồ sau khi nghe chuyện, nên người rảnh rỗi trong làng đều đến giúp.

Con dâu lớn của Kiều Nhị Gia là đại nãi nãi của Kiều Ngọc Linh, còn mang theo hai con dâu khác, mang nồi, bát, vài cân muối và một số đồ dùng cần thiết, rồi cùng mọi người làm việc.

Thời gian gấp gáp đã đến trưa, để buổi tối gia đình có thể ở trong nhà, nên mọi người đều hết lòng giúp đỡ.

May mà đang là mùa hè, trời không quá lạnh.

Mọi người lên núi đốn hàng chục cây gỗ, mỗi cây to khoảng bằng bắp chân người lớn.

Hết Chương 28:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Mai thùy linh

    Ủa. Ngoại truyện đâu ad. Tui đang đọc dở

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ngoại truyện được chuyển qua một link khác ạ, Đào sẽ cập nhật ngoại truyện sau một thời gian nữa ạ.

  2. Cấp 1

    ĐÀO

    Các nàng ơi tui dịch ngoại truyện không có được phiêu, cảm giác không có cuốn xíu nào. Phải làm sao bây giờ :((

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Tui cảm thấy truyện bà dịch vẫn bth k có gì khác hết bà cứ dịch bth đi nha tui vẫn xem bth k ý kiến gì chỉ có ý kiến là 2-3 ngày r bà vẫn chưa ra chương mới, tui hơi bùn nha

      1. Cấp 1

        kratos01

        Mưa bão kéo dài, mấy bả có con nhỏ nghỉ học nên ko ngoi lên đc nàng ợ :(

  3. Cấp 1

    ĐÀO

    Đào xuất hiện lại rồi đây :3 Mời các nàng đọc ngoại truyện ạ :3 Đầu tiên là ngoại truyện về Kiều Ngọc Giai nghen.

  4. Cấp 1

    ĐÀO

    truyện FULL rùi cả nhà ợ, tự nhiên hụt hẫng dữ nè.

    1. Cấp 1

      Tieungoc148

      Có muốn ngoại truyện nha Đào uiiii.lên cả thể đi nàng

      1. Cấp 1

        Thien Thao

        Hết truyện cũng thấy bùn ghê, mà mình cũng muốn đọc ngoại truyện tiếp nha

        1. Cấp 1

          ĐÀO

          uki các nàng, để Đào xắp xếp thời gian dịch thêm ngoại truyện :3

          1. Cấp 1

            Tieungoc148

            Ngoại tr đi Đào ui. Nốt đi nàoooo

            1 tháng

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Cảm ơn Đào iu nay lên 20 chương nha hí hí

    1. Cấp 1

      Tieungoc148

      U là trời. Tưởng hoa mắt luôn kaka 70 chương luoonnb.cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaa

Trả lời

You cannot copy content of this page