Danh sách chương

Nhà họ Kiều lại có chuyện bán con gái, thật là mất mặt.

Ba nhà này cách nhà họ Kiều một đoạn đường, mặc dù bình thường tin tức trong làng truyền đi rất nhanh, nhưng chuyện bán Kiều Ngọc Linh rồi bị trả về, ngày đó tuy có nhiều người xem nhưng không ai nói ra ngoài, họ chỉ bàn tán trong nhà, chứ không ai đi ra ngoài tuyên truyền.

Vì vậy, ba người này không biết chuyện này.

Quan trọng nhất là, ngày đó Trần Thị đã đe dọa người xem, nói nếu ai dám truyền ra một chữ, khi con trai bà ta làm quan, người đầu tiên bị trừng phạt sẽ là họ.

Người trong làng có kiến thức gì đâu, nghe thấy vậy đương nhiên sẽ sợ, không ai dám ra ngoài nói linh tinh, hơn nữa, trong mắt họ, con trai Trần Thị ở thị trấn và huyện, mạnh hơn nhiều so với họ.

Chuyện cứ thế bị Kiều Ngọc Linh và Kiều Ngọc Nguyệt thật thà kể lại, Kiều Nhị Gia lập tức vỗ bàn, chỉ vào mũi Kiều lão mà mắng.

“Thật là mất mặt dòng họ Kiều, nhà họ Kiều sao lại có người không biết xấu hổ như ngươi, đến mức bán cả cháu gái mình. Chuyện lớn như vậy mà ngươi… các ngươi cũng làm được.”

Trần Thị không muốn thấy chồng mình bị mắng, lập tức lên tiếng:

“Nhị thúc, ngài nói vậy không đúng…”

“Im ngay.”

Trần Thị chưa kịp nói hết, đã bị Kiều Nhị Gia quát ngưng:

“Trần Thị, ngươi vào nhà họ Kiều cũng đã mấy chục năm, ngươi bán cháu gái mình, đúng là vô lương tâm. Ta nói cho ngươi biết, nếu còn có chuyện như vậy xảy ra, ta sẽ mở từ đường, trục xuất các ngươi ra khỏi gia phả.”

Trục xuất khỏi gia phả là chuyện lớn, rất lớn.

Trần Thị lập tức tái mặt, lời muốn nói vội nuốt vào bụng, không dám nói thêm, lặng lẽ cúi đầu đứng sau chồng.

Trong lòng bà đầy căm hận, đương nhiên phải tìm ai đó để trút giận, Kiều Ngọc Linh và Kiều Ngọc Nguyệt trở thành đối tượng bà ta căm ghét.

Kiều lão nghe nhị thúc nói vậy, lập tức hoảng hốt:

“Nhị thúc, ngài đừng nói vậy, không phải chuyện đùa đâu.”

“Không phải chuyện đùa, ý của nhị thúc cũng là ý của ta.”

Tộc trưởng nói kịp lúc, bày tỏ thái độ, rõ ràng không ưa việc bán con gái này.

Kiều Tam Gia cũng đứng lên:

“Ta cũng đồng ý.”

Trong bầu không khí im lặng, Kiều Ngọc Linh từ lòng đại tỷ ngẩng đầu lên, đôi mắt ướt át, nhìn những người kia, giọng run run nói:

“Bà nội, nhà họ Vương muốn sáu trăm lượng bạc, bà nói không lấy công quỹ, nhưng chúng con thật sự không có tiền, hôm đó đại phu trong làng cũng nói, mẹ con có em gái nhỏ, còn bị suy dinh dưỡng, cần phải bồi bổ…”

“Câm miệng, con nhãi này, ở đây đâu có phần cho ngươi nói.”

Cuối cùng Kiều Giang không nhịn được, quát vào mặt Kiều Ngọc Linh, ngắt lời cô.

Ánh mắt Kiều Ngọc Linh lộ vẻ sợ hãi, thân thể co rúm lại, như thể sợ bị ăn tươi nuốt sống, rồi im lặng.

Dù sao ý của cô đã rõ ràng.

Những người có chút danh vọng trong làng được mời đến hôm nay đều không phải kẻ ngu, nghe lời Kiều Ngọc Linh, chỉ cần liên tưởng một chút, lập tức hiểu ra, sắc mặt càng khó coi hơn.

Cuối cùng, Kiều Nhị Lão quay sang nhìn Kiều Hồ đang ngồi bó gối, đầu cúi gằm, hỏi:

“Kiều Hồ, ngươi nghĩ sao?”

Đứa trẻ này quá thật thà, không biết nói chuyện, tâm trí đơn giản.

Bị gọi tên, Kiều Hồ ngẩng đầu, ánh mắt đầy bối rối nhìn cha mẹ mình, chỉ thấy họ không thèm nhìn mình một cái, ông lại cúi đầu, nói khẽ:

“Nếu đó là ý của cha mẹ, làm con không có ý kiến.”

Ông biết mình không có con trai, không có tư cách nói gì.

Kiều Lão Gia vốn định ngăn cản việc phân gia, nhưng nghe Kiều Ngọc Linh nói thì lập tức thay đổi ý định.

Có lẽ bây giờ phân gia không tốt cho Kiều Hồ, nhưng nếu không phân, bị cha mẹ này hành hạ, Kiều Hồ sẽ chết mòn.

“Được, nếu hai bên đều không có ý kiến, thì phân gia đi.”

Phân gia? Nghĩa là họ vẫn phải sống trong sân này, chịu ánh mắt khinh miệt của người khác?

Kiều Ngọc Linh suy nghĩ, đầu óc nhanh chóng tìm cách.

Trong lúc Kiều Ngọc Linh đang tìm cách, Trần Thị bên kia đã nói ngay:

“Phân ra thì phân, nhưng gia đình lão Tứ phải dọn ra ngoài. Nhà trống này sẽ để cho Kiến An, con trai lớn của lão Đại, năm nay nó đã mười sáu tuổi rồi, cần phải lấy vợ, nhà trống này vừa khéo để cưới vợ.”

Kiều Nhị Gia tức giận đến nỗi thở không ra hơi:

“Ý ngươi là để lão Tứ và gia đình ra ngoài sao? Ngươi thật sự muốn họ ra ngoài làm ăn mày à?”

“Nếu họ phải ăn mày thì kệ họ, liên quan gì đến ta.”

Trần Thị lẩm bẩm, nhưng trong không gian yên tĩnh như vậy, mọi người vẫn nghe rõ.

Kiều Nhị Gia nhìn Trần Thị mà không muốn nói thêm lời nào với bà ta, ông quay đầu nhìn Kiều lão và hỏi:

“Tiểu Thất, ý ngươi cũng vậy sao?”

“Ta…”

Trong lòng Kiều lão đúng là nghĩ như vậy, nhưng nhìn thấy ánh mắt dữ dằn của Nhị thúc, lời định nói bị kìm lại, cuối cùng chỉ lắp bắp:

“Nhà chỉ có chừng này chỗ, không thể để họ ở lại đây được.”

Mọi người không thể thống nhất về chuyện nhà cửa, Kiều Thủy đứng bên cạnh mắt sáng lên, đứng ra nói:

“Cha mẹ, hay là thế này, nhà cũ của gia đình ta để cho lão Tứ và gia đình sống, bên cạnh còn một mẫu đất nữa, vừa khéo giải quyết được mọi vấn đề.”

Lời của Kiều Thủy vừa nói ra, làm cho mắt mọi người nhà họ Kiều sáng lên, nhưng mặt gia đình Kiều Hồ và ba ông lão ngồi trên giường thì đen lại.

Nhà cũ đó đã bỏ hoang mười mấy năm, chỉ là vài căn nhà tranh, sau khi chuyển đến đây, không ai quan tâm đến, sớm đã trở thành đống đổ nát.

Hết Chương 26:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Mai thùy linh

    Ủa. Ngoại truyện đâu ad. Tui đang đọc dở

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ngoại truyện được chuyển qua một link khác ạ, Đào sẽ cập nhật ngoại truyện sau một thời gian nữa ạ.

  2. Cấp 1

    ĐÀO

    Các nàng ơi tui dịch ngoại truyện không có được phiêu, cảm giác không có cuốn xíu nào. Phải làm sao bây giờ :((

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Tui cảm thấy truyện bà dịch vẫn bth k có gì khác hết bà cứ dịch bth đi nha tui vẫn xem bth k ý kiến gì chỉ có ý kiến là 2-3 ngày r bà vẫn chưa ra chương mới, tui hơi bùn nha

      1. Cấp 1

        kratos01

        Mưa bão kéo dài, mấy bả có con nhỏ nghỉ học nên ko ngoi lên đc nàng ợ :(

  3. Cấp 1

    ĐÀO

    Đào xuất hiện lại rồi đây :3 Mời các nàng đọc ngoại truyện ạ :3 Đầu tiên là ngoại truyện về Kiều Ngọc Giai nghen.

  4. Cấp 1

    ĐÀO

    truyện FULL rùi cả nhà ợ, tự nhiên hụt hẫng dữ nè.

    1. Cấp 1

      Tieungoc148

      Có muốn ngoại truyện nha Đào uiiii.lên cả thể đi nàng

      1. Cấp 1

        Thien Thao

        Hết truyện cũng thấy bùn ghê, mà mình cũng muốn đọc ngoại truyện tiếp nha

        1. Cấp 1

          ĐÀO

          uki các nàng, để Đào xắp xếp thời gian dịch thêm ngoại truyện :3

          1. Cấp 1

            Tieungoc148

            Ngoại tr đi Đào ui. Nốt đi nàoooo

            1 tháng

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Cảm ơn Đào iu nay lên 20 chương nha hí hí

    1. Cấp 1

      Tieungoc148

      U là trời. Tưởng hoa mắt luôn kaka 70 chương luoonnb.cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaa

Trả lời

You cannot copy content of this page