Danh sách chương

“Ta lại nói mình đã hai năm rồi không động tới y thuật, e rằng lóng ngóng xảy ra sai sót, thì hắn chỉ nói sẽ suy nghĩ lại.”

“Chỉ sợ đêm dài lắm mộng. Phải nghĩ cách khác. Nhất định phải để hắn đích thân đi.”

“Nếu không… kế hoạch của chúng ta sẽ không thể thực hiện, còn chuyện đối phó với người Nam Thuận… ta đã có cách.”

“Lần này nhất định phải khiến phụ thân và gia gia thấy được năng lực của ta.”

Tiêu Thành Trạch nói.

Trình Ngọc Tĩnh khoác tay hắn, tựa đầu vào vai:
“Yên tâm đi, ta sẽ nghĩ cách. Việc này chắc chắn sẽ thành công.”

“Ngọc Tĩnh, có nàng bên cạnh ta, thật tốt.”

Tiêu Thành Trạch vừa nói, tay đã nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng ta.

Thấy hai người thật sự bắt đầu vụng trộm dã ngoại, Kiều Ngọc Linh chỉ biết âm thầm rời khỏi đó, tìm một nơi kín đáo, bắn tín hiệu, rồi ngồi xuống chờ đợi.

Hôm nay ra ngoài, phải nhân cơ hội này liên lạc với mấy người Ảnh Phong, không thể uổng phí.

Ngồi chờ khoảng nửa canh giờ, nàng mới nghe thấy tiếng sột soạt.

Nhìn xuống, quả nhiên là Ảnh Phong cùng mọi người.

Nàng nhẹ nhàng nhảy từ trên cây xuống, uể oải ngáp dài.

“Các ngươi đến chậm thật đấy.”

Tiểu Ảnh nhận ra nàng ngay:
“Chủ tử, nơi chúng thuộc hạ đóng quân cách đây hơi xa.”

“Ừ.”

Kiều Ngọc Linh đáp, nàng không giận mà quay sang nhìn Ảnh Phong:

“Các ngươi thấy tin nhắn ta gửi lần trước chưa?”

“Đã thấy ạ. Thuộc hạ lập tức đến nơi, bắt đầu lần theo dấu vết. Nhưng bọn họ đã xóa sạch rất kỹ, lần theo thì thấy ba ngã rẽ…”

“Hai hôm nay chúng thuộc hạ cử người lục soát dọc đường, nhưng vẫn chưa tìm thấy gì.”

Ảnh Phong có phần phiền muộn.

Kiều Ngọc Linh phẩy tay:
“Thôi, bây giờ bọn họ cảnh giác lắm, chỉ vận chuyển thuốc thôi mà đề phòng đủ kiểu. Giờ có nhiệm vụ mới giao cho các ngươi.”

Nàng vừa nói vừa lấy ra từ không gian một tấm bản đồ đã vẽ sẵn cùng Nam Cung Thần Duy, rồi chỉ vào đó bắt đầu phân phó nhiệm vụ.

Sắp xếp xong, nàng lại nói:
“Hiện tại năm vạn binh quá ít, điều thêm năm vạn nữa. Làm theo kế hoạch ta đã định, còn phủ thành… thì phải chờ thêm chút.”

“Rõ.”

Mọi người đồng thanh đáp.

Tiểu Ảnh rụt rè hỏi:
“Chủ tử, Vương Gia vẫn ổn chứ ạ?”

“Ừ, vẫn ổn. Chỉ là bây giờ phải làm hạ nhân cho người ta, thấy cũng tội.”

Kiều Ngọc Linh nghĩ tới việc Nam Cung Thần Duy làm người hầu bên cạnh Tiêu Cẩm Trạch, thấy đúng là thiệt thòi cho chàng.

Ảnh Phong mấy người đưa mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng.

Kiều Ngọc Linh lấy lệnh bài ra cho họ xem, còn đưa thêm một bản vẽ:
“Về bảo người làm hai cái y hệt, có thứ này ra vào phủ thành rất tiện. Ta phải tìm được Văn Trác biểu ca rồi mới có thể rút lui.”

“Chủ tử bảo trọng vạn phần.”

“Ừ.”

Lần này ra ngoài chỉ có Ảnh Phong, Ảnh Vũ, Ảnh Lôi, Tiểu Ảnh và nhóm Xuân, Hạ, Thu, Đông.

Về phần Ảnh Điện và Tiểu Bát, Kiều Ngọc Linh cấm không cho ra ngoài, bởi vì Tiểu Bát đang mang thai, lúc nàng rời đi đã được sáu tháng rồi, đi lại vất vả.

Hơn nữa Nam Cung Tư Linh và những người khác còn ở lại Kinh Thành, nàng không yên tâm, nên không để họ đi cùng.

Sau khi giao nhiệm vụ xong, Kiều Ngọc Linh để họ rút lui, còn bản thân lặng lẽ quay về.

Không biết hai người kia đã “xong việc” từ khi nào, giờ lại bình thản ngồi bên dòng suối, còn bắt được một con gà rừng nướng, y như đang đi dã ngoại.

Chán chết được, Kiều Ngọc Linh bèn chui vào không gian ngủ một giấc thật ngon.

Tỉnh dậy thì thấy bên ngoài đã bắt đầu ăn uống, nàng cũng tự nấu chút đồ trong không gian, thong thả ăn, rồi mới đi ra ngoài, trong lòng nghĩ thử xem có cách nào lấy được máu của Tiêu Duệ không.

Nhưng… nghĩ lại, dù sao Tiêu Duệ cũng không phải con ruột của Tiêu Cẩm Trạch, nàng liền trực tiếp ở trong không gian, lấy kim chích máu mấy giọt từ nam nhân bị nhốt trong lồng.

Ánh mắt người kia nhìn nàng đầy nghi hoặc, nhưng Kiều Ngọc Linh hoàn toàn lạnh nhạt, thậm chí chẳng buồn giải thích.

Buổi dã ngoại của Tiêu Thành Trạch và Trình Ngọc Tĩnh đến chiều mới kết thúc.

Họ lên xe ngựa quay về, Kiều Ngọc Linh lại lặng lẽ đi theo, về đến phủ thì nàng lập tức nghiêm mặt đến gặp Tiêu Cẩm Trạch.

Những điều nàng nghe, nàng thấy, đều kể lại rành mạch không thiếu một chữ.

Tiêu Cẩm Trạch vừa nghe chuyện Trình Ngọc Tĩnh có quan hệ với huynh trưởng của mình là Tiêu Thành Trạch thì sắc mặt liền biến đổi.

Lúc nghe xong đoạn hội thoại của hai người, mặt hắn càng đen hơn.

“Máu ta bảo ngươi lấy đâu?”

Hắn lạnh giọng hỏi.

Kiều Ngọc Linh cẩn thận lấy ra một chiếc bình sứ nhỏ:
“Tiểu thiếu gia ngủ trưa trong xe, nô tài lợi dụng lúc nha hoàn trông coi lơ là để lấy được.”

“Đem một bát nước lại đây.”

Tiêu Cẩm Trạch nói.

Kiều Ngọc Linh đi lấy, trong lòng chỉ biết cạn lời.

Dùng máu nhỏ vào nước để nghiệm thân, trò trẻ con này mà cũng tin à?

Quả nhiên đúng như nàng đoán, khi mang nước đến, Tiêu Cẩm Trạch nhỏ máu trong bình vào trước, rồi rạch tay nhỏ máu mình vào.

Hai dòng máu không hề hòa vào nhau.

Kiều Ngọc Linh đã biết trước kết quả, nhưng vẫn giả vờ kinh hoảng, im lặng đứng một bên không dám nói.

Mặt Tiêu Cẩm Trạch tối sầm, hắn giơ tay hất đổ cả bát nước trên bàn, cố gắng kiềm chế cảm xúc, sau đó lạnh giọng nói:
“Được rồi, ngươi không cần theo dõi bọn họ nữa.”

“Vâng.”

Kiều Ngọc Linh nhận lệnh, ra ngoài đứng canh.

Nam Cung Thần Duy trông thấy nàng, hơi cau mày, như có điều muốn nói nhưng không mở lời.

Tối đó rời khỏi phòng Tiêu Cẩm Trạch, Kiều Ngọc Linh trở về nhà họ Trần, ăn cơm cùng Trần Kiều và Trần quản gia.

Hết

Chương 2431:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Phương Phương

    Các nàng ơi. Toai đọc tới chương 200 rồi. Mà tr toai thấy hơn 2000 chương và cũng chưa ra hết. Nàng nào đọc r thì cho toai hỏi lúc sau mở chương cũng là 6pl 1 chương hả các nàng

  2. Cấp 1

    ĐÀO

    Chúc các nàng yêu ăn tết độc lập vui vẻ <3 <3 <3 Mừng ngày khai sinh ra đất nước Việt Nam, Đào xin đăng 20 chương và tặng free 9 chương truyện, chúc các nàng một ngày tết độc lập nhiều niềm vui nghen <3 <3 <3 Truyện lại bị mất RAW rồi :( mất 1 chương luôn huhuhu, Đào buồn quá, không biết mọi người đọc bị như thế cảm giác sẽ thế nào, có chán và bỏ truyện không huhuhuhu

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Cảm ơn Đào và chúc đào 2/9 vui vẻ nha

    2. Cấp 1

      Tieungoc148

      Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaa. Lớp diuuuu

    3. Cấp 1

      oanhtran

      Mình nạp pl rồi , chưa mở khoá truyện đc nà

      1. Cấp 1

        kratos01

        Bạn cho mình thời gian ck để mình kiểm tra nghen

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Mai là Quốc Khánh. Mạnh dạn xin Đào 20 chương nhaaaa. Cảm ơn Đào nhìuuuu

    1. Cấp 1

      Miêu Miêu

      Mình nạp mua pha lê rồi bao lâu mới được duyệt thế bạn

    2. Cấp 1

      Phương Phương

      Toai nghĩ là 29 chương mới đúng

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ới Đàoơiiii

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Nhất bà r nha, đúng như Đào chúc sinh nhật bà lun "cầu được ước thấy" 😆

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Hahaa. Thế bà cũng phải cảm ơn tui đi nafoooo 😝😝

        1. Cấp 1

          Thien Thao

          Hh cảm ơn bà nhìu nhen, hôm qua đang xì trét thấy có 20 chương cái dui dẻ hẳn:33

    2. Cấp 1

      ĐÀO

      Hum nay Đào lên 20 chương nè <3 Cám ơn nàng đã ủng hộ ạ :3

      1. Cấp 1

        Miêu Miêu

        Mình nạp pha lê mà sao lâu được nhận thế Đào ơi

        1. Cấp 1

          kratos01

          Dạ ad đã nạp pha lê xong ạ, cám ơn nàng rất nhiều <3

      2. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaaa

Trả lời

You cannot copy content of this page