Danh sách chương

Vừa vào, cô đã nghe Ngô Thị nói vậy, lòng cô vui vẻ, rồi nhìn thấy mẹ và đại tỷ cùng các em đều cúi đầu đứng bên cạnh, cha thì ngồi cúi đầu im lặng ở góc tường.

“Chưa thấy ai như vậy, nói tốt trước mặt, sau lưng lại giở trò xấu, mẹ, mẹ nói xem chúng ta phải làm sao?”

Ngô Thị lại khóc lóc.

Không khí căng thẳng, bên cạnh Ngô Thị là một người đàn ông mặt mày u ám, ông ta nhìn Kiều Hồ ngồi ở góc tường rồi nói:

“Tứ đệ, ta chưa từng nghĩ nhà mình lại như vậy, dù sao chúng ta cũng là huynh đệ ruột, nếu đệ không muốn cho Ngọc Nguyệt có nơi tốt để đi, thì đệ có thể nói, nhưng… nhưng sao đệ lại đi nói bên ngoài, ta vì bán cháu gái mới có tiền làm quan?”

“Nhị ca, đệ không có.”

Kiều Hồ ngẩng đầu, vẻ mặt vô tội nhìn Kiều Giang, lòng đầy ấm ức.

Dù không muốn con gái gặp chuyện, nhưng đã đến nước này, Ngọc Nguyệt cũng đã đứng ra, ông không muốn nói gì nữa, nhưng những lời của Nhị ca hôm nay lại đều là đổ tội cho ông.

“Không có? Không có thì sao chuyện này lại truyền ra ngoài?”

Kiều Giang hỏi lại.

Khóe miệng Kiều Ngọc Linh khẽ co lại, cuối cùng cô cũng hiểu ra, người đàn ông trước mặt chính là Nhị bá phụ mà cô chưa từng gặp qua.

Đúng là một kẻ đạo đức giả.

Tuy vậy, nhìn thấy kết quả hiện tại, trong lòng cô vẫn cảm thấy mừng thầm.

Số tiền đó bỏ ra đúng là đáng giá.

Đối diện với câu hỏi của Kiều Giang, Kiều Hồ thật sự không thể nói lên một lời nào.

Ông thật sự không làm gì cả, sao mọi tội lỗi lại đổ lên đầu ông chứ.

Tiểu Lưu Thị cũng không nói một lời, có thể nói cả nhà tứ phòng đều cúi đầu nghe đủ loại mắng chửi từ gia đình Nhị bá.

Kiều Ngọc Linh sao có thể nuốt trôi cơn giận này, cô bước lên phía trước rồi nói:

“Nhị bá phụ.”

Vì trước đó Kiều Ngọc Linh không có mặt, nên không ai để ý đến cô.

Bây giờ cô đột ngột xuất hiện, làm cho cả gia đình Nhị bá ngạc nhiên, nhìn cô với ánh mắt kỳ quái.

Khi Kiều Giang nhìn thấy cô, sắc mặt lập tức đen lại:

“Ngươi là đồ xui xẻo, ngươi đến đây làm gì?”

Kiều Ngọc Linh thầm lườm trong lòng, người như vậy mà còn muốn làm quan?

Đúng là mơ tưởng.

Cô không trả lời câu hỏi của Kiều Giang, mà nói thẳng:

“Nhị bá phụ, có những chuyện chúng ta làm thì chắc chắn người khác sẽ biết, trên đời không có bức tường nào không có gió lùa.”

“Bây giờ chúng ta còn nợ nhà họ Vương mấy trăm lượng bạc nữa, chuyện này không chừng cũng đã lan truyền ra ngoài rồi.”

Cô nói có ẩn ý, Kiều Giang không phải người ngu, vừa nghe liền hiểu ý.

Hôm đó Kiều Ngọc Linh bị mang đi rồi lại bị trả về, hơn nữa người nhà họ Vương còn công khai đòi bồi thường ngay tại chỗ, lúc đó trong thôn không ít người chạy tới xem trò cười.

Kiều Giang hiểu ra, những người khác trong nhà họ Kiều cũng nghĩ đến chuyện hôm Kiều Ngọc Linh bị trả về, thêm vào đó họ quả thật còn nợ nhà họ Vương tiền.

Nếu người nhà họ Vương không lấy được tiền, ra ngoài làm loạn thì thật không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhận ra điều này, Kiều Giang càng hận đứa cháu gái trước mặt, liền mắng ngay:

“Đều tại đồ xui xẻo ngươi, nếu không phải ngươi vô dụng, thì chuyện cũng không lan truyền ra ngoài, giờ lại ảnh hưởng đến đường làm quan của ta.”

Kiều Ngọc Linh không nói nên lời, những người này khi gặp vấn đề không tự tìm lỗi của mình, mà cứ thích đổ lỗi cho người khác, thật là buồn cười.

“Nhị bá phụ, người nói vậy không đúng rồi, tiền nhà họ Vương đưa cho nhà chúng ta đều là đưa cho người, bây giờ nếu nhà họ Vương đến đòi tiền, tứ phòng chúng ta không có tiền, chỉ có thể để nhà họ Vương tìm người mà đòi thôi.”

Nghe thấy vậy, Kiều Giang lập tức không đồng ý:

“Ngươi mơ đi, tiền bán thân của ngươi, đương nhiên là tứ phòng các ngươi phải trả lại cho nhà họ Vương.”

Kiều Ngọc Linh mỉm cười:

“Nhị bá phụ, người nói sai rồi, lúc đó tứ phòng chúng ta không nhìn thấy một xu nào cả.”

Kiều Giang còn muốn nói gì đó, thì nghe thấy tiếng “bốp” một tiếng, Kiều lão lại đập bàn.

Không khí lập tức trở nên căng thẳng, không ai dám nói gì nữa, mọi người đều nhìn về phía Kiều lão, ngay cả Kiều Ngọc Linh cũng quay đầu nhìn ông ta.

Nhưng lúc này trên mặt cô không có chút sợ hãi nào, chỉ là một biểu hiện không hiểu chuyện gì.

Kiều lão nhìn Kiều Ngọc Linh bằng ánh mắt sắc lạnh, giọng nghiêm khắc nói:

“Ngọc Linh, cha mẹ dạy ngươi nói chuyện với Nhị bá phụ như vậy sao?”

“Ngọc Linh không dám, Ngọc Linh chỉ nói sự thật, trong nhà nói muốn bán một trong chúng cháu để Nhị bá phụ có tiền làm quan, chúng cháu không nói gì, đại tỷ còn tự nguyện đồng ý.”

“Bây giờ có chuyện xảy ra, Nhị bá phụ lại nói chúng cháu làm trò, chúng cháu biết làm gì đây? Nếu chúng cháu biết, thì lúc bán cháu, cha cháu đã làm như vậy rồi, đâu cần đợi đến bây giờ.”

Kiều Ngọc Linh nói rất ủy khuất, cô không sợ mọi người nhìn thấy gì, dù sao trước đây cô cũng chỉ là một đứa trẻ ngốc nghếch, bây giờ đột nhiên hết bệnh, có thể nói ra những lời này cũng không phải là điều kỳ lạ.

Những lời này khiến mọi người im lặng, vì cô nói đúng, dù Kiều Ngọc Linh là đứa ngốc tứ phòng, nhưng cha mẹ rất thương yêu cô.

Lúc này, Trần Thị liếc nhìn Kiều Ngọc Linh với ánh mắt độc ác, sau đó quay đầu nhìn Kiều lão, trao đổi ánh mắt với ông, thấy Kiều lão gật đầu nhẹ, bà mới trầm giọng nhìn Kiều Hồ đang ngồi xổm không nói gì:

“Lão tứ, bình thường ngươi dạy con gái như vậy sao?”

Hết Chương 23:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Mai thùy linh

    Ủa. Ngoại truyện đâu ad. Tui đang đọc dở

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ngoại truyện được chuyển qua một link khác ạ, Đào sẽ cập nhật ngoại truyện sau một thời gian nữa ạ.

  2. Cấp 1

    ĐÀO

    Các nàng ơi tui dịch ngoại truyện không có được phiêu, cảm giác không có cuốn xíu nào. Phải làm sao bây giờ :((

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Tui cảm thấy truyện bà dịch vẫn bth k có gì khác hết bà cứ dịch bth đi nha tui vẫn xem bth k ý kiến gì chỉ có ý kiến là 2-3 ngày r bà vẫn chưa ra chương mới, tui hơi bùn nha

      1. Cấp 1

        kratos01

        Mưa bão kéo dài, mấy bả có con nhỏ nghỉ học nên ko ngoi lên đc nàng ợ :(

  3. Cấp 1

    ĐÀO

    Đào xuất hiện lại rồi đây :3 Mời các nàng đọc ngoại truyện ạ :3 Đầu tiên là ngoại truyện về Kiều Ngọc Giai nghen.

  4. Cấp 1

    ĐÀO

    truyện FULL rùi cả nhà ợ, tự nhiên hụt hẫng dữ nè.

    1. Cấp 1

      Tieungoc148

      Có muốn ngoại truyện nha Đào uiiii.lên cả thể đi nàng

      1. Cấp 1

        Thien Thao

        Hết truyện cũng thấy bùn ghê, mà mình cũng muốn đọc ngoại truyện tiếp nha

        1. Cấp 1

          ĐÀO

          uki các nàng, để Đào xắp xếp thời gian dịch thêm ngoại truyện :3

          1. Cấp 1

            Tieungoc148

            Ngoại tr đi Đào ui. Nốt đi nàoooo

            1 tháng

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Cảm ơn Đào iu nay lên 20 chương nha hí hí

    1. Cấp 1

      Tieungoc148

      U là trời. Tưởng hoa mắt luôn kaka 70 chương luoonnb.cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaa

Trả lời

You cannot copy content of this page