Danh sách chương

Gần đây nghe nói cô bé ngốc này đã không còn ngốc nữa, ông cũng khá tò mò, một người đã ngốc bao năm nay lại đột nhiên trở nên bình thường.

Kiều Ngọc Linh vừa thở hổn hển vừa nói.

“Ông ơi, ông… ông mau đi theo cháu, cứu mạng ạ.”

Ông lão nhíu mày không động đậy, Kiều Ngọc Linh cũng không đợi ông phản ứng, lao đến kéo tay ông lão vừa đi vừa nói.

“Ông mau đi theo cháu, mẹ cháu, mẹ cháu ngất rồi.”

Ông lão nhìn cô bé với vẻ cứng đầu không động đậy, nhưng thấy gương mặt lo lắng không phải đùa, ông cũng sốt ruột:

“Cháu đừng vội, để ông lấy cái hộp.”

“Dạ, ông mau lên.”

Kiều Ngọc Linh vội buông tay ông lão.

Đợi ông lão quay lại từ trong nhà, trên lưng đã đeo một chiếc hộp tre, cái này cô nhận ra, đại phu thời cổ đại đều có cái này, bên trong là những vật dụng cần thiết, thật là lần đầu tiên cô thấy.

Cầm đầy đủ đồ đạc, hai người vội vàng chạy về nhà họ Kiều.

Chẳng mấy chốc đã đến nhà họ Kiều, cả hai đều thở hổn hển vì đi gấp, Kiều Ngọc Linh thì chân tay đều như không nghe lời nữa.

Cô rất ghét cơ thể yếu đuối hiện tại, nhưng cô cũng biết, đây là do cơ thể có bệnh, nên mới như vậy.

Đợi đến khi chữa khỏi, việc đầu tiên cô làm là nâng cao thể lực.

Ông lão không kịp thở đã bị Kiều Ngọc Nguyệt đứng chờ ở cửa kéo vào trong nhà.

Những người khác trong nhà họ Kiều đều đang chờ tin tức trong nhà chính, chỉ có Kiều Trần Thị đến đây đợi tin, dù mắng chửi nhưng dù sao Tiểu Lưu Thị cũng là con dâu nhà họ Kiều.

Kiều Ngọc Linh cuối cùng cũng thở đều lại, bước vào trong thấy ông đại phu cười tươi nhìn Kiều Hồ.

“Chúc mừng chúc mừng, đây là có tin vui rồi.”

“Tin vui?”

Kiều Hồ kinh ngạc, sau đó là gương mặt tươi tắn hẳn lên.

“Hừ.”

Kiều Trần Thị vừa nghe tin này lập tức không vui, bà talạnh lùng hừ một tiếng, lẩm bẩm rời đi, những lời nói ra cũng không hay, mọi người đều nghe rõ:

“Có gì tốt đâu, cũng chỉ là đám con gái, sảy sớm thì đỡ phiền.”

Một câu nói làm không khí vui vẻ lập tức trở nên căng thẳng.

Ông đại phu vẫn cười tươi nhìn Kiều Hồ và dặn dò:

“Bây giờ bà bầu thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng, hãy bồi bổ cơ thể cho tốt.”

“Dạ.”

Kiều Hồ đáp, nhưng nụ cười trên mặt có chút gượng gạo.

Ông đại phu đi rồi, Kiều Ngọc Linh đứng một bên nhìn chằm chằm vào bụng Tiểu Lưu Thị, lại có thai rồi sao?

Mặt Tiểu Lưu Thị cũng đầy lo lắng, nhưng tay đã nhẹ nhàng chạm vào bụng mình, mắt hiện rõ sự yêu thương, có thể thấy bà rất yêu đứa bé này, nhưng có lẽ cũng lo sợ lại là con gái.

“Mẹ.”

Kiều Ngọc Nguyệt lo lắng bước lên nắm tay Tiểu Lưu Thị.

Kiều Ngọc Linh cũng bước tới đứng bên cạnh, nhìn Tiểu Lưu Thị nói.

“Mẹ, mẹ hãy yên tâm dưỡng thai, đừng lo lắng về dinh dưỡng, con sẽ nghĩ cách.”

Tiểu Lưu Thị cười, mắt ướt lệ:

“Con gái, con có cách gì chứ, nhà mình bây giờ như thế này, mẹ chỉ mong các con bình an là được.”

“Sẽ không sao đâu.”

Kiều Ngọc Linh nghiêm túc nói, như một lời hứa.

Hiện tại cô đã suy nghĩ cách dùng số tiền kiếm được để mua đồ bổ dưỡng cho mẹ, và còn phải giấu giếm, hoặc còn một cách nữa đó là… ở riêng (phân gia).

Nhưng… bây giờ muốn phân gia thì không phải chỉ nói một câu là có thể làm được.

Thấy trời còn sớm, Kiều Ngọc Linh lại lẻn ra chỗ giấu bồ câu, cô rửa ráy sạch sẽ con bồ câu bên suối, cô rất muốn dùng con bồ câu này để bồi bổ cho mẹ.

Nhưng không có dụng cụ nấu cháo, nướng lên rồi mang về, chắc vừa vào đến nhà đã bị phát hiện.

Suy nghĩ mãi, cuối cùng cô quyết định nướng con bồ câu rồi ăn luôn, sau đó mới trở về nhà.

Khi Kiều Ngọc Linh trở về nhà thì trời đã tối.

Vừa vào nhà, không khí trở nên nặng nề, Kiều Hồ thì ngồi một bên cúi đầu, Tiểu Lưu Thị vẫn còn nước mắt trên mặt, Kiều Ngọc Nguyệt đang thu dọn đồ đạc, Kiều Ngọc Giai và Kiều Ngọc Nam đứng một bên nhìn đại tỷ.

Chỉ cần nhìn thoáng qua, Kiều Ngọc Linh đã nhận ra điều bất thường.

Cô bước tới nắm chặt tay Kiều Ngọc Nguyệt, khẳng định.

“Tỷ tỷ, tỷ đồng ý với họ rồi sao?”

Kiều Ngọc Nguyệt dừng tay, ngẩng đầu cười dịu dàng.

“Muội muội, đừng như vậy, sau khi tỷ đi, muội phải chăm sóc các muội muội và em bé trong bụng mẹ đấy.”

“Tỷ tỷ, tỷ không thể đi.”

Giọng Kiều Ngọc Linh lạnh lùng pha chút tức giận.

Kiều Ngọc Nguyệt lắc đầu, chưa kịp nói thì Kiều Ngọc Giai đã nói:

“Nhị tỷ, bà nội nói nếu nhà mình không bán một người để giúp nhị bá phụ, thì em bé trong bụng mẹ sẽ không được sinh ra. Bà nội nói sinh ra chắc chắn cũng là con gái, đến lúc đó cũng chỉ tốn lương thực.”

Kiều Ngọc Linh híp mắt, cô không cho phát uy, thì coi cô là con mèo bệnh thật sao.

“Tỷ tỷ, họ bảo khi nào đi?”

“Ngày kia, họ nói ngày mai đi liên lạc với bên đó, ngày kia sẽ đưa tỷ đi.”

Kiều Ngọc Nguyệt run rẩy nói.

Kiều Ngọc Linh gật đầu, không nói gì thêm, trong lòng nghĩ, ngày kia thì cũng đủ thời gian.

Ngày hôm đó qua đi trong sự thỏa hiệp của nhà Kiều lão tứ.

Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng, Kiều Ngọc Linh lại lén ra ngoài, dù sao trước đây cô ngốc nghếch, thường không ở nhà nên không ai để ý, điều này tạo điều kiện thuận lợi lớn cho cô.

Cô đi thẳng con đường trước đó lên trấn.

Với thể lực hiện tại, cuối cùng cô đã đến trấn sau hai canh giờ.

Không để ý đến người khác, phản ứng đầu tiên của cô là đi đến tiền trang (ngân hàng) đổi tất cả số ngân phiếu thành bạc vụn.

Hết Chương 20:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

  4. Cấp 1

    Hang@2002

    Truyện load quá chậm. 1-2p mới xem được. Quá mất thời gian

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Vâng mình có góp ý với team vận hành rồi ạ, mong thời gian tới họ chỉnh sửa lại ạ.

  5. Cấp 1

    ĐÀO

    Hôm nay bão 50 chương, chúc các nàng ngủ ngon nhớ <3 <3 <3

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Chời đất ơi, quá đã lun tưởng đt lag k á, chúc bà sống trong ánh sáng của 10 phương chư phật nha🧑🏻‍🦲📿

      1. Cấp 1

        ĐÀO

        hý hý, cám ơn các nàng đã ủng hộ <3 <3

    2. Cấp 1

      Tieungoc148

      Ula trời. Vào còn tưởng nhìn nhầm. Cảm ơn Đào iu nhaaaaaaaap

      1. Cấp 1

        ĐÀO

        hý hý, Đào sẽ cố gắng để cuối tuần này bão chương tiếp nghen <3 <3

Trả lời

You cannot copy content of this page