Danh sách chương

Trong mắt người ngoài, đứa ngốc của nhà họ Kiều rất được cưng chiều, trong thời buổi thiếu thốn ăn mặc mà có thể béo phì như vậy, có thể thấy nhà họ Kiều đối xử tốt với cô đến mức nào.

Nghĩ đến đây, Bạch Ngọc Linh cũng rất bất lực, cảm thấy vô cùng thương xót cho thân xác này.

“Ngọc Linh, muội dậy rồi à, dậy đi, tỷ giúp muội mặc đồ.”

Bạch Ngọc Linh, à không, Kiều Ngọc Linh nhìn cô chị hơn mình chỉ hai tuổi, Kiều Ngọc Nguyệt đang cười tươi nhìn mình, cất giọng khàn khàn nói:

“Để muội tự mặc.”

“Hả?”

Kiều Ngọc Nguyệt không thể tin nổi, cô hét lên một tiếng, sau đó lo lắng nhìn Kiều Ngọc Linh xác nhận lại.

“Ngọc Linh, muội vừa nói gì? Muội vừa nói gì? Nói lại lần nữa đi.”

“Để muội tự mặc.”

Kiều Ngọc Linh kiên nhẫn nói lại lần nữa.

Vì thân xác này không có sức lực, nên hai ngày qua cô đều nằm, sáng dậy cũng là mẹ Lưu Thị mặc đồ cho, từ nhỏ không nhận được tình mẫu tử nên Kiều Ngọc Linh mặc nhiên chấp nhận mọi việc.

Nhưng hôm nay cô cảm thấy cơ thể đã có chút sức, cô muốn tự mình mặc đồ, sau này mọi việc cũng muốn tự làm.

“Ngọc Linh, gọi tỷ tỷ, gọi một tiếng tỷ tỷ cho tỷ nghe nào.”

Kiều Ngọc Nguyệt mừng đến phát khóc, cô nhẹ nhàng lắc lư thân thể béo phì của Kiều Ngọc Linh, ngón tay run run.

Kiều Ngọc Linh thầm thở dài, dù thân xác này chỉ mới tám tuổi, nhưng linh hồn của cô là một người trưởng thành hai mươi hai tuổi, gọi một đứa bé mười tuổi là chị…

“Tỷ tỷ.”

Cuối cùng cô vẫn ngoan ngoãn gọi một tiếng, chấp nhận thực tế, đồng thời cũng nhận ra thực tế rằng, đã xuyên tới đây, cô chính là Kiều Ngọc Linh, không có gì để kiêu căng.

“Ừ.”

Kiều Ngọc Nguyệt khóc dữ dội hơn, thậm chí vì xúc động mà véo mạnh Kiều Ngọc Linh một cái.

“Đau.”

Kiều Ngọc Linh nước mắt lưng tròng, nói bằng giọng thảm thương.

“Đau rồi, đau rồi, đau rồi thì tốt, đau rồi thì tốt, biết đau là tốt.”

Kiều Ngọc Nguyệt vừa nói vừa cười, giống như điên dại, sau đó cũng không để ý đến Kiều Ngọc Linh, cô bé nhảy thẳng xuống giường, thậm chí không đi giày, vừa chạy vừa gọi.

“Mẹ, mẹ, mẹ…”

Kiều Ngọc Linh khẽ co giật khóe miệng, thầm thở dài, mặc dù vừa rồi rất đau, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của đại tỷ, trong lòng cô ấm áp, hóa ra có gia đình là cảm giác này.

Khi Lưu Thị theo con gái lớn Kiều Ngọc Nguyệt vào, nhìn thấy Kiều Ngọc Linh tự mình ngồi dậy, đã mặc quần áo xong, nước mắt bà lập tức lăn xuống.

“Ngọc Linh?”

Bà thử gọi một tiếng.

Kiều Ngọc Linh quay đầu lại, giọng nói nhẹ nhàng, khàn khan.

“Mẹ.”

“Ôi~ bảo bối của mẹ.”

Lưu Thị nhanh chóng bước đến bên giường ngồi xuống, bà ôm chặt Kiều Ngọc Linh vào lòng, không kìm được mà khóc nức nở, có một chút ấm ức, tủi thân.

Kiều Ngọc Linh biết Lưu Thị là vì vui mừng nên mới như vậy, nên cũng ngoan ngoãn để bà ôm.

Kiều Ngọc Nguyệt vui mừng rơi nước mắt.

Tiếng khóc của hai mẹ con khiến con gái thứ ba Kiều Ngọc Giai và con gái thứ tư Kiều Ngọc Nam chạy đến.

“Mẹ, có phải nhị tỷ lại không khỏe không ạ?”

Thân hình nhỏ bé của Kiều Ngọc Giai đứng bên giường, ánh mắt mang chút lo lắng, thêm vài phần sốt ruột, vài phần quan tâm, vài phần tình cảm.

“Không, không phải, là bệnh của nhị tỷ con đã khỏi rồi, con bé đã khỏe rồi.”

Lúc này Lưu Thị mới nhẹ nhàng buông Kiều Ngọc Linh ra, rồi vẫy tay gọi hai cô con gái nhỏ.

“Hai đứa mau đến gọi nhị tỷ đi.”

Kiều Ngọc Giai sáu tuổi vội vàng kéo tay Kiều Ngọc Nam ba tuổi bước không vững đến, cả hai cùng gọi vang.

“Nhị tỷ.”

Kiều Ngọc Linh giật mình, không biết phải trả lời thế nào, đối với cô, người chưa từng có tình cảm gia đình, điều này thật lạ lẫm.

Hơn nữa linh hồn cô đã hai mươi hai tuổi, luôn làm công việc của sát thủ, cô thực sự không biết phải giao tiếp với một đứa trẻ như thế nào…

Mọi người thấy Kiều Ngọc Linh không nói gì, tất cả đều lo lắng nhìn cô.

“Muội… muội muội.”

Cô khẽ mấp m áy miệng, đáp lại một tiếng.

Kiều Ngọc Giai và Kiều Ngọc Nam ngay lập tức vui mừng reo lên.

“Yeah, nhị tỷ khỏe rồi, nhị tỷ gọi ta là muội muội rồi, nhị tỷ khỏe rồi…”

Kiều Ngọc Nguyệt cũng rất vui mừng, cô bé cười rạng rỡ, đưa tay xoa đầu hai đứa em.

Kiều Ngọc Linh đột nhiên bị không khí vui vẻ này làm cảm động, trong lòng cô dâng lên cảm giác thỏa mãn, trước đây cô chưa từng có cảm giác này.

“Nương tử của lão tứ, ngươi đúng là lười biếng, còn trốn trong phòng không đi nấu cơm, ngươi định không cho cả nhà ăn sáng à?”

Tiếng Trần Thị vang lên, khiến nụ cười trên gương mặt mọi người chợt cứng lại, Lưu Thị vội nói với Kiều Ngọc Linh.

“Ngọc Linh, con vừa khỏe lại, nằm nghỉ ngơi đi, mẹ đi nấu cơm, lát nữa mẹ mang vào cho con.”

Lưu Thị nói xong thì vội vàng ra ngoài.

“Ngọc Linh nằm xuống nghỉ ngơi, đừng dậy, sức khỏe mới hồi phục, đừng để xảy ra chuyện gì nữa.”

Kiều Ngọc Nguyệt nói.

Kiều Ngọc Linh lắc đầu.

“Muội không sao đâu.”

“Con bé này sao lại cứng đầu thế, khó khăn lắm mới khỏe lại, phải nghỉ ngơi cho tốt, muội có biết những năm qua tỷ mong muội khỏe lại như thế nào không.”

Kiều Ngọc Nguyệt nói xong nước mắt liền rơi xuống, từng giọt từng giọt.

“Tỷ tỷ.”

Kiều Ngọc Linh bối rối, khẽ gọi một tiếng, rồi đưa tay nắm lấy tay Kiều Ngọc Nguyệt, an ủi trong im lặng.

Mặc dù khóe mắt Kiều Ngọc Nguyệt vẫn rơi nước mắt, nhưng gương mặt mang theo nụ cười hạnh phúc.

 

Hết Chương 2:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

  5. Cấp 1

    Hang@2002

    Truyện load quá chậm. 1-2p mới xem được. Quá mất thời gian

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Vâng mình có góp ý với team vận hành rồi ạ, mong thời gian tới họ chỉnh sửa lại ạ.

Trả lời

You cannot copy content of this page