Danh sách chương

Nghĩ đến việc con gái bị nhốt trong hầm, ông đau lòng vô cùng.

Lần này, ông quyết bảo vệ con gái.

Kiều Thủy không phải người dễ tính, lập tức quay sang mắng Kiều Hồ:

“Ngươi còn dám nói, nhà ai chả có con trai, nhưng nhà ngươi thì sao? Toàn nuôi đám con gái vô dụng, chi bằng bán hết đi, giúp đỡ nhị ca, sau này nhị ca làm quan, chắc chắn sẽ không quên thưởng cho ngươi.”

Kiều Hồ vừa mới thẳng lưng lên lập tức lại cúi xuống.

Đó là nỗi đau suốt đời của ông, nhà ai cũng có con trai, chỉ có ông là không có người nối dõi.

Kiều Thủy thấy Kiều Hồ không nói gì, thì quay đầu nhìn thấy Tiểu Lưu Thị đang khóc thút thít, liền mắng:

“Khóc cái gì mà khóc, chỉ biết khóc, không biết đẻ con, còn mặt mũi mà khóc.”

Mắng xong, Kiều Thủy quay đầu nhìn Kiều Trần Thị, nói:

“Mẹ, con thấy bán hết bọn chúng đi, dù sao nuôi đám con gái cũng tốn lương thực, bán đi giúp đỡ nhị ca, cũng cải thiện cuộc sống nhà mình.”

“Hơn nữa, chỉ cần nhị ca làm quan, mẹ sẽ trở thành mẹ của quan, nghĩ xem oai phong biết bao, bao nhiêu người sẽ đến nịnh bợ mẹ. Bây giờ mẹ ngày ngày ăn cháo rau dại, nói ra ai nghe được?”

Kiều Thủy biết rõ mẹ mình là người thế nào, nên lời nói của hắn thật sự đánh trúng tâm lý bà.

Kiều Trần Thị thích nghe những lời này nhất. Nghĩ đến đây, mắt bà ta cười híp lại:

“Kiều Thủy, con nói đúng, con nói đúng.”

Kiều Hồ sốt ruột, lập tức quỳ xuống trước mặt Kiều Trần Thị:

“Mẹ, không thể, không thể đâu, bọn chúng đều là cháu gái của mẹ, mẹ không thể bán chúng.”

Nụ cười trên mặt Kiều Trần Thị lập tức tắt, bà ta nhìn Kiều Hồ với ánh mắt giận dữ:

“Lão tứ, mày nói cái gì? Chúng nó là cháu gái của tao, nhưng nhà mình đang gặp khó khăn, chúng nó là người nhà họ Kiều, góp một phần công sức thì sao?”

“Mẹ…”

Kiều Hồ kêu lên đau đớn.

Kiều Trần Thị định nói tiếp thì Kiều Lão liếc mắt nhìn những đứa cháu gái đang đứng bên cạnh, suy nghĩ một lúc rồi nói:

“Thôi được rồi, lão tứ đứng lên đi, nhà mình đang khó khăn, ngươi cũng biết mà.”

“Mẹ ngươi chỉ nói trong lúc giận dỗi thôi. Để giải quyết khó khăn, nhà ngươi phải đóng góp một người. Còn là ai, tự ngươi quyết định đi.”

Lời của Kiều Lão rất rõ ràng, phải từ nhà Kiều Hồ đưa ra một người, không muốn bốn người thì ra một người, còn là ai thì tự ông chọn.

Điều này thật sự làm khó Kiều Hồ, con nào cũng là con, ông không đành lòng.

Tiểu Lưu Thị cũng hiểu rõ, chọn ai, bà cũng không muốn.

Bà vội vàng buông Kiều lão Ngọc Nam ra, quỳ xuống đất, rồi bò lên hai mét, quỳ trước mặt Kiều Lão và Kiều Trần Thị, liên tục dập đầu cầu xin.

“Cha, mẹ, xin hai người đừng bán con gái của con, con xin hai người, đừng bán con gái của con, đừng bán chúng…”

Tiểu Lưu Thị lặp đi lặp lại chỉ câu đó, trong phòng chỉ có tiếng khóc và lời cầu xin của bà.

Kiều Ngọc Nam còn nhỏ, thấy mẹ và cha đều quỳ, cũng theo đó quỳ xuống, như thể cầu xin họ đừng bán mình.

Kiều Ngọc Nguyệt không thể chịu nổi nữa, cô lập tức hất tay Kiều Ngọc Linh ra, bước lên quỳ xuống bên cạnh Tiểu Lưu Thị, kéo lấy bà:

“Mẹ, đừng như vậy nữa, đừng cầu xin nữa, bán con đi. Con lớn hơn các em, chúng còn quá nhỏ, bán con có thể giải quyết vấn đề của nhà mình, cũng không ai nói mẹ và cha, cũng không ai bán các em nữa.”

Tiểu Lưu Thị quay đầu, mặt đầy nước mắt, trán đã sưng đỏ, không dám tin nhìn con gái:

“Ngọc Nguyệt, con… con nói gì?”

“Mẹ, mẹ không nghe lầm đâu, con nói là bán con đi.”

Lần này Kiều Ngọc Nguyệt nói rất kiên định.

Tiểu Lưu Thị không thể chịu nổi nữa, ôm chặt con gái lớn mà khóc.

Kiều Ngọc Giai vẫn nắm chặt tay Kiều Ngọc Linh, thấy mẹ và chị khóc đau đớn, nước mắt cô bé cũng tuôn rơi, rồi buông tay Kiều Ngọc Linh, bước lên quỳ cạnh Tiểu Lưu Thị và Kiều Ngọc Nguyệt, cả ba mẹ con cùng ôm nhau khóc.

Cả nhà tứ phòng, chỉ có Kiều Ngọc Linh đứng một bên, không quỳ cũng không khóc, mà lạnh lùng nhìn tình cảnh hiện tại.

“Ông nội, bà nội…”

Kiều Ngọc Linh vừa định nói thì nghe tiếng thét của Kiều Ngọc Nguyệt.

“Mẹ, mẹ, mẹ sao vậy? Mẹ tỉnh lại đi, mẹ…”

Kiều Ngọc Nguyệt ôm mẹ đang ngất trong lòng, gọi không ngừng.

Kiều Hồ thấy vợ ngất xỉu thì quên hết mọi thứ, ông vội vàng bước tới ôm lấy bà, lay gọi, nhưng Tiểu Lưu Thị vẫn nhắm mắt.

Kiều Ngọc Nam và Kiều Ngọc Giai cũng không ngừng gọi:

“Mẹ, mẹ…”

Kiều Ngọc Linh thấy vậy cũng lo lắng, nhưng chưa mất bình tĩnh, vội nói:

“Cha, mau đưa mẹ về phòng, con đi tìm đại phu.”

Cô gọi vội một tiếng, rồi chạy ra ngoài.

Kiều Hồ gần như theo phản xạ, nghe lời con gái, bế Tiểu Lưu Thị ra khỏi phòng, đi về phía phòng ngủ của nhà mình.

Cuộc bàn bạc vô tình đã kết thúc trong cảnh hỗn loạn khi Tiểu Lưu Thị ngất xỉu.

Ban đầu Kiều Ngọc Linh muốn lên trấn tìm đại phu, nhưng từ làng lên trấn quá xa, đừng nói đến thể trạng hiện tại của cô, thời gian cũng không cho phép.

Vì vậy, cô vội vã chạy đến nhà duy nhất trong làng biết một chút về y thuật.

Đây là ký ức của nguyên thân, vì trước đây nguyên thân luôn ngây ngô, cha mẹ cô đã không ít lần tìm đến nhà này.

Dù ký ức không đầy đủ, nhưng cô nhận ra người đó là đại phu.

Chạy một mạch đến cửa nhà đó, cô thở hổn hển, chưa kịp đều hơi đã bắt đầu gọi.

“Ông ơi, ông có nhà không?”

“Ai đó?”

Một ông lão tóc bạc từ trong nhà bước ra, nhìn thấy cô bé ngốc nghếch béo phì, ngẩn người.

“Sao cháu lại đến đây?”

Hết Chương 19:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

  5. Cấp 1

    Hang@2002

    Truyện load quá chậm. 1-2p mới xem được. Quá mất thời gian

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Vâng mình có góp ý với team vận hành rồi ạ, mong thời gian tới họ chỉnh sửa lại ạ.

Trả lời

You cannot copy content of this page