Danh sách chương

Cô không muốn thi thể anh ta bị bỏ rơi, rồi bị thú rừng gặm nhấm.

Không có gì trong tay, cô dùng dao nhỏ đào một cái hố.

Sau một giờ đào và nghỉ, cô mới hoàn thành.

Cô nhặt ít lá cây trải dưới đáy hố, rồi đi kéo xác chết vào hố.

Sau khi lật xác nằm ngay ngắn, cô phủ lá cây lên và định lấp đất.

Không có quan tài hay chiếu, cô chỉ biết dùng lá cây che phủ.

Khi định đổ đất, cô dừng lại, nhìn xác chết, rồi nhanh chóng mò túi xác chết.

Sau một lúc tìm kiếm, cô tìm thấy một túi tiền.

Cô mở ra, thấy hai tờ ngân phiếu, một tờ mười lượng, một tờ năm mươi lượng, và ba lượng bạc vụn.

Điều này khiến cô vui mừng, đây là một số tiền không nhỏ đối với cô hiện tại.

Nhìn vào hố, cô nói:

“Anh cứ yên tâm mà ra đi.”

Nói xong, cô nhanh chóng cất tiền và lấp đất, rồi cầm con bồ câu xuống núi.

Không thể mang con bồ câu về nhà, cô đi vòng xa đến bờ sông, nhặt đá chôn bồ câu, rồi rửa tay trước khi về nhà.

Vì trước đây cô từng bị đồn là điên dại, nên việc về nhà với đầy bùn đất không ai thắc mắc, ngay cả Lưu Thị cũng không nói gì.

Kiều Ngọc Linh không muốn bẩn thỉu về nhà, nhưng việc đào hố đã khiến cô đổ mồ hôi, và bùn đất bám vào người.

Cô cần phải rửa sạch.

Lưu Thị nhẹ nhàng dặn dò Kiều Ngọc Nguyệt:

“Nguyệt, đưa em đi thay đồ đi con.”

“Vâng.”

Kiều Ngọc Nguyệt nhanh chóng đáp, đến kéo Kiều Ngọc Linh đi.

Nhưng khi định thay đồ cho em, Kiều Ngọc Linh lùi lại:

“Tỷ tỷ, tỷ định làm gì vậy?”

“Tỷ thay đồ cho muội.”

Kiều Ngọc Nguyệt nói, ánh mắt đầy yêu thương.

Kiều Ngọc Linh nhớ lại cảnh tượng quen thuộc này, khi nguyên thân còn điên dại, luôn được Kiều Ngọc Nguyệt thay đồ.

Điều này khiến cô cảm thấy ngại ngùng.

Cô cười:

“Tỷ tỷ, để muội tự thay.”

Cô lấy quần áo từ tay chị gái rồi đi vào trong góc thay đồ.

Trong nhà chỉ có Lưu Thị và các chị em, không ai để ý khi cô nhanh chóng thay đồ và giấu tiền cùng dao.

Sau khi xong xuôi, cô đến bên Lưu Thị:

“Mẹ, có chuyện gì vậy ạ?”

Lưu Thị lo lắng, không để ý tại sao con gái đã bình thường lại về nhà với đầy bùn đất.

Bà nhẹ nhàng nói:

“Bà nội nói phải chọn một trong ba đứa lớn, Ngọc Nguyệt, Ngọc Nam, Ngọc Giai… để bán.”

Lưu Thị nghẹn ngào, nước mắt tuôn rơi.

Kiều Ngọc Nguyệt đứng bên, nói thêm:

“Bà nội nói phải chọn một trong ba chúng con bán, để gom đủ một trăm lượng cho nhị bá, nhị bá có thể làm quan.”

Kiều Ngọc Linh nhíu mày, không nói gì, rồi hỏi:

“Cha đâu rồi ạ?”

“Cha… cha nói không để ai bị bán, nên ra ngoài tìm người trong làng và họ hàng vay tiền. Cha nói sẽ quỳ cầu xin, chỉ cần vay đủ tiền, không ai phải bị bán.”

Kiều Ngọc Nguyệt nói, nước mắt đầy mặt.

Kiều Ngọc Linh lục lại ký ức của nguyên thân, nhận ra điều này không thể thành công.

Làng họ Kiều không có nhà giàu, mỗi nhà nhiều nhất chỉ có hai ba mươi lượng.

Nhà cô đã bán hết tài sản mới gom được vài trăm lượng cho nhị bá.

Đó là vì nhà họ Kiều còn có một ngọc bội truyền từ đời trước và đã bán đi một phần lớn đất đai, thậm chí lương thực cũng đã bán hết mới gom được mấy trăm lượng bạc, cộng thêm tiền bán cô cho nhà họ Vương.

Những năm qua, vì con trai thứ hai Kiều Giang, là một người đọc sách và là người đầu tiên trong làng thi đỗ tú tài, nên nhà họ Kiều luôn tự cho mình là cao quý hơn, vì vậy trong làng không được lòng người lắm.

Cha của Kiều Ngọc Linh còn đi vay tiền, nhưng e rằng cũng vô ích.

Thấy Kiều Ngọc Linh không nói gì, Kiều Ngọc Nguyệt cảm thấy rất đau lòng, nhưng nhớ đến em gái chưa ăn cơm, lại trách móc:

“Muội đúng là nha đầu nghịch ngợm, ra ngoài chơi suốt ngày, giờ còn chưa ăn cơm nữa. Đợi tỷ một lát, tỷ đã lén để lại một ít cho muội từ bữa trưa rồi.”

Nói rồi, Kiều Ngọc Nguyệt quay người ra ngoài, nhanh chóng trở lại với một bát canh rau.

Dù trông không ngon miệng lắm, nhưng cả ngày Kiều Ngọc Linh chưa ăn gì, cô vội vàng nhận lấy bát canh, cảm ơn chị Nguyệt rồi uống cạn.

Bụng đã có chút gì đó, cô lại cảm thấy đói hơn, nghĩ đến con chim bồ câu chưa nướng, cô không thể nhịn được mà nuốt nước miếng.

Lúc này, Kiều Hồ bước vào với vẻ mặt ủ rũ, thấy vợ đang ôm con gái khóc, ông chỉ biết thở dài, lặng lẽ ngồi xuống chiếc ghế đẩu mà không nói gì.

Thấy nét mặt của Kiều Hồ, Kiều Ngọc Linh đoán rằng ông không vay được tiền, nhưng vẫn hỏi:

“Cha, cha ra ngoài vay tiền thế nào rồi?”

Kiều Hồ ngẩng lên nhìn cô con gái thứ hai, vẻ mặt càng thêm ảm đạm, lắc đầu:

“Không… không vay được tiền.”

“Một đồng cũng không vay được ạ?”

Kiều Ngọc Linh không thể tin nổi, dù gia đình cô trong làng có tệ đến mức nào cũng không đến mức không vay được một đồng chứ? Phải tệ đến mức nào cơ chứ.

Kiều Hồ chỉ gật đầu, rồi cúi đầu không nói gì thêm.

Kiều Ngọc Linh thầm thở dài, xem ra quan hệ xã hội ở đây thực sự tệ hại.

Lúc đó, giọng của Kiều Thủy lại vang lên bên ngoài:

“Tứ ca, cha mẹ gọi cả nhà ngươi ra có chuyện muốn nói.”

“Ừ, biết rồi.”

Kiều Hồ vội đáp, nhưng khi nghĩ đến chuyện sắp bàn bạc, lòng ông lại trĩu nặng.

Tiểu Lưu Thị cũng khóc không ngừng, không muốn đi, lúc này Kiều Ngọc Nam đang nằm trong lòng mẹ, cũng khóc nức nở.

Kiều Ngọc Nguyệt đứng bên không nói gì, chỉ có Kiều Ngọc Giai bước đến nắm tay Kiều Ngọc Linh.

Hết Chương 16:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Mai thùy linh

    Ủa. Ngoại truyện đâu ad. Tui đang đọc dở

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ngoại truyện được chuyển qua một link khác ạ, Đào sẽ cập nhật ngoại truyện sau một thời gian nữa ạ.

  2. Cấp 1

    ĐÀO

    Các nàng ơi tui dịch ngoại truyện không có được phiêu, cảm giác không có cuốn xíu nào. Phải làm sao bây giờ :((

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Tui cảm thấy truyện bà dịch vẫn bth k có gì khác hết bà cứ dịch bth đi nha tui vẫn xem bth k ý kiến gì chỉ có ý kiến là 2-3 ngày r bà vẫn chưa ra chương mới, tui hơi bùn nha

      1. Cấp 1

        kratos01

        Mưa bão kéo dài, mấy bả có con nhỏ nghỉ học nên ko ngoi lên đc nàng ợ :(

  3. Cấp 1

    ĐÀO

    Đào xuất hiện lại rồi đây :3 Mời các nàng đọc ngoại truyện ạ :3 Đầu tiên là ngoại truyện về Kiều Ngọc Giai nghen.

  4. Cấp 1

    ĐÀO

    truyện FULL rùi cả nhà ợ, tự nhiên hụt hẫng dữ nè.

    1. Cấp 1

      Tieungoc148

      Có muốn ngoại truyện nha Đào uiiii.lên cả thể đi nàng

      1. Cấp 1

        Thien Thao

        Hết truyện cũng thấy bùn ghê, mà mình cũng muốn đọc ngoại truyện tiếp nha

        1. Cấp 1

          ĐÀO

          uki các nàng, để Đào xắp xếp thời gian dịch thêm ngoại truyện :3

          1. Cấp 1

            Tieungoc148

            Ngoại tr đi Đào ui. Nốt đi nàoooo

            1 tháng

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Cảm ơn Đào iu nay lên 20 chương nha hí hí

    1. Cấp 1

      Tieungoc148

      U là trời. Tưởng hoa mắt luôn kaka 70 chương luoonnb.cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaa

Trả lời

You cannot copy content of this page