Danh sách chương

Rồi Y Chỉ ăn một miếng, hài lòng gật đầu:

“Ừm ừm ừm, món này được đấy. Nào nào, ngươi nếm thử đi. Tuy so với tay nghề của Ngọc Linh thì kém chút, nhưng cũng rất ngon.” 

Công công đứng một bên thấy Y Chỉ liên tục gắp thức ăn vào bát Lê Soái.

Những món trước đây Lê Soái không ăn, giờ Y Chỉ gắp vào, hắn đều ăn hết. Công công đã có đáp án trong lòng. 

Một bữa cơm, Y Chỉ ăn no căng, đưa tay xoa bụng nhỏ:

“No quá rồi.”

Nàng hơi thèm thuồng nhìn món còn chưa ăn hết trên bàn, không nhịn được nói:

“Chậc chậc chậc, thật lãng phí quá.”

Nói xong nàng còn liếc Lê Soái một cái. 

Mặt Lê Soái đầy hắc tuyến, không lên tiếng. 

Y Chỉ không biết, vì câu nói của nàng, sau này mỗi lần Lê Soái ăn cơm đều giảm khẩu phần xuống, để không lãng phí. 

Y Chỉ chẳng quan tâm mấy chuyện này, nàng quay đầu hỏi Lê Soái:

“Ngươi no chưa?” 

Lê Soái hơi cứng nhắc gật đầu. 

“Vậy ngươi ăn xong rồi sao?” 

Lê Soái lại cứng nhắc gật đầu lần nữa. 

Y Chỉ cười rạng rỡ như hoa:

“Vậy tốt, ta đi trước đây.” 

“Không có lệnh của bản vương, ngươi ra được sao?”

Lê Soái ngồi đó, bình thản nhìn nàng. 

Nụ cười của Y Chỉ càng rạng rỡ hơn:

“Ta ra được hay không là bản lĩnh của ta. Đi trước nhé, tạm biệt.” 

Lê Soái chắc chắn Y Chỉ không ra được, liền dặn dò người bên dưới, nếu Y Chỉ bị chặn ở cửa cung, trực tiếp mang nàng về.

Nhưng hắn không ngờ Y Chỉ lại đường hoàng bước ra ngoài. 

Y Chỉ thong dong đi đến cửa cung.

Có thể ra ngoài được, phần lớn nhờ ký ức của nguyên thân.

Tuy nàng ở nhà họ Y chỉ là thứ nữ, nhưng may mắn khi lão gia nhà họ Y còn sống, về chuyện cung yến cho nữ quyến, nguyên thân từng vào cung hai lần.

Trong ký ức của nguyên thân, nàng ấy biết đường ra. 

Kiếp trước là thần trộm, nàng đương nhiên biết từ khi ra ngoài đã có người bám theo, nhưng bám từ xa.

Chỉ cần ra khỏi cung, chạy nhanh một chút là được. 

Đi đến cửa cung, Y Chỉ đường hoàng giơ tay, lấy tấm kim bài nàng trộm từ người Lê Soái lúc gắp thức ăn cho hắn, giơ lên khoe, ra vẻ uy quyền nói:

“Ta ra ngoài làm chút việc.” 

Người canh cửa cung không nhận ra Y Chỉ, nhưng nhận ra kim bài trên tay nàng.

Đó là vật hiếm có ở Hương Quốc, chỉ khi lập công lớn hoặc có cống hiến to lớn cho Vương Thượng mới được ban.

Có kim bài này, có thể tự do ra vào cung. 

Người canh cửa thấy kim bài, đương nhiên không dám hỏi, cũng không dám cản, trực tiếp làm động tác mời:

“Mời ngài.” 

Y Chỉ khẽ gật đầu, rồi bước ra ngoài.

Nếu ai quen Y Chỉ sẽ phát hiện, bước chân nàng nhanh hơn rất nhiều, như đang chạy trốn vậy. 

Những người bám theo sau Y Chỉ thấy nàng nói gì đó với người giữ cửa, người giữ cửa cung kính để nàng ta rời đi thì vội vàng chạy lên hỏi.

Sau khi hỏi ra sự thật, người đó trợn tròn mắt, nhanh chóng chạy về báo lại. 

Chẳng bao lâu, Lê Soái nhận được tin.

Khi hắn sờ vào eo mình, phát hiện đồ không còn thì bật cười. N

hưng tấm kim bài này hắn phải lấy lại, thứ này không phải ai cũng có thể cầm. 

Y Chỉ ra khỏi cung, vội vàng chạy đến phủ thế tử dạo một vòng, không thấy tình hình gì, lại vội vã quay về.

Vừa vào dịch quán, nàng đã thấy Kiều Ngọc Linh, Nam Cung Thần Duy và Kiều Ngọc Nam ba người ngồi ở chính điện ngoại viện. 

“Chuyện gì vậy? Đang họp sao?”

Y Chỉ cười hì hì bước vào.

Trước đó Tiểu Bát chưa nói chuyện này với Kiều Ngọc Linh, nên nàng định đánh trống lảng cho qua. 

Nhưng nàng quên mất, Tiểu Bát là người của Kiều Ngọc Linh.

Khi nàng mãi không ra, Tiểu Bát đã lén vào phủ thế tử tìm, không thấy nàng đâu, Tiểu Bát hoảng loạn, vội chạy về báo cho Kiều Ngọc Linh. 

Khi Tiểu Bát về thì trời đã sáng, Kiều Ngọc Linh lúc đó định đi tìm người, nhưng nghĩ Y Chỉ không phải nhân vật đơn giản, nên nàng định đợi đến trưa mười hai giờ, nếu Y Chỉ vẫn chưa về, nàng sẽ tự mình đến phủ thế tử tìm. 

Thấy Y Chỉ trở lại, Kiều Ngọc Linh cũng yên tâm.

Nghĩ đến việc nàng ấy vì mình mà đến phủ thế tử, Kiều Ngọc Linh cảm động trong lòng, nhưng hành vi như vậy… sau này không nên tái diễn. 

“Sao thế, ngươi rơi vào hố phân của phủ thế tử à?”

Kiều Ngọc Linh mở miệng nói ngay. 

Y Chỉ liếc nàng một cái, rất thoải mái đi đến một bên ngồi xuống, tự rót cho mình một chén trà, uống một ngụm, rồi cười hì hì nhìn Nam Cung Thần Duy:

“Thần Vương, ngài xem ta và Ngọc Linh là tỷ muội, tỷ muội tốt, tỷ muội thân thiết. Ngài là nam nhân của Ngọc Linh, vậy cũng coi như huynh đệ của ta. Giờ huynh đệ có việc muốn nhờ ngài giúp, ngài có giúp hay không?” 

Nam Cung Thần Duy biết Y Chỉ chắc chắn không nói lời hay ho, nhưng vì câu “ngài là nam nhân của Ngọc Linh”, chàng vẫn nhàn nhạt đáp:

“Nói xem.” 

Y Chỉ cười, đưa tay ném tấm kim bài trộm từ Lê Soái cho Nam Cung Thần Duy, ra vẻ không quan tâm:

“Lỡ tay cầm một tấm kim bài, chắc ngài biết chủ nhân của nó là ai. Lát nữa nhờ ngài sai người mang trả lại cho chủ nhân nó nhé.” 

Khoảnh khắc Nam Cung Thần Duy nhận kim bài, sắc mặt chàng thoáng biến đổi, rồi ném lại cho Y Chỉ.

Y Chỉ đưa tay đón theo phản xạ, nghe chàng nói:

“Đã ở trong tay ngươi rồi, thì trả lại làm gì? Giữ đi.” 

Y Chỉ muốn chửi người. Thứ này giữ được sao?

Nhìn là biết thứ nóng tay, nàng cuỗm thứ này chỉ để suôn sẻ xuất cung. Lê Soái sao có thể dễ dàng để nàng xuất cung chứ. 

Hắn không cản là vì chắc chắn nàng ta không ra được cung, nhưng không ngờ nàng lại trộm được thứ này. 

“Vẫn nên trả đi, ta chỉ mượn tạm để ứng phó thôi.” 

Hết

Chương 1165:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ới Đàoơiiii

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Nhất bà r nha, đúng như Đào chúc sinh nhật bà lun "cầu được ước thấy" 😆

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Hahaa. Thế bà cũng phải cảm ơn tui đi nafoooo 😝😝

        1. Cấp 1

          Thien Thao

          Hh cảm ơn bà nhìu nhen, hôm qua đang xì trét thấy có 20 chương cái dui dẻ hẳn:33

    2. Cấp 1

      ĐÀO

      Hum nay Đào lên 20 chương nè <3 Cám ơn nàng đã ủng hộ ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaaa

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

Trả lời

You cannot copy content of this page