Danh sách chương

Đột nhiên, một nữ nhân bước lên, là muội muội của nàng ta, cũng mặc váy cưới, cười nói:

“Tỷ, hôm nay là ngày đại hỉ của bọn muội, xin kẻ thứ ba như tỷ đừng tự làm nhục mình.” 

“Ngươi mới…”

Nàng muốn phản bác, thì thấy khuôn mặt vừa nãy là gã hại chết nàng dần biến lại thành Lê Soái.

Lê Soái dịu dàng ôm lấy muội muội nàng. 

Muội muội nàng quay lại, đắc ý nói:

“Tỷ, thật cảm ơn tỷ. Người đàn ông tỷ không cần, muội nhận lấy. Vị trí vương hậu là của muội rồi.” 

“Nói nhảm gì đó.”

Y Chỉ hét lớn, cả người bật dậy từ sàn.

Nhìn quanh, vừa mở mắt đã thấy Lê Soái nhíu mày nhìn mình.

Nàng lập tức nổi giận, liếc hắn một cái, quay đầu đi tự tiêu hóa. 

Không biết sao, lòng nàng cứ thấy bức bối. 

“Đang định sai người ném ngươi ra ngoài, ồn quá.”

Lê Soái không vui nói. 

Y Chỉ quay lại định mắng, lời chưa ra khỏi miệng, nàng đã phản ứng lại.

Ban đầu nàng ở trong kiệu, giờ sao lại ở đại điện? Kiệu đâu rồi? Sao nàng ra ngoài được? 

Quá nhiều nghi hoặc, nàng không hỏi, mà cực kỳ bình tĩnh nói:

“Đã không có việc gì, thì ta về trước đây, chắc Ngọc Linh lo lắng rồi.”

Nàng còn phải mang rắn về cho Ngọc Linh xem nữa. 

Nhưng chưa ra khỏi đại điện, nàng đã nghe giọng không vui của Lê Soái từ phía sau:

“Ta cho ngươi đi sao?” 

Y Chỉ quay lại:

“Ý gì đây? Ngươi còn muốn ta ở lại, ngươi nuôi cơm ta à?” 

Lê Soái trầm ngâm nhìn nàng tagọi ra ngoài:

“Người đâu.” 

Cửa lập tức có một tiểu công công bước vào:

“Nô tài có mặt.” 

“Dọn cơm.” 

“Vâng.” 

Đến phòng ăn, công công và cung nữ nhanh chóng dọn đầy bàn đồ ăn.

Y Chỉ hơi đói, cười hì hì bước lên, ngồi xuống:

“Không ngờ ngươi cũng tốt đấy. Nhưng không cần chuẩn bị nhiều đồ ăn thế đâu, lãng phí quá, một mình ta ăn không hết.” 

Đám công công và cung nữ hầu hạ bên cạnh bị hành động của Y Chỉ dọa đến run rẩy, không dám thở mạnh, sợ quốc vương nổi giận.

Chưa từng ai dám hành động như vậy trước mặt Vương Thượng. 

Nhưng Y Chỉ hoàn toàn không cảm nhận được, ngồi xuống liền định bắt đầu ăn.

Đũa vừa cầm lên, món ăn còn chưa đưa vào miệng, công công thân cận của Lê Soái đã vội vàng tiến lên giật lấy đôi đũa từ tay nàng. 

“Còn chút quy củ nào không, đây là của Vương Thượng …”

Công công định mắng thêm vài câu, nhưng thấy Lê Soái nhìn mình, hắn không dám nói tiếp, chỉ lặng lẽ cầm đũa, nói một câu cho qua. 

Y Chỉ bị cướp đũa có chút không vui, ngẩng đầu nhìn Lê Soái:

“Không phải ngươi mời ta đến ăn cơm sao? Gọi ta đến đây làm gì?” 

Lê Soái mặt không đổi sắc, nói với công công bên cạnh:

“Đưa đũa cho nàng ta.” 

“Vâng.”

Công công đưa đũa cho Y Chỉ, rồi lặng lẽ lui sang một bên.

Hắn không biết Vương Thượng nghĩ gì, chỉ đành đứng nhìn trước. 

Lấy lại đũa, Y Chỉ chẳng nghĩ ngợi gì liền bắt đầu ăn, quả thực nàng đói lắm rồi. 

Lê Soái ngồi xuống bên cạnh Y Chỉ, lập tức có cung nhân mang đũa và bát mới cho hắn.

Hắn ngồi thẳng lưng, giọng trầm thấp:

“Gắp thức ăn cho bản vương.” 

Y Chỉ đưa món ăn vừa gắp đến miệng, nhai xong, rồi rất không khách sáo nói:

“Ngươi không có tay sao?” 

“Làm bản vương hài lòng, chuyện ngươi đoạn tuyệt với nhà họ Y…”

Lê Soái nói đến đây thì dừng lại. 

Y Chỉ lập tức quay đầu, mắt đảo một vòng.

Tuy nàng sắp rời đi cùng Ngọc Linh, nhưng trước khi đi, nàng cũng muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Y, những người chẳng liên quan gì đến mình. 

“Được.”

Sau chút cân nhắc, nàng đồng ý ngay, không đợi Lê Soái nói thích món nào, nàng gắp luôn món gần mình nhất bỏ vào bát hắn.

Vì quá vội, thậm chí nàng quên dùng đũa chung, mà dùng chính đôi đũa mình vừa ăn để gắp. 

Công công bên cạnh thấy cảnh này, mắt tròn xoe, há miệng định mắng, nhưng lời chưa ra khỏi miệng đã cảm nhận được ánh mắt cảnh cáo từ Vương Thượng.

Lời đến miệng, hắn đành nuốt ngược lại. 

Không những không nói, hắn còn lặng lẽ ra hiệu cho đám cung nhân đang chờ bên cạnh lui ra, bản thân cũng đứng xa xa, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình. 

Ngày trước, Vương Thượng luôn không muốn thành thân, cũng chưa từng nạp nữ nhân nào.

Nhưng tiên Vương qua đời sớm, để lại vương vị cho Vương Thượng.

Từ khi lên ngôi, Vương Thượng bận ổn định triều đình, cũng không nghĩ đến chuyện hậu cung. 

Nhiều đại thần muốn đưa nữ nhi của mình vào cung, nhưng đều bị Vương Thượng từ chối.

Có người thậm chí cho rằng Vương Thượng có sở thích đoạn tụ.

Giờ xem ra, Vương Thượng chỉ không có tâm tư tìm, chứ không phải không thích nữ nhân. 

Nghĩ đến đây, trong lòng công công vui vẻ hơn, cũng không dám ngẩng đầu nhìn Y Chỉ và Vương Thượng, chỉ lặng lẽ co mình lại. 

Với việc Y Chỉ dùng đũa của mình gắp thức ăn cho hắn, Lê Soái… không những không tức giận, mà trong lòng còn thấy kỳ lạ.

Hắn rất muốn nếm thử món trong bát xem có vị gì. 

Không chỉ nghĩ vậy, hắn còn làm thật.

Đưa món ăn vào miệng, khóe môi hắn không tự chủ cong lên. 

Y Chỉ chỉ gắp cho Lê Soái những món nàng ăn thấy ngon, rồi lại tiếp tục ăn món khác.

Cả phòng ăn chỉ nghe tiếng nàng. 

“Món này ngọt quá, không ngon.”

Nói xong, nàng quay lại nhìn Lê Soái, hỏi hắn:

“Ngươi ăn không?” 

Lê Soái đang tự vui vẻ, bị nàng hỏi vậy có chút ngượng, căng thẳng đáp:

“Tùy… tùy ý.” 

“Vậy thôi, dù sao cũng không ngon.”

Y Chỉ nói xong, lại đưa đũa sang món khác. 

Ở góc Y Chỉ không thấy, Lê Soái ngẩng đầu nhìn công công đang cố giảm sự tồn tại của mình.

Chỉ một ánh mắt, công công lập tức hiểu ý, tiến lên bưng món Y Chỉ chê ngọt không ngon ra ngoài. 

Hết

Chương 1164:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ới Đàoơiiii

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Nhất bà r nha, đúng như Đào chúc sinh nhật bà lun "cầu được ước thấy" 😆

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Hahaa. Thế bà cũng phải cảm ơn tui đi nafoooo 😝😝

        1. Cấp 1

          Thien Thao

          Hh cảm ơn bà nhìu nhen, hôm qua đang xì trét thấy có 20 chương cái dui dẻ hẳn:33

    2. Cấp 1

      ĐÀO

      Hum nay Đào lên 20 chương nè <3 Cám ơn nàng đã ủng hộ ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaaa

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

Trả lời

You cannot copy content of this page