Nữ Phụ Là Vạn Nhân Mê

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

“Là lỗi của tôi.”

 

Hệ thống chậm rãi nói: “Đã xảy ra một số tình huống ngoài ý muốn. Các nhân vật chính trong cốt truyện đã thức tỉnh ý thức của mình, vì thế diễn biến câu chuyện không còn như trước nữa.”

 

Tôi lặng lẽ nhìn bản thân trong gương.

 

Ngũ quan tinh xảo, khoác trên mình chiếc váy dạ hội màu xanh nhạt lộng lẫy, mái tóc được chải chuốt kỹ lưỡng, trên tóc cài một chiếc kẹp đồng màu với váy.

 

Tôi đứng dậy: “Tôi đã hoàn thành các tình tiết chính của câu chuyện, anh cũng nên thực hiện lời hứa của mình rồi.”

 

Hệ thống mỉm cười: “Tất nhiên, tôi chưa từng thất hứa.”

 

“Còn nữa, hôm nay cô rất đẹp. Giống như một nàng công chúa.”

 

Tôi ngước mắt lên, nắm lấy cà vạt của hệ thống, kéo anh ta cúi xuống nhìn thẳng vào mình: “Vậy thì, cảm ơn lời khen?”

 

Thình thịch, thình thịch.

 

Lạ thật, hệ thống cũng có nhịp tim sao?

 

“Anh đỏ mặt rồi.”

 

Tôi khẽ mỉm cười, đầu ngón tay chậm rãi vẽ vòng tròn trên ngực hệ thống, sau đó tiếp tục nói: “Nhịp tim của anh cũng hơi bất thường.”

 

Thình thịch, thình thịch.

 

“Là vì tôi sao?”

 

18.

 

Nói là tiệc sinh nhật chung của tôi và nữ chính, nhưng chẳng ai quan tâm đến cô ấy cả.

 

Tôi cũng không muốn nán lại lâu, liền tìm một cái cớ để rời đi.

 

Trốn vào một góc, lặng lẽ đón gió.

 

“Chị.”

 

Là Quý Vãn Sênh.

 

Có lẽ vì sắp phải rời đi, tôi bỗng nhiên trở nên dịu dàng hơn với cô ấy một chút.

 

Nhấp một ngụm rượu, trên mặt thoáng hiện vẻ say. 

 

“Sao vậy?”

 

Cô ấy lấy ra một con búp bê bông, hình dáng đáng yêu, có vài nét giống tôi, mặc chiếc váy hồng xinh đẹp, trên tóc cài một chiếc kẹp hình mặt trăng. 

 

“Quà sinh nhật.”

 

Tôi cười nhạt, hiếm khi không nói lời châm chọc cô ấy: “Không tệ.”

 

Quý Vãn Sênh khẽ cắn môi, nụ cười có chút ngại ngùng: “Hôm nay trông chị cũng…”

 

Mấy chữ sau không nói ra, nhưng nhìn biểu cảm đó, chắc chắn chẳng phải lời lẽ đứng đắn gì.

 

Sau khi cô ấy rời đi, Sầm Ký Bạch lại xuất hiện.

 

“Anh lại đến làm gì?”

 

Anh ta nắm lấy tay tôi, cẩn thận đeo vào cổ tay một chiếc vòng.

 

Chiếc vòng rất đẹp, những viên kim cương nhỏ lấp lánh, ở giữa là mặt trăng được bao quanh bởi những ngôi sao.

 

Vừa nhìn đã biết chiếc vòng này không hề rẻ.

 

“Tốn không ít tiền nhỉ?”

 

Sầm Ký Bạch chăm chú nhìn tôi: “Rất hợp với em.”

 

Tôi cụp mắt, thúc giục: “Về đi.”

 

Cha mẹ ruột của anh ta hẳn đã có mặt ở bữa tiệc, bây giờ chỉ còn thiếu anh ta mà thôi.

 

Còn vai diễn của tôi, đến đây cũng nên kết thúc rồi.

 

Pháo hoa nở rộ ở phía xa, hệ thống khẽ nói: “Chúc mừng sinh nhật, Hoài Nguyệt.”

 

19.

 

Tiệc kết thúc, tôi trở về phòng thì thấy Quý Vi đang đứng chờ trước cửa.

 

“Có chuyện gì sao?”

 

Chị ta đưa cho tôi một tấm thẻ, nói: “Trong này có tám mươi triệu, còn có một căn biệt thự đã đứng tên em.”

 

Bàn tay định từ chối của tôi lập tức đổi hướng: “Cảm ơn, tôi rất thích.”

 

Quà của Quý Vi từ trước đến nay luôn rất thẳng thắn và dứt khoát.

 

Đinh đong—

 

Điện thoại vang lên một tiếng.

 

Tôi mở điện thoại ra, phát hiện Quý Vãn Sênh lại chuyển thêm một mười triệu vào tài khoản của mình.

 

20.

 

Hệ thống: “Cô muốn chào tạm biệt họ không?”

 

Tôi nhìn lên bầu trời đầy sao lấp lánh, thu ánh mắt lại: “Không cần, đi thôi.”

 

Cái ch.ế.t mà hệ thống sắp xếp cho tôi là bị bệnh tim mà qua đời. 

 

Ngoài ra còn thưởng thêm năm tỷ, xem như phần thưởng vì đã hoàn thành nhiệm vụ.

 

Tôi lang thang khắp nơi, cuối cùng chọn định cư tại một vùng sơn thủy hữu tình thích hợp để dưỡng lão.

 

Nuôi vài con mèo, mở mấy cửa tiệm. 

 

Chỉ cần ngồi một chỗ làm bà chủ, cuộc sống cũng xem như nhàn nhã.

 

Tôi thoải mái nằm trên ghế tựa phơi nắng, hôm nay trời đẹp, ánh nắng ấm áp khiến người ta dễ dàng chìm vào cơn buồn ngủ.

 

Bỗng nhiên, có người dừng lại trước mặt, giọng nói quen thuộc vang lên:

“Tìm được chị rồi.”

 

Hết chính truyện.

 

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page