Nữ chính dịu dàng, lương thiện, luôn đứng ra bảo vệ nam chính khi anh ta bị bắt nạt, trở thành ánh sáng trong cuộc đời anh ta, chiếu rọi con đường của anh ta.
Còn tôi, là nữ phụ ác độc chuyên ức hiếp nam nữ chính, đủ kiểu hành hạ họ, cuối cùng bị nam chính ném xuống biển cho cá mập ăn.
Nhưng tại sao bây giờ nhìn lại, tình tiết lại chẳng giống chút nào?
Tôi nhíu mày, nghĩ mãi mà không hiểu được.
Rõ ràng đã diễn theo đúng kịch bản.
Liếc sang phần bình luận.
【360 độ, chiêm ngưỡng nhan sắc của bảo bối Hoài Nguyệt, bảo bối của tôi đáng yêu quá đi!】
【Ngoan ngoãn ngồi trên giường, mau để chị hôn một cái nào!】
【Vợ dễ thương quá, như búp bê vậy, thật muốn thu nhỏ lại rồi bỏ vào túi mang theo.】
【Huhuhu, ghen tị với nam nữ chính quá, sao họ lại được “ăn” ngon như vậy chứ! Ngưỡng mộ ch.ế.t mất!】
【Thích vợ quá… Tôi đã hoàn toàn mang hình dáng của một kẻ mê vợ mất rồi. Thích quá, hu hu, tôi đã trở thành một đứa ngốc không thể sống thiếu vợ nữa rồi…】
【Yêu là kiềm chế! Mau cho vợ một nụ hôn! Mau cho vợ một nụ hôn! (sụp đổ) (thét chói tai) (bò trườn trong bóng tối) Ha a, vợ ơi, tôi đã…】
【Vợ ơi, tôi là cún con của vợ đây, vợ không cần tôi nữa sao?!】
Tôi: “…”
Thôi, nghĩ nhiều cũng chẳng ích gì.
9.
Đẩy cửa ra, liền thấy mẹ kế Quý Vi đứng trước cửa phòng.
Nhìn thấy tôi bước ra, chị ta hạ tay xuống, dường như vừa định gõ cửa.
“Hoài Nguyệt.”
Tôi lạnh mặt: “Chuyện gì?”
Quý Vi cũng không giận, mỉm cười dịu dàng: “Đến giờ ăn rồi.”
Chị ta có một gương mặt không hề mang chút cảm giác công kích nào.
Đôi mắt dịu hiền, lúc không nói chuyện lại mang theo một vẻ thờ ơ mong manh, như thể có thể vỡ tan bất cứ lúc nào.
Tôi bướng bỉnh đến cùng, giọng điệu khó chịu: “Chị nghĩ chị là ai? Dựa vào đâu mà quản tôi?”
Quý Vi vẫn giữ nguyên vẻ yếu đuối dễ bị bắt nạt ấy, khóe môi không chút biến đổi, nhưng không hiểu sao, tôi lại hơi sợ chị ta.
Quý Vi khẽ nâng mắt, nhẹ nhàng nói: “Nghe lời.”
Tôi lập tức xìu xuống: “… Biết rồi.”
Biết ăn hiếp kẻ yếu, nhưng lại sợ kẻ mạnh.
【Mặc dù là vậy, nhưng ánh mắt này thật sự làm tôi mê mẩn.】
【Tôi chỉ muốn nói, cái gì cũng ship, cuối cùng lại hại các bạn thôi.】
【Các bạn không cảm thấy rất cuốn sao? Hơn nữa, khoảng cách tuổi tác của hai người không lớn lắm, Quý Vi chẳng qua chỉ hơn nữ phụ có mười bốn tuổi thôi mà, chênh lệch như vậy là vừa đẹp rồi.】
【Quan trọng nhất, Quý Vi đã chuẩn bị để lại quyền thừa kế cho nữ phụ, thế này sao mà không yêu cho được.】
【Về sau trong cốt truyện, Quý Vi vì nữ phụ mà giết người đến đỏ cả mắt. Phải nói, chị ta thật sự rất tàn nhẫn, ai mà ngờ được chị ta mới là trùm cuối chứ.】
【Bề ngoài là một mỹ nhân yếu đuối, bình lặng không tranh với đời, nhưng thực tế khi bước chân vào nhà họ Hoài, chị ta đã bắt đầu bày bố kế hoạch. Nam nữ chính suýt nữa thì bị chị ta hành hạ đến ch.ế.t.】
【Tiểu thuyết và mẹ kế, hehe.】
Tôi nhìn bình luận, suýt chút nữa bị nghẹn.
Nói thật, tôi hoàn toàn không thể tưởng tượng được Quý Vi lại giống như những gì bình luận nói.
Nhận ra ánh mắt của tôi, Quý Vi quay đầu lại: “Sao vậy?”
Tôi thu lại ánh mắt: “Không có gì.”
10.
Cha Hoài đã ngồi sẵn ở dưới, thấy tôi chậm rãi đi xuống thì nhíu mày quở trách.
Tôi đảo mắt, chẳng buồn để ý đến ông ta.
Từ sau khi cha Hoài không chờ nổi mà mang bạch nguyệt quang cùng với con riêng của mình về ngay sau khi mẹ tôi qua đời, mối quan hệ giữa tôi và ông ta đã hoàn toàn rạn nứt đến cực điểm.
Chưa kể, ông ta còn không biết có bao nhiêu tình nhân bên ngoài nữa.
【Lão già này, nói chuyện sao mà khó nghe thế. Già rồi mà không biết cách nói chuyện thì tốt nhất đừng nói.】
【Tức ghê, dám mắng bảo bối của tôi, bảo bối đáng yêu như vậy, chị đau lòng quá T^T.】
You cannot copy content of this page
Bình luận