Chương 2:
30/11/2024
Chương 1:
30/11/2024
Chương 3:
30/11/2024
Chương 4:
30/11/2024
Chương 5:
30/11/2024
Chương 6:
30/11/2024
Chương 7:
03/12/2024
Chương 8:
03/12/2024
Chương 11:
03/12/2024
Chương 15:
03/12/2024
Chương 14:
03/12/2024
Chương 13:
03/12/2024
Chương 12:
03/12/2024
Chương 10:
03/12/2024
Chương 9:
03/12/2024
Chương 16:
06/12/2024
Chương 17:
06/12/2024
Chương 18:
06/12/2024
Chương 19:
06/12/2024
Chương 20:
06/12/2024
“Biết cái gì?”
“Suy nghĩ của cô?”
Tôi thở dài, thầm nghĩ kẻ này thật sự là “trẻ con không dạy được”: “Những điều hiểu rõ trong lòng rồi thì cần gì nói ra?”
“Vậy… vậy ngoài kia cô cũng có người khác rồi?”
Tạm thời chưa có.
Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ giá trị của mình là thấp cả.
“Chuyện này có gì khó? Tôi trẻ trung, có tiền, xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, muốn tìm trai đẹp thì họ còn sẵn sàng trả ngược cho tôi nữa.”
Lục Minh Tinh bị chấn động không nhỏ, ngơ ngác nhìn tôi.
“Cậu lớn lên trong vòng xoáy này, chẳng lẽ không biết cuộc sống của những người quanh chúng ta ra sao?”
Tôi không kìm được mà nhắc nhở.
“Những chuyện như vậy quá phổ biến rồi. Dĩ nhiên, tôi không nói phổ biến thì nó đúng, nhưng nếu cậu thực sự muốn ở bên Liên Dung, cậu nghĩ cha mẹ và ông cậu sẽ đồng ý không?”
Lục Minh Tinh cúi đầu, không trả lời.
“Anh cả cậu làm việc chăm chỉ suốt tám chín năm, giờ đã thành nhân vật có thể một mình đứng vững. Anh hai cậu chọn hôn nhân vì gia đình và có trong tay vài dự án lớn. So với họ, cậu có ưu thế gì?”
“Cô gái ấy thích cậu ở điểm nào? Thích cậu vì nóng tính? Thích cậu vì thiếu trưởng thành?”
“Tôi hỏi cậu, nếu cạnh tranh với họ, cậu dựa vào đâu? Chỉ vì cậu là út mà họ sẽ nhường cậu sao?”
Tôi cười lắc đầu:
“Đừng ngây thơ nữa, Lục Minh Tinh. Anh cả cậu thì quyết đoán mạnh mẽ, hiếm khi thất bại, chồng tôi là một kẻ cười ngoài mặt, đen trong ruột. Muốn chơi cùng họ, cậu quả thực xem trọng mình quá rồi.”
Lục Minh Tinh bị tôi làm cho hụt hẫng không ít, bối rối quay người chạy về phía thang máy, bấm nút xuống liên tục.
Các chị em nhắn tin hối thúc tôi, tôi đeo balo bước qua.
Lục Minh Tinh giật mình lùi lại, cảnh cáo nghiêm túc: “Không được theo tôi.”
Tôi như nghe một trò cười lớn, ánh mắt soi mói quét từ đầu đến chân cậu ta, giống hệt như cái cách cậu ta nhìn tôi lần đầu gặp.
“Bớt tự đa tình đi, ai mà thèm theo cậu.”
Thang máy đi lên, tôi bước vào trước, Lục Minh Tinh do dự hai giây, cuối cùng vẫn bước vào theo.
Cậu ta thu mình ở góc, giữ khoảng cách với tôi.
Tôi chẳng buồn để ý, cúi đầu ngắm bộ móng mới.
Tới tầng một, cửa thang máy mở ra, chồng tôi – người qua đêm không về, đang đứng ngay đó.
Anh nhìn tôi trước, rồi liếc mắt sang Lục Minh Tinh, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng.
“Em có hẹn.”
Tôi lên tiếng trước, bước ra khỏi thang máy định đi.
Lục Minh Kỳ nắm lấy tay tôi, nhưng ánh mắt lại hướng về phía Lục Minh Tinh.
“Cậu vừa nói gì với chị dâu cậu?”
Lục Minh Tinh bước ra khỏi thang máy, đứng trước mặt anh trai, nhưng khí thế hống hách chẳng còn chút nào.
Dù vậy, cậu ta vẫn đang tức giận, giọng nói lạnh tanh: “Anh làm chuyện khuất tất, còn không cho người khác nói?”
Nghe xem, trẻ con không chứ đâu!
Đúng là Lục Minh Tinh.
Lục Minh Kỳ không nổi giận, nhưng rõ ràng có thể thấy anh không vui: “Tôi đã nói đó là hiểu lầm, cậu không tin thì có thể hỏi thẳng Liên tiểu thư.”
“Cậu không tin tôi.” Anh nói giọng mỉa mai: “Nhưng lời cô ta nói thì cậu phải tin chứ, dù sao cậu yêu cô ta đến thế cơ mà.”
Lục Minh Tinh siết chặt nắm đấm, hít sâu một hơi.
“Em tận mắt thấy, hai người ôm nhau, còn vừa cười vừa nói!”
Tiến triển nhanh nhỉ.
Liên Dung mới vào công ty được mấy tháng?
Đã ôm nhau rồi sao?
Tình cờ ăn phải một tin sốt dẻo, tôi cũng chẳng vội rời đi nữa.
Mấy chị em giả tạo đó có gì mà vui vẻ tụ tập?
Lục Minh Kỳ quay lại, nhìn tôi bằng ánh mắt thẳng thắn: “Em tin những gì cậu ấy nói không?”
Tôi không biết nên phản ứng ra sao.
Chúng tôi chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa thôi, tôi tin hay không thì có gì quan trọng?
Lục Minh Tinh nghẹn giọng kêu lên: “Em tận mắt thấy!”
“Tôi đã giải thích, cậu không chịu nghe.”
“Mắt thấy mới là thật.”
Lục Minh Kỳ cười lạnh: “Giờ tôi nhìn thấy cậu và chị dâu cậu cùng xuống tầng, vậy tôi cũng có lý do nghi ngờ hai người có chuyện với nhau à?”
Anh hỏi ngược lại, rồi tự phủ nhận: “Tôi tin là không, chị dâu cậu không thích kiểu người như cậu.”
Không biết câu này đã chạm vào nỗi đau nào của Lục Minh Tinh, cậu ta đột nhiên nước mắt trào ra, trừng mắt nhìn anh trai một cái rồi sải bước dài rời đi mà không quay đầu lại.
“Anh không đuổi theo à?” Tôi hỏi.
Lục Minh Kỳ bảo không cần, cứ để lão tam tự bình tĩnh lại.
“Em hẹn ai vậy?” Anh hỏi tôi.
“À, chỉ là Trương Loan với mấy chị em thôi, có một chị bạn vừa từ nước ngoài về, mời mọi người đi tụ tập.”
“Không đi được không?”
Là có ý muốn nói chuyện dài với tôi đây mà?
Tôi thực sự không muốn dính vào chuyện của họ, liền kiên quyết lắc đầu: “Không được, em không phải người thất hứa!”
Lục Minh Kỳ miễn cưỡng cười một chút, nắm tay tôi bước ra ngoài: “Vậy để anh lái xe đưa em đi.”
Suốt đường đi, cả hai đều im lặng.
Tôi không hỏi gì.
Lục Minh Kỳ cũng không nói gì.
Đến khi tôi chuẩn bị xuống xe, anh mới giữ tay tôi lại: “Việt Linh, em tin anh không?”
Nhìn biểu cảm chân thành của anh, tôi thấy ngại không muốn nói rằng mình thật sự chẳng bận tâm.
“Tin… chắc vậy?”
“Anh chưa bao giờ làm bất cứ điều gì có lỗi với em, trước đây không, và sau này cũng không.”
A… cái này…
Sao lại nói mấy điều này với tôi nhỉ?
Vẻ mặt còn nghiêm túc như vậy nữa chứ.
Tôi gãi gãi đầu: “Lục Minh Kỳ, anh còn nhớ chúng ta chỉ là hôn nhân thương mại thôi mà?”
7
Tôi không biết mình đã nói sai ở chỗ nào.
Lời vừa dứt, Lục Minh Kỳ nhìn tôi chăm chú đến ba phút.
Hôm nay từ lúc gặp nhau, tâm trạng anh đã không tốt, giờ thì như chạm đáy luôn rồi.
Nhưng anh vẫn không nổi giận, đối với Lục Minh Tinh cứng đầu còn kiềm chế được, không lý nào lại không kiềm chế với tôi.
Tôi đợi một lúc, thấy anh không có ý định nói gì thêm nên tháo dây an toàn xuống xe.
Cửa xe đóng sầm lại, tôi nhìn qua cửa sổ nửa mở, Lục Minh Kỳ vẫn đang nhìn tôi.
Ánh mắt anh phức tạp vô cùng.
Tôi cũng không diễn tả được cảm giác đó là gì, nhưng có vẻ như anh rất buồn, rất khó tin, còn có chút tủi thân.
Đàn ông là vậy đấy, vừa muốn giữ cái đã có trong tay, vừa muốn với lấy cái xa tầm.
Rõ ràng là đã động lòng với người khác, nhưng vẫn muốn kéo tôi vào vai trò hiền thê biết điều.
Lục Minh Kỳ vốn là người biết cách tìm kiếm lợi ích cho mình, bây giờ chưa phải là thời điểm tốt để ly hôn, hai nhà vừa công bố một dự án hàng nghìn tỷ, bất ngờ tung tin ly hôn sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến dự án.
Anh không phải kiểu người như Lục Minh Tinh, sống ch/ế/t vì tình yêu, sự nghiệp mới là thứ quan trọng nhất đối với mình.
Trong ba năm qua, vẻ ngoài tôi sống nhàn hạ như một phu nhân hào môn, chỉ cần ăn chơi hưởng thụ, nhưng thực tế không phải là kẻ chỉ tay năm ngón, cái gì cũng không màng.
Phu nhân hào môn cũng có vòng kết nối riêng, có vòng kết nối là có quan hệ và đường đi nước bước.
Những dịp mà cánh đàn ông không tiện tham gia, thì cần một nửa đáng tin cậy đại diện cho mình và gia tộc.
Không ít thương vụ được kết nối qua các mối quan hệ xã hội của các bà vợ, có những điều mà khi nói từ người đầu gối tay ấp lại hiệu quả gấp đôi.
Tôi đã tham gia không ít dịp như vậy, giúp Lục Minh Kỳ mang về nhiều đối tác tiềm năng.
You cannot copy content of this page
Bình luận