Danh sách chương

Phương Vân cười bí ẩn.

“Cha đừng lo, sư phụ cho con một pháp bảo có thể bảo quản đồ, trái cây để vào đó sẽ giữ tươi, không hỏng.”

Cha cô tò mò hỏi.

“Thật không? Pháp bảo đó như thế nào? Cho cha xem thử được không?”

Không gian tùy thân của cô, hiện giờ cô chưa muốn nói với cha mẹ, không phải cô không tin tưởng họ, mà là biết càng nhiều càng nguy hiểm.

Phương Vân hiện không có khả năng tự bảo vệ, cũng không có khả năng bảo vệ gia đình.

Không gian tùy thân của cô chứa nhiều báu vật, quan trọng nhất là mỏ tiên linh trong đó.

Có những mỏ tiên linh này, dù ở thế giới thiếu linh khí, cũng có thể tu luyện đến đỉnh cao.

Có thể tưởng tượng, một khi bị người ta biết cô có không gian tùy thân mà ai cũng mơ ước, tin tức này lan ra, những gia tộc và tu sĩ quyền lực nhất định sẽ điên cuồng.

Đây là lý do Phương Vân bịa ra một vị sư phụ, để giải thích hợp lý cho các vật phẩm và tu vi của cô.

Có sư phụ làm chỗ dựa, những người khác sẽ nghĩ cô có hậu thuẫn vững chắc.

Ngay cả khi biết rau củ quả của cô không phải là hàng thường, nhưng nếu muốn động vào cô cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng.

Phương Vân thấy ánh mắt tò mò của cha, nhớ trong không gian có vài chiếc nhẫn trữ vật, cô dùng ý niệm lấy ra một chiếc đưa cho ông.

“Cha, đây là nhẫn trữ vật.”

Cha Phương nhận lấy, thấy chiếc nhẫn khắc nhiều hoa văn phức tạp, trông rất thâm ảo, cổ kính và trang nhã.

Mẹ Phương cũng nhìn qua rồi trả lại cho Phương Vân.

“Bảo vật quý giá như thế này con phải giữ kỹ, đừng làm mất.”

Phương Vân cười nhẹ.

“Pháp bảo có thể nhỏ máu nhận chủ, trừ khi chủ nhân chết, không thì không mất được đâu ạ.”

Mẹ Phương nhìn khuôn mặt ngày càng xinh đẹp của con gái mà cảm thán.

“Tiểu Vân, mấy ngày nay con thật sự mang đến cho cha mẹ quá nhiều bất ngờ, như mở ra một thế giới khác, để cha mẹ thấy những điều đặc biệt, đến giờ mẹ vẫn cảm thấy như đang mơ, có chút vô thực.”

Cha Phương cũng đồng ý.

“Đúng vậy, cha cũng cảm thấy như đang mơ, có lẽ con gái bảo bối của chúng ta là người có đại phúc đại vận.”

Phương Vân nhìn cha mẹ rồi dang tay ôm họ, ngọt ngào nói.

“Cha, mẹ, hãy đợi con báo hiếu, con nhất định sẽ cho cha mẹ được sống hạnh phúc.”

Cha mẹ Phương nghe vậy, cười ha hả.

“Được, cha mẹ sẽ đợi con báo hiếu.”

Ba người hái hết những quả dễ với tới, cha Phương định đi lấy dụng cụ hái quả, Phương Vân ngăn lại.

“Cha, không cần đâu, xem con đây.”

Cô nói xong, lập tức thi triển Ngự Vật Thuật.

Cha mẹ Phương thấy những quả trên cây lần lượt rơi vào giỏ, kinh ngạc đến mức không ngậm miệng lại được.

Mẹ Phương vui mừng khen.

“Ôi, con gái bảo bối của mẹ giỏi quá! Đây cũng là sư phụ dạy con phải không?”

Phương Vân cười gật đầu.

“Vâng ạ, đây là pháp thuật Ngự Vật Thuật.”

Cha Phương ngây thơ hỏi.

“Cha có thể học không?”

Họ mà học được thì khi hái quả chín sẽ rất tiện lợi.

Phương Vân đáp.

“Cha, tu luyện cần có linh căn, và con cũng phải hỏi ý sư phụ, nếu người đồng ý, con mới có thể truyền pháp thuật cho cha mẹ được.”

Cha Phương liền hiểu ra.

“À, cha hiểu rồi, Tiểu Vân, cha chỉ hỏi thôi, con đừng bận tâm.”

Phương Vân cười nói.

“Cha, con biết mà. Nếu có cơ hội, con cũng muốn dẫn cha mẹ cùng bay.”

Mẹ Phương lườm cha Phương một cái.

“Ông Phương, chuyện nhà mình ông không được nói lung tung, nếu lộ ra ngoài, gây rắc rối cho con gái, thì xem tôi xử lý ông thế nào!”

Cha Phương thấy vợ nghiêm mặt, vội vàng xoa dịu.

“Tôi không nói, tuyệt đối không nói, ngay cả với anh cả tôi cũng không nói, bà cứ yên tâm!”

Mẹ Phương hừ nhẹ.

“Thế còn tạm được.”

Dưới sự trợ giúp của Ngự Vật Thuật, Phương Vân hái hết quả trên cây.

Sau đó cô hái rau ở sân sau.

Cô để lại một ít rau củ quả cho nhà mình và nhà bác cả.

Để chứng minh hiệu quả của không gian trữ vật, trước mặt cha mẹ, Phương Vân thu hết đống rau củ quả như ngọn núi nhỏ vào không gian trữ vật.

Cô cũng muốn dùng pháp bảo trữ vật để che giấu không gian tùy thân.

Sau khi xong việc, mẹ Phương và Phương Vân cùng nhau chuẩn bị bữa sáng thơm phức.

Phương Triển Bằng bị mùi thơm đánh thức, mắt nhắm mắt mở đi ra khỏi phòng.

Thấy mẹ đang bày bát đũa trong phòng ăn, anh lớn tiếng hỏi.

“Mẹ ơi, mẹ nấu gì vậy? Sao thơm thế? Con đang mơ đẹp mà bị mùi thơm làm tỉnh rồi này.”

Mẹ anh trêu.

“Đúng là con quỷ lười, suốt ngày chỉ biết ăn, không biết dậy sớm giúp mẹ. Nhìn Tiểu Vân này, dậy sớm giúp mẹ, con làm anh trai mà không thấy hổ thẹn à?”

Nghe mẹ càu nhàu, Phương Triển Bằng lập tức giơ tay đầu hàng.

“Con sai rồi, mai con dậy sớm, mẹ ơi, để con đi đánh răng rửa mặt đã.”

Phương Vân nhìn anh trai chạy trốn thì cười khúc khích.

Khi Phương Triển Bằng trở lại, cả nhà đã ngồi vào bàn, chờ anh.

Thấy trên bàn có bánh hành, bánh nhân hẹ, dưa chuột đập dập, cà tím tỏi, mướp xào, còn có một tô lớn canh cà chua trứng.

Phương Triển Bằng ngạc nhiên hỏi.

“Mẹ ơi, sao hôm nay bữa sáng thịnh soạn thế? Nhà mình có chuyện gì vui à?”

Mẹ Phương cười.

“Có chuyện vui, lát nữa mẹ nói, giờ ăn sáng trước đã.”

Phương Triển Bằng gắp một miếng bánh hành, cho vào miệng, nhai một miếng, mắt lập tức sáng lên, cảm nhận được vị hành và bánh nồng đượm.

Anh ăn liền ba miếng, rồi mới nói.

“Mẹ ơi, tay nghề của mẹ tiến bộ lớn, bánh hành hôm nay ngon quá!”

Hết Chương 15: Nhẫn trữ vật.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    lelethithao

    Nạp phá lê sao không thấy vậy

  2. Cấp 1

    kratos01

    Các nàng ơi có nhiều chuyển khoản không ghi số ID nên admin không nạp pha lê được. Chuyển khoản của nàng nào thì liên hệ telegram ngay để được hỗ trợ nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa

  3. Cấp 1

    Nguyễn Thị Thúy

    Mình nạp pha lê mà mãi k thấy có

    1. Cấp 1

      kratos01

      nàng ck có ghi số ID không ạ? nếu ko ghi thì cho mình thời gian ck và số ID để mình hỗ trợ nhé.

  4. Cấp 1

    NTAB

    Nạp pha lê giúp mình ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      nàng liên lạc telegram để được hỗ trợ nha hơn nhé. Nàng cho mình xin nội dung ck và thời gian chuyển để mình hỗ trợ ạ

  5. Cấp 1

    NTAB

    NTAB ID: 3695 Nạp pha lê giúp mình ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      nàng liên lạc telegram để được hỗ trợ nha hơn nhé. Nàng cho mình xin nội dung ck và thời gian chuyển để mình hỗ trợ ạ

Trả lời

You cannot copy content of this page