Danh sách chương

Ngày 18 tháng 5 năm 2018, lúc 8 giờ sáng.

Bắc Kinh, tòa nhà Chung cư Hướng Dương.

Phương Vân vừa ăn sáng xong, cô thay chiếc áo sơ mi trắng và váy chữ A màu đen để đi làm, buộc đơn giản một kiểu tóc đuôi ngựa.

Trước khi ra khỏi nhà, cô lại nhìn toàn thân trong gương một lần nữa, xác nhận vẻ ngoài gọn gàng, vẫn xinh đẹp rạng rỡ, rồi mới xách túi xách ra khỏi nhà.

Vừa đi đến cửa tầng trệt, Phương Vân đã bị một quý bà trung niên, trang điểm đậm, mặc váy hàng hiệu, trên cổ đeo một chuỗi vòng ngọc bích dày, chặn lại.

Bà ta nhìn Phương Vân với ánh mắt đầy căm ghét, giọng nói cũng không hề khách sáo.

“Phương Vân, đứng lại, tôi có chuyện muốn nói với cô.”

Phương Vân ngạc nhiên nhìn bà ta một cái, cô bối rối hỏi.

“Hóa ra là bà Trịnh, không biết bà Trịnh tìm tôi có chuyện gì?”

Theo lý mà nói, cô làm việc tại công ty của nhà họ Trịnh, nên phải tỏ ra kính trọng với vị phu nhân này.

Nhưng đối với người phụ nữ đầy vẻ nhà giàu mới nổi, lại thích lăng mạ nhân viên nữ trong công ty như bà Trịnh này thì Phương Vân thực sự không thể kính trọng nổi.

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ hung hãn của bà ta, e rằng chẳng có chuyện gì tốt đẹp.

Từ trước đến nay Phương Vân luôn là “người kính ta một thước, ta kính người một trượng”.

Bà Trịnh đã đến đây với ý xấu thì đương nhiên Phương Vân không thể cung kính với bà ta.

Dù Phương Vân có làm việc ở công ty của nhà họ Trịnh, nhưng cô cũng là học bá tốt nghiệp tiến sĩ của đại học trọng điểm Bắc Kinh, không cần phải hy sinh tôn nghiêm và tự trọng của mình chỉ vì công việc này.

Sự thật đã chứng minh rằng, Phương Vân đoán không sai.

Bà Trịnh kiêu ngạo rút ra một tấm séc, đưa đến trước mặt Phương Vân, với giọng đầy khinh miệt và ác ý nói.

“Phương Vân, cầm lấy tấm séc này rồi cút đi! Đừng bao giờ lại gần con trai tôi nữa!”

Phương Vân liếc nhìn tấm séc đưa ra trước mặt mình, số tiền là 50 vạn.

Cô cười nhẹ, ánh mắt khinh thường nhìn bà Trịnh chặn trước mặt mình, giọng châm biếm nói.

“Dì à, chỉ có chút tiền này mà dì cũng dám đưa ra, số tiền này, giữ lại để mua thuốc chữa bệnh hoang tưởng của dì đi! Nói thật, con trai cặn bã của dì, tôi thật sự chướng mắt!”

Bà Trịnh tự cho mình là đúng, có một cậu con trai quý báu tên là Trịnh Vĩ Hào, là phó tổng nổi tiếng cặn bã trong công ty Phương Vân đang làm việc.

Theo như Phương Vân biết, công ty đã có ba nữ nhân viên bị Trịnh Vĩ Hào hủy hoại.

Ba người phụ nữ này sau khi trải qua những lời ngọt ngào và tặng quà hào phóng của anh ta, rất tự tin mù quáng nghĩ rằng, họ có thể khiến chàng công tử ăn chơi của gia đình giàu có này quay đầu lại, rồi sau đó, họ có thể một bước lên mây, kết hôn vào gia đình giàu có.

Với ảo tưởng và giấc mơ đó, họ dễ dàng tự đưa mình vào tay Trịnh Vĩ Hào.

Khi họ bị Trịnh Vĩ Hào làm cho mang thai, anh ta không nói hai lời mà đưa ra một khoản phí chia tay, rồi đuổi họ đi không thương tiếc.

Bất kể họ khóc lóc, la hét thế nào thì cuối cùng họ chỉ có thể chấp nhận số phận, là ngoan ngoãn rời đi.

Dù trong đó có phần lỗi do sự hư vinh muốn kết hôn vào gia đình giàu có của họ, nhưng Trịnh Vĩ Hào cũng đã lợi dụng tâm lý hư vinh đó để biến họ thành đồ chơi của mình.

Đó không phải là lý do để Trịnh Vĩ Hào – kẻ cặn bã đó – muốn làm gì thì làm, rồi tùy tiện làm tổn thương phụ nữ.

Tất nhiên, nếu Trịnh Vĩ Hào không gây sự với cô, thì Phương Vân cũng sẽ không can thiệp vào chuyện này.

Nhưng giờ anh ta đã gây sự với cô, thì không thể như vậy được.

Cô không dễ bị bắt nạt như những cô gái kia.

Từ nhỏ đến lớn, thành tích học tập của Phương Vân luôn xuất sắc, là tấm gương tốt cho các bạn nhỏ.

Cô nhảy hai lớp tiểu học, vào đại học trọng điểm Bắc Kinh khi mới 16 tuổi, và chỉ mất sáu năm để hoàn thành chương trình học liên thông thạc sĩ và tiến sĩ, tốt nghiệp với thành tích xuất sắc.

Sau khi tốt nghiệp, Phương Vân ở lại viện nghiên cứu của trường, làm nghiên cứu sinh sinh học cùng với giáo sư gần một năm.

Sau đó, giáo sư của cô mắc bệnh ung thư gan, phát hiện đã là giai đoạn cuối, và qua đời.

Dự án trong tay giáo sư cũng được chuyển giao cho một giáo sư khác của trường.

Giáo sư đó có đội ngũ của riêng mình, và những người trong đội mới cùng nhau chèn ép cô, Phương Vân không chịu nổi và quyết định từ chức.

Sau đó, cô mới ứng tuyển vào công ty công nghệ sinh học Trịnh Thị danh tiếng ở Bắc Kinh, và đã làm việc được tám tháng.

Khi mới vào làm, cô đã bị tên háo sắc Trịnh Vĩ Hào bám riết.

Chịu đựng suốt nửa năm, Phương Vân cảm thấy rất phiền phức, và đang chuẩn bị từ chức.

Không ngờ, cô còn chưa kịp từ chức thì mẹ của Trịnh Vĩ Hào đã tìm đến cô, còn nói những lời vô lý như vậy, Phương Vân cảm thấy rất nực cười.

Bà Trịnh này, thực sự nghĩ rằng con trai bà ta là báu vật, có chút tiền thối thì ai cũng thèm muốn sao?

Thật kinh tởm.

Mẹ của Trịnh Vĩ Hào, tên là Lê Nhân Nhân, là một nữ diễn viên nổi tiếng vào những năm 80.

Ngày xưa, bà ta trông thuần khiết và quyến rũ, sau khi nổi tiếng, được ông Trịnh, người xuất thân từ gia đình giàu có để ý.

Dù bị nhà họ Trịnh ngăn cản nhưng ông Trịnh vẫn mê muội đến mức kết hôn với bà ta.

Hết Chương 1: Ngược cặn bã.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    lelethithao

    Nạp phá lê sao không thấy vậy

  2. Cấp 1

    kratos01

    Các nàng ơi có nhiều chuyển khoản không ghi số ID nên admin không nạp pha lê được. Chuyển khoản của nàng nào thì liên hệ telegram ngay để được hỗ trợ nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa

  3. Cấp 1

    Nguyễn Thị Thúy

    Mình nạp pha lê mà mãi k thấy có

    1. Cấp 1

      kratos01

      nàng ck có ghi số ID không ạ? nếu ko ghi thì cho mình thời gian ck và số ID để mình hỗ trợ nhé.

  4. Cấp 1

    NTAB

    Nạp pha lê giúp mình ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      nàng liên lạc telegram để được hỗ trợ nha hơn nhé. Nàng cho mình xin nội dung ck và thời gian chuyển để mình hỗ trợ ạ

  5. Cấp 1

    NTAB

    NTAB ID: 3695 Nạp pha lê giúp mình ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      nàng liên lạc telegram để được hỗ trợ nha hơn nhé. Nàng cho mình xin nội dung ck và thời gian chuyển để mình hỗ trợ ạ

Trả lời

You cannot copy content of this page