Chương 1
26/09/2024
Chương 2
26/09/2024
Chương 3
26/09/2024
Chương 4
26/09/2024
Chương 5
26/09/2024
Chương 6
27/09/2024
Chương 7
27/09/2024
Chương 8
27/09/2024
Chương 9
27/09/2024
Chương 10
27/09/2024
Chương 11
28/09/2024
Chương 12
28/09/2024
Chương 13
28/09/2024
Chương 14
28/09/2024
Chương 15
28/09/2024
Chương 16
29/09/2024
Chương 17
29/09/2024
Chương 18
29/09/2024
Chương 19
29/09/2024
Chương 20
29/09/2024
Chương 21
29/09/2024
Chương 22
29/09/2024
Chương 23
29/09/2024
Chương 24
29/09/2024
Chương 25
29/09/2024
“Đừng mà, tôi thật sự thấy mô hình sản xuất và kinh doanh của em rất độc đáo, hơn nữa sản phẩm cũng đạt tiêu chuẩn của ngành thực phẩm.”
“Thị trường bánh ngọt hiện tại có tiềm năng rất lớn, tôi nghĩ Ende có thể lọt vào top 10.”
Kỷ Tu Tề sợ mất cơ hội tiếp xúc với Ninh Khê, nên nghiêm túc trả lời.
Trong ngành thực phẩm, điều quan trọng nhất là sản phẩm phải sạch sẽ, không bị ô nhiễm, để khách hàng có thể yên tâm sử dụng và từ đó tạo được lòng tin từ người tiêu dùng.
Chỉ là thị trường bánh ngọt vốn thuộc về ngách nhỏ, nên mục đích hợp tác của Kỷ Tu Tề… Ninh Khê liếc nhìn anh ta, cảm thấy nhức đầu.
Kỷ Tu Tề không hề nói dối, dù việc đầu tư vào Ende với anh chỉ như “muối bỏ bể”, không đáng để anh ta ra mặt.
Nhưng vì Ninh Khê, tiền bạc không phải là vấn đề, điều anh ta muốn là cô.
Khi hai bên bắt đầu nói chuyện kinh doanh một cách lịch sự, Kỷ Tu Tề không khỏi có cái nhìn khác về Ninh Khê.
Người phụ nữ mà trước đây chỉ biết có mình, giờ đã có sự nghiệp riêng và những quan điểm độc đáo.
Chỉ là khi nghĩ đến việc tất cả những thay đổi của Ninh Khê đều có sự dẫn dắt của Lê Kha, trong lòng Kỷ Tu Tề không tránh khỏi chút ghen tuông và khó chịu.
“Vậy, chúng ta đặt thời gian vào ngày 12 tháng sau, anh thấy sao…”
Ninh Khê đang nói thì dừng lại, vì cô nhận ra Kỷ Tu Tề hoàn toàn không chú ý đến lời cô nói, mà đang đi tới trước mặt cô với ánh mắt mãnh liệt.
Trong lúc Ninh Khê không kịp đề phòng, Kỷ Tu Tề cúi người xuống và không do dự hôn lên đôi môi đang không ngừng nói của cô.
Mềm mại, ngọt ngào, Kỷ Tu Tề tận hưởng hương vị của cô.
Tại sao trước đây anh ta không nhận ra Ninh Khê lại ngon miệng như vậy?
“Bốp!”
Ninh Khê bừng tỉnh, cô giáng một cái tát mạnh vào mặt Kỷ Tu Tề, hai gò má cô đỏ bừng, vừa vì tức giận, vừa vì trong lòng tự trách.
Vừa rồi, trái tim cô vốn đã bình lặng lại bất ngờ dao động.
“Kỷ Tu Tề, hợp tác của chúng ta kết thúc tại đây. Sau này tôi không muốn gặp anh nữa.”
Ninh Khê gào lên.
Lê Kha đứng chờ bên ngoài, nghe thấy tiếng động liền chạy vào, nhìn thấy tình huống trong văn phòng, trong lòng anh đã hiểu được phần nào.
Anh lập tức lao đến và đấm thẳng vào mặt Kỷ Tu Tề.
“Kỷ Tu Tề, Tố Tố là một con người bằng xương bằng thịt, sao anh dám nghĩ rằng sau khi anh làm tổn thương cô ấy sâu sắc như vậy, anh vẫn có thể muốn làm gì thì làm!”
“Tôi nói cho anh biết, lần này dù phải hy sinh cả nhà họ Lê, tôi cũng sẽ không để anh mang cô ấy rời xa tôi!”
Kỷ Tu Tề bị một cú đấm, nhưng anh ta không đánh trả, vì những lời của Lê Kha, anh ta không thể phản bác.
Cuối cùng, anh ta nhìn Ninh Khê và nói:
“Những chuyện trước đây là lỗi của anh, anh không cầu mong sự tha thứ, nhưng anh cũng sẽ không từ bỏ em.”
Kỷ Tu Tề quay sang nhìn Lê Kha, vẻ mặt trở nên lạnh lùng:
“Lê Kha, cậu chỉ có thể mang cô ấy rời xa tôi trong một thời gian, nhưng đừng mơ có thể chiếm giữ cô ấy mãi mãi!”
—
Nói xong câu đó, Kỷ Tu Tề lại trở về dáng vẻ như trước, toàn thân lạnh lẽo bước ra khỏi văn phòng.
Sau khi anh ta rời đi, Ninh Khê nắm chặt tay Lê Kha, không biết nên nói gì.
Là vì cô đã khiến nhà họ Lê liên lụy, hay nên bày tỏ sự chịu thua trước Kỷ Tu Tề?
Lê Kha có lẽ đã nhận ra suy nghĩ của cô, anh xoay ngược lại nắm tay cô, nghiêm túc nói:
“Tố Tố, chỉ có một tình huống duy nhất mà em có thể quay về bên anh ta, đó là em vẫn còn yêu anh ta. Còn tất cả những điều khác em không cần phải bận tâm, nhà họ Lê không dễ dàng sụp đổ đâu.”
“Lê Kha, cảm ơn anh.”
Ninh Khê im lặng một lúc rồi chỉ có thể thốt ra câu này.
Cô hiểu rất rõ tình cảm của Lê Kha từ lâu, chỉ là cô không thể đáp lại.
Nếu có kiếp sau may mắn được gặp anh, chắc chắn cô sẽ không ngần ngại chọn Lê Kha.
Nhưng kiếp này, tất cả tình yêu mà cô có thể dành cho ai đó đều đã trao hết cho Kỷ Tu Tề, cô không thể lại dốc hết lòng yêu một người khác được nữa.
Nhìn thấy sự áy náy của cô, Lê Kha cười đau khổ, cố gắng nói đùa:
“Tố Tố, em không cần phải xin lỗi, chỉ trách anh đã không gặp em sớm hơn.”
Nói rồi Lê Kha đột nhiên ho mạnh, Ninh Khê vội vã vỗ lưng anh lo lắng:
“Anh sao vậy? Có phải bị cảm rồi không?”
Lê Kha lắc đầu rồi vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.
Những vệt máu đỏ chói mắt rơi xuống bồn rửa tay, Lê Kha ngẩng lên nhìn hình ảnh mình trong gương, khuôn mặt trắng bệch với đôi môi vương đầy máu.
Anh khẽ cười nhạt, rồi giáng một cú đấm mạnh vào tường.
Nỗi đau từ bàn tay không thể nào sánh với nỗi đau trong lòng anh.
Anh căm hận sự bất công của số phận.
Tại sao không cho anh thêm thời gian để bảo vệ Tố Tố?
Tại sao khi anh tưởng rằng ánh mặt trời sắp chiếu rọi thì lại bị một căn bệnh bất ngờ cướp đi hy vọng?
Anh đã nhận ra những bất thường trong cơ thể từ sớm và lén đi kiểm tra tại bệnh viện.
Kết quả nghi ngờ là ung thư máu, nhưng kết luận chính xác phải chờ thêm một tháng nữa.
Những triệu chứng gần đây chỉ càng khiến anh thêm chắc chắn điều tồi tệ nhất.
Nếu anh ch3t’, Tố Tố sẽ phải làm sao? Anh không nỡ để cô đơn độc trên thế gian này.
Kỷ Tu Tề không phải người có thể giao phó được!
Nếu Tố Tố quay lại với anh ta, mọi chuyện ba năm trước sẽ lại tái diễn. Khi anh không còn, ai sẽ bảo vệ cô?
Đôi mắt Lê Kha đỏ ngầu, sự giận dữ và bất lực phát ra thành một tiếng gầm gừ trong cổ họng, mang theo nỗi niềm bi ai và không cam lòng.
Đúng lúc đó, giọng của Ninh Khê vang lên bên ngoài:
“Lê Kha, anh ổn chứ? Có chuyện gì không?”
Lê Kha mở vòi nước, vội vàng lau sạch vết máu trên môi, rồi thản nhiên bước ra, nói:
“Không có gì, đi thôi.”
“Đôi mắt của anh…”
“Vừa rồi ho mạnh quá nên có chút không thoải mái, có lẽ là do bị cảm.”
Lê Kha vẫn giữ vẻ dịu dàng như thường lệ, Ninh Khê cũng không nhận ra điều bất thường, an tâm bắt đầu trách móc:
“Anh lớn vậy rồi mà sao vẫn không biết tự chăm sóc bản thân!”
Người đàn ông ở bên cạnh cô, vui vẻ đón nhận những lời trách móc, nhưng trong ánh mắt anh dần buồn bã.
Tố Tố, anh không biết mình còn có thể ở bên em bao lâu nữa, trước khi anh ra đi, liệu có thể để anh nhìn em nhiều thêm một chút không…
Trong khi đó, Phó Thi Nhã đã đứng ở dưới tòa nhà công ty của Ninh Khê mấy ngày, cuối cùng cũng xác nhận được rằng Kỷ Tu Tề không đến công ty.
Hóa ra là anh ta đến tìm Ninh Khê.
Nhận ra sự thật này, lòng đố kỵ của cô ta gần như hủy hoại toàn bộ lý trí.
Nhìn thấy Ninh Khê và Lê Kha bước ra, cô ta không tránh mặt mà thản nhiên tiến tới.
You cannot copy content of this page
Bình luận