Nhật Ký Tìm Kiếm Tình Yêu

Chương 2:

Chương trước

Chương sau

3.

 

Rời khỏi biệt thự, tôi quay trở lại trường học.

 

Vừa bước vào ký túc xá, mấy người đã chờ sẵn trong phòng.

 

“Bác sĩ tâm lý đó thế nào?”

 

“Tư vấn tâm lý có hiệu quả không? Nghe người ta khai sáng cho, có thấy kiểu như bừng tỉnh đại ngộ không?”

 

Tôi ngập ngừng một chút: “Ờ… cũng… khá đẹp trai.”

 

“……”

 

Ngẩng đầu lên, mấy ánh mắt đầy vẻ bất lực nhìn tôi chằm chằm.

 

“Đừng nói là cậu lại phải lòng người ta rồi nhé?”

 

“Hehe.” Tôi cười ngượng: “Mấy cậu không thấy đâu, ảnh thật sự đẹp trai lắm, kiểu đẹp đến mức trời đất cũng phải ghen tị ấy.”

 

“Hết cứu rồi, hết hy vọng rồi.”

 

“Tôi đã nói rồi mà, tuyệt đối không được giới thiệu cho cậu ấy bác sĩ tâm lý dưới năm mươi tuổi.”

 

“Với khẩu vị của Tống Ôn Noãn, năm mươi tuổi đầu cũng chưa chắc an toàn đâu.”

 

“Đợi Kiều Kiều về, thể nào cậu cũng bị mắng cho một trận.”

 

Tôi nuốt nước bọt: “Không sao đâu, đến thứ Hai cậu ấy mới về.”

 

Kiều Kiều là bạn thân của tôi, cũng là trưởng phòng ký túc.

 

Bác sĩ tâm lý đó là do Kiều Kiều giới thiệu, còn miễn phí tư vấn tâm lý cho tôi nữa.

 

Nếu để Kiều Kiều biết, tôi chẳng những không giải quyết được vấn đề tâm lý, mà còn định cưa luôn bác sĩ tâm lý của mình…

 

Tôi đã có thể tưởng tượng ra cảnh cô ấy phát điên lên rồi.

 

4

 

Thứ Hai, giờ nghỉ trưa.

 

Buổi trưa Kiều Kiều có việc, tôi đành phải đi ăn một mình.

 

Vừa đi được mấy bước thì nghe thấy có người gọi: “Noãn Noãn.”

 

Bất đắc dĩ, tôi dừng chân giữa hành lang đông người qua lại.

 

“Cưng à, sao em đi nhanh thế.” Một nam sinh cao lớn đứng chắn trước mặt.

 

Nói thừa, chẳng phải đang sợ bị Kiều Kiều bắt gặp rồi bị mắng hay sao?

 

“Có chuyện gì?” Tôi không hề che giấu vẻ khó chịu của mình.

 

“Noãn Noãn, anh đã suy nghĩ kỹ rồi, chúng ta quay lại nhé.” Hắn ta bày ra vẻ mặt chân thành: “Anh sẵn lòng cùng em phá vỡ lời nguyền ba tháng.”

 

“……” Tôi suýt thì nhổ một ngụm vào mặt hắn ta.

 

Hắn ta là bạn trai cũ của tôi.

 

Một tháng trước, tôi tham gia câu lạc bộ guitar, hắn ta là hội trưởng.

 

Tôi trúng tiếng sét ái tình, theo đuổi điên cuồng, hai ngày là cưa đổ.

 

Khi mấy đứa bạn cùng phòng xem ảnh, mặt đứa nào cũng nhăn như bánh bao thiu, tôi chỉ còn cách cố gắng giữ thể diện giúp hắn ta: “Chỉ là lên hình không ăn ảnh thôi, ngoài đời thật nhìn cũng được lắm.”

 

Cao là được rồi, đẹp trai thì không quan trọng.

 

Sau đó, bạn cùng phòng giúp tôi tìm hiểu, mới biết tên này từng cắm sừng không biết bao nhiêu bạn gái.

 

Tôi đi hỏi cho ra lẽ, hắn ta nghiêm túc nói với tôi và các bạn tôi: “Đó đều là chuyện cũ, khá phức tạp. Anh nói rồi, em là đặc biệt, em nhất định sẽ là bạn gái cuối cùng của anh.”

 

Hai tuần sau, tôi bắt quả tang hắn ta lén lút âu yếm với một cô gái khác ở khu rừng nhỏ trong trường.

 

Tôi lập tức tát một cái vào mặt tên đó.

 

“Anh không có bản lĩnh tí nào à? Ít ra cũng phải ra ngoài trường thuê cái nhà nghỉ đi, thế còn khiến tôi đánh giá cao anh hơn một cái đầu.”

 

Mấy đứa bạn tôi lúc đó vỗ tay rần rần.

 

Nhưng tôi chẳng kiên cường được bao lâu, tối hôm đó chờ trời khuya lặng lẽ gọi điện cho tên đó, vừa khóc vừa nức nở, tỏ ý nếu hắn ta chịu quay lại, tôi có thể bỏ qua hết mọi chuyện.

 

Nhưng có lẽ hắn ta bị cái tát đó tát cho tỉnh người, hoặc cũng có thể là đã có bạn gái mới rồi, nên không đồng ý.

 

Tôi không dám để bạn cùng phòng biết, chỉ lặng lẽ trốn trong chăn khóc hai ngày.

 

Một tuần sau, tôi bỗng như được khai sáng, hoàn toàn tỉnh táo.

 

Từ đó trở đi, chỉ cần nhìn thấy cái mặt đáng ghét của gã là tôi muốn nôn.

 

Tôi lúc nào cũng vậy, lúc mê đắm tình yêu lên cơn thì cứ như trúng bùa, trong mắt toàn là ưu điểm của đối phương.

 

Nhưng một khi cơn mê tan đi, tôi mới nhận ra mình đã yêu nhầm… một con heo.

 

Và giờ, không hiểu sao, con heo đó lại quay đầu tìm tôi.

 

Hết Chương 2:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page