Nhà Là Nơi Để Về

Chương 4:

Chương trước

Chương sau

Đại tẩu là một khuê tú chân chính, hành vi cử chỉ đều theo quy củ lễ nghi, hầu hạ bà bà chu đáo không chê vào đâu được, bởi vậy mà nàng càng không thuận mắt khi ta và Thẩm Tuế An càng ngày càng giống nhau.

 

Xuất thân danh môn, nàng không đến mức cố ý làm khó ta, nhưng có cơ hội là sẽ sửa dạy cách ăn ở của ta. 

 

Nhất là lúc dùng bữa, nàng đứng đó dâng thức ăn cho bà bà, ta thân là đệ muội, sao có thể thản nhiên ngồi yên một chỗ? 

 

Nhưng khổ nỗi đầu bếp trong phủ đều do Thẩm Tuế An đích thân chọn lựa, mỗi bữa ăn đều thơm ngon đến mức khiến ta nuốt nước miếng liên tục.

 

Rõ ràng bà bà thích cả nhà ngồi cùng nhau vui vẻ ăn cơm, nhưng chẳng hiểu vì sao, lại chưa từng đứng ra giúp ta.

 

Mãi đến một ngày, ta vô tình thấy đại tẩu đi đi lại lại trong hoa viên, trên người toát ra một loại lo âu mà ta chưa từng thấy trước đây. 

 

Đứng trước nàng là nha hoàn đắc lực nhất bên cạnh, Thúy Trúc. 

 

Nàng đi tới đi lui hồi lâu, cuối cùng mới nói:

 

“Nếu… nếu ta khai diện* cho ngươi, nâng ngươi làm thiếp, ngươi có bằng lòng không?”

 

“Tính tình ta thế nào ngươi cũng biết, cho dù sau này ngươi sinh trưởng tử, ta vẫn sẽ tin tưởng ngươi, cho ngươi và con ngươi một tiền đồ tốt.”

 

*Cụm “khai diện” có nghĩa là giúp một nha hoàn “mở mặt,” tức chính thức trở thành thiếp thất.

 

Giọng nàng càng lúc càng thấp xuống: “Về phần lão gia, chàng ấy là người tốt, cũng sẽ tôn trọng ngươi.”

 

Thúy Trúc nghe xong liền “bịch” một tiếng quỳ xuống: 

 

“Tiểu thư, sao người lại tự làm khổ mình như vậy? Hai người vẫn còn trẻ, nhất định sẽ có hài tử.”

 

“Lão phu nhân và cô gia cũng chưa từng nói gì, người hà tất phải chủ động đẩy lão gia ra ngoài? Tâm người không đau sao?”

 

Nghe xong, đại tẩu không nói gì nữa, nhưng vẻ mặt vẫn tràn đầy lo âu.

 

5

 

Những chuyện mâu thuẫn nhỏ, ta chưa từng nhắc trước mặt Thẩm Tuế An. 

 

Ta với đại tẩu chẳng qua chỉ lớn lên trong hoàn cảnh khác nhau, cũng không phải ai có lòng xấu xa gì. 

 

Nhưng mấy chuyện bát quái này, ta thật sự không nhịn được, phu thê mà đến tám chuyện cũng không nói với nhau, vậy còn tính là phu thê gì nữa?

 

Quan trọng hơn là, ta bỗng nhớ ra, nhà quyền quý thường nạp thiếp, vậy nên phải thăm dò thử suy nghĩ của chàng.

 

Thẩm Tuế An nghe ta lải nhải hết một hồi, mới nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói: 

 

“Chuyện của đại tẩu, ta vốn không tiện chủ động nói với nàng, nhưng hôm nay nàng đã hỏi, vậy ta kể cho nàng nghe.”

 

“Hai người thành thân bốn năm, vẫn chưa có con. Hai năm nay, trên triều đình các hoàng tử tranh đấu không ngừng, thời gian đại ca dành cho gia đình ngày càng ít.”

 

“Nàng cũng ở đây lâu rồi, hẳn cũng hiểu cách các gia đình quan lại giáo dưỡng nữ nhi. Những người đã sinh con thì phải tỏ ra rộng lượng, chủ động để phu quân nạp người, huống hồ là chưa từng hoài thai?”

 

“Đám lưỡi dao rảnh rỗi trong kinh thành không tha cho tẩu ấy, mà từ nhỏ tẩu ấy đã học theo những quy củ đó, cũng không nỡ tha cho chính mình.”

 

Ta trừng mắt, kéo dài giọng: 

 

“Ồ, hóa ra người kinh thành có thói quen này à~”

 

Chàng lập tức bị sặc trà, vừa ho khan vừa nói: 

 

“Tiểu hỗn đản, hóa ra nàng chờ ta chỗ này à! Nhà ta không có cái thói ấy đâu, mẫu thân ta vì thiếp thất mà chịu khổ đủ rồi, ta với đại ca tuyệt đối sẽ không.”

 

Ta vỗ vỗ lưng chàng: 

 

“Được rồi, được rồi, ta tin, chàng nói tiếp về đại tẩu đi.”

 

“Cũng không có gì đâu, đại ca ít có thời gian ở nhà, chỉ có thể để mẫu thân an ủi tẩu ấy nhiều hơn.”

 

“Trong lòng đại tẩu, những quy củ ấy là chỗ dựa cuối cùng để tẩu ấy đứng vững với tư cách là đích nữ Thẩm gia, vậy nên tẩu ấy không chịu thả lỏng một chút nào.”

 

“Cho dù mẫu thân không thích, nhưng cũng chỉ có thể chiều theo tẩu ấy mà nhận lễ nghi hầu hạ.”

 

Chẳng trách bà bà không giúp ta trong bữa ăn. 

 

Nghĩ đến đây, ta cảm thấy chắc hẳn là đại tẩu yêu đại ca lắm. 

 

Nếu không, với tính tình hiền lương thục đức của nàng, lẽ ra nàng đã sớm chủ động đề nghị nạp thiếp, chẳng đến mức giằng co đến tận bây giờ.

 

Hết Chương 4:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page