Ngàn Năm Định Mệnh

Chương 7: Tiếng Lành Đồn Xa

Chương trước

Chương sau

Sau ba ngày tịnh hóa tại Thanh Tâm Đàm, Tô Mộc Dao trở về Tiên Lâm Uyển với một khí chất hoàn toàn khác biệt. Linh lực trong cơ thể nàng đã tinh thuần hơn rất nhiều, các kinh mạch cũng trở nên vững chắc, kiên cố, tựa hồ được tôi luyện qua lửa và nước. Mặc dù vẫn giữ vẻ ngoài thanh tú, mảnh mai, nhưng ẩn sâu bên trong nàng là một sức mạnh tiềm tàng đang dần thức tỉnh, một vầng hào quang nội tại khó lòng che giấu.

Tin tức về việc Mộc Dao Tiên Tử không những không tẩu hỏa nhập ma mà còn mạnh hơn sau khi ra khỏi Thanh Tâm Đàm đã lan truyền nhanh chóng khắp Thiên Cung, khiến nhiều tiên nhân bất ngờ và bắt đầu nhìn nàng bằng ánh mắt khác. Những lời đồn đại trước đây về “tiên tử yếu ớt” hay “kẻ mang theo điềm gở” dần được thay thế bằng sự tò mò và một chút nể phục. Tuy nhiên, điều này cũng đồng nghĩa với việc nàng càng thu hút sự chú ý của Thiên Hậu Ly Nguyệt, không phải bởi sự ghen ghét cá nhân, mà bởi sự cảnh giác của một người đứng đầu tối cao, lo ngại về một yếu tố khó kiểm soát trong Thiên Cung. Thiên Hậu, khi nhận được tin tức về sự “bình an vô sự” và tiến bộ vượt bậc của Tô Mộc Dao, ánh mắt nàng càng thêm sâu thẳm, sự nghiêm nghị không hề vơi bớt.

Trong những tuần sau đó, Tô Mộc Dao tiếp tục miệt mài tu luyện và khám phá Tiên Lâm Uyển. Với khả năng cảm nhận linh khí đặc biệt của mình, nàng bắt đầu nhận ra những điều bất thường trong khu vườn tưởng chừng yên bình này. Nàng phát hiện ra một số cây tiên thảo quý hiếm đang bị úa tàn một cách bí ẩn, hoặc một số linh thú nhỏ bị bệnh lạ, không phải do ma khí thông thường mà mang theo một loại khí tức quỷ dị, nặng nề, tựa hồ đến từ một thời đại rất xa xưa. Nàng nhớ lại những lời Thánh Quân Huyền Thanh đã nói về phong ấn Ma Tôn bị suy yếu, và nàng linh cảm rằng những dấu hiệu này có thể liên quan đến tàn dư của các thế lực cổ xưa hơn.

Bằng kiến thức về thảo dược và sinh học từ kiếp trước, kết hợp với linh lực thuần khiết của bản thân cùng khả năng giao tiếp với thực vật, Tô Mộc Dao đã thử dùng linh lực của mình để chữa trị cho những cây tiên thảo và linh thú đó. Kết quả thật kỳ diệu. Những cây tiên thảo héo úa dần hồi sinh, xanh tươi trở lại, thậm chí còn tỏa ra linh khí mạnh mẽ hơn. Những linh thú bệnh tật dần khỏe mạnh, đôi mắt chúng tràn đầy vẻ biết ơn khi nhìn thấy nàng, không còn vẻ vô hồn u ám.

Tiếng lành đồn xa. Những tiên tử và tiên quan khác trong Tiên Lâm Uyển dần biết đến tài năng chữa trị độc đáo của Mộc Dao Tiên Tử. Họ bắt đầu mang những cây thuốc quý hiếm bị bệnh, hoặc những linh thú bị thương nhẹ đến nhờ nàng chữa trị. Danh tiếng của nàng về khả năng hồi sinh vạn vật lan rộng.

Huyền Thanh cũng nghe được những tin tức này. Hắn thường xuyên đến Tiên Lâm Uyển, không chỉ để quan tâm Tô Mộc Dao mà còn để kiểm tra các loại tiên thảo và linh thú đã được nàng chữa trị. Ánh mắt hắn tràn đầy sự kinh ngạc và ngưỡng mộ. “Mộc Dao Tiên Tử, khả năng của ngươi thật sự hiếm có. Ngươi không chỉ chữa trị chúng mà còn giúp chúng hấp thu linh khí tốt hơn, thanh lọc những tạp chất sâu xa”. Huyền Thanh nhìn nàng với ánh mắt đầy thâm ý, dường như đã hiểu ra điều gì đó về huyết mạch Mộc Linh của nàng, rằng đó không chỉ là một huyết mạch tiên thiên mà còn tiềm ẩn một sức mạnh cổ xưa nào đó. Hắn còn mang đến cho nàng một số cuốn cổ thư ghi chép về các loại thực vật, linh thú và cả những dấu hiệu của ma khí cổ xưa, giúp nàng nghiên cứu sâu hơn.

Danh tiếng của Tô Mộc Dao dần lan ra ngoài Tiên Lâm Uyển, đến tai cả Thiên Đế. Thiên Đế, vốn bận rộn với chính sự, cũng khá hài lòng khi Thiên Cung có một tiên tử trẻ tuổi tài năng như vậy, một dấu hiệu tốt lành giữa những bất ổn. Điều này lại càng khiến Thiên Hậu Ly Nguyệt phải chú ý đặc biệt. Nàng ta không thể bỏ qua một tiểu tiên có khả năng giải quyết các vấn đề liên quan đến linh khí bị ô nhiễm, nhất là khi các dấu hiệu ma khí tàn dư và năng lượng quỷ dị đang ngày càng rõ nét hơn trong Tiên giới.

Nắm bắt cơ hội này, Thiên Hậu quyết định kiểm tra sâu hơn khả năng của Tô Mộc Dao. Nàng ta sai người bí mật thu thập một số lượng lớn tiên thảo quý hiếm bị nhiễm ma khí nặng và một vài linh thú thượng cổ bị thương nặng, mang từ những vùng xa xôi, gần các khu vực phong ấn cổ xưa, nơi linh khí bị biến chất nghiêm trọng. Sau đó, nàng ta cho người mang chúng đến Ngự Dược Viên của Thiên Cung.

Một ngày nọ, Thiên Hậu triệu tập Tô Mộc Dao đến chính điện, cùng với một số tiên y và tiên quan cấp cao. “Mộc Dao Tiên Tử,” giọng nàng ta vẫn lạnh lùng, nhưng không còn chút ám chỉ nào, chỉ thuần túy là sự nghiêm nghị, “Nghe nói ngươi có tài năng chữa trị đặc biệt. Ngự Dược Viên của bổn cung đang có một số tiên thảo quý hiếm và linh thú thượng cổ bị thương nặng, linh khí nhiễm tạp. Ngươi hãy đến đó, cố gắng hết sức chữa trị cho chúng. Nếu thành công, ngươi sẽ được trọng thưởng, và danh tiếng của ngươi sẽ vang khắp tam giới. Nếu không… e rằng sự ổn định của chúng sẽ ảnh hưởng lớn đến nguồn lực của Tiên giới”.

Tô Mộc Dao hiểu ngay đây là một bài kiểm tra khó khăn, một sự đánh giá thực sự về năng lực của nàng. Những tiên thảo và linh thú này chắc chắn đã bị nhiễm một loại năng lượng không tầm thường, có thể là dấu vết của các thế lực tà ác viễn cổ mà Thánh Quân từng nhắc tới. Đây không còn là thử thách cá nhân mà là trách nhiệm với Tiên giới. Nàng vẫn nhận lời. “Dạ, Mộc Dao xin hết sức mình”.

Đến Ngự Dược Viên, Tô Mộc Dao mới thực sự choáng váng. Những tiên thảo quý hiếm nhất, một số thậm chí đã ngàn năm tuổi, giờ đây đang khô héo, chuyển màu đen xám, ma khí cuồn cuộn bao phủ lấy chúng, nhưng đó không phải là ma khí đơn thuần. Những linh thú thượng cổ, một số còn là những loài đã gần như tuyệt chủng, đang nằm thoi thóp, toàn thân đen kịt, đôi mắt mờ đục. Chúng không chỉ bị ma khí mà còn bị một loại linh lực biến dị nào đó xâm nhập, khiến việc chữa trị trở nên cực kỳ khó khăn.

Mộc Dao biết, đây là một thử thách sống còn. Nàng cần thời gian và sự tập trung tuyệt đối. Nàng bắt đầu nghiên cứu từng loài tiên thảo, từng linh thú, cố gắng tìm ra nguyên nhân và phương pháp chữa trị phù hợp nhất. Với khả năng cảm nhận linh khí của mình, nàng dần dần nhận ra dấu vết của một loại linh lực tà dị, không hoàn toàn là ma khí thuần túy, mà giống như một sự pha trộn được tạo ra một cách tinh vi từ thời cổ xưa, ẩn chứa sự hủy diệt ghê gớm. Nàng cảm nhận được một sự nặng nề, u ám toát ra từ chúng, tựa như một bí mật đã bị chôn vùi vạn năm đang dần hé lộ.

Nàng không trực tiếp ra tay chữa trị ngay lập tức. Thay vào đó, nàng ngồi tĩnh tâm, hấp thu linh khí xung quanh và truyền vào các vật chủ bị bệnh một cách chậm rãi, thăm dò. Nàng cũng ra lệnh cho Tinh Lan và các tiên thị khác thu thập một số loại tiên thảo phụ trợ mà nàng cần, và yêu cầu một không gian riêng biệt, tuyệt đối không ai được phép quấy rầy. Thiên Hậu vẫn theo dõi sát sao qua những kẻ do thám của mình, nàng ta mong chờ kết quả, không phải sự thất bại của Tô Mộc Dao, mà là sự xác nhận về năng lực của nàng, hoặc khả năng giải quyết vấn đề mà tiên y thông thường không thể làm được.

Trong khi đó, tin tức về việc Mộc Dao Tiên Tử đang chữa trị cho các tiên thảo và linh thú quý hiếm ở Ngự Dược Viên cũng truyền đến tai Lăng Thiên Thánh Quân. Hắn vốn đang bận rộn với việc tuần tra biên giới Ma giới và các khu vực phong ấn có dấu hiệu bất ổn, đã nghe thấy những lời đồn thổi về tài năng chữa trị của nàng từ các tướng sĩ. Hắn không nói gì, nhưng trong tâm trí người, hình ảnh của tiên nữ nhỏ bé kiên cường giữa Thanh Tâm Đàm lại hiện lên rõ nét. Hắn chợt cảm thấy một sự tò mò ngày càng lớn về nàng, một linh cảm rằng nàng có thể là một yếu tố quan trọng trong cuộc chiến sắp tới.

Một ngày nọ, khi Thiên Hậu đang âm thầm quan sát tình hình từ xa, nàng ta thấy một bóng dáng cao lớn, mạnh mẽ lướt qua bầu trời, đáp xuống khu vực lân cận Ngự Dược Viên. Đó chính là chiến thần Lăng Thiên. Hắn không bước vào bên trong, chỉ đứng ở rìa khu vườn, lặng lẽ nhìn về phía Ngự Dược Viên, ánh mắt người tràn đầy sự suy tư và một chút quan tâm khó hiểu. Thiên Hậu nhìn thấy cảnh tượng đó, ánh mắt nàng ta lóe lên sự phức tạp, nhưng không phải ghen tỵ, mà là sự xác nhận rằng vị chiến thần uy vũ kia cũng đã bắt đầu chú ý đến Mộc Dao Tiên Tử, điều đó có thể mang lại cả lợi ích lẫn phiền phức cho nàng trong việc kiểm soát cục diện Tiên giới.

Hết Chương 7: Tiếng Lành Đồn Xa.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page