Ngàn Năm Định Mệnh

Chương 11: Khám Phá Thanh Uyên

Chương trước

Chương sau

Tại Biên Giới Thanh Uyên, ma khí dày đặc, u ám và nặng nề đến mức khó thở, chúng tựa như một bức màn đen kịt vô hình bao phủ lấy vạn vật. Xunh quanh cây cối héo úa, vạn vật biến đổi, tất cả đều hiện lên một vẻ tiêu điều, tang thương. Tô Mộc Dao theo Lăng Thiên bước sâu vào trong tiền đồn xung quanh Thanh Uyên. Cảnh tượng trước mắt khiến nàng không khỏi hãi hùng. Các tướng sĩ tiên giới nằm la liệt, một số tướng sĩ thì gào thét điên loạn, tấn công đồng đội, linh lực trong kinh mạch cuồn cuộn như bão tố, ánh mắt đỏ ngầu vô hồn. Số khác thì nằm thoi thóp, ma khí đen kịt bốc lên từ thân thể, sinh lực cạn kiệt, hệt như những ngọn đèn dầu sắp tắt. Loại ma khí này dường như thâm độc và hung bạo hơn rất nhiều so với những gì nàng từng cảm nhận được ở Thâm Uyên Cốc hay Ngự Dược Viên, nó mang theo một sự cổ xưa và quỷ dị khó tả.

Còn Lăng Thiên Thánh Quân, dù sắc mặt hắn cũng ngưng trọng, những vẫn giữ vẻ uy nghiêm bất động. Hắn ra lệnh cho các tướng sĩ còn tỉnh táo kiểm soát tình hình và trấn an những người đang hoảng loạn, nói rồi hắn quay sang Tô Mộc Dao: “Mộc Dao Tiên Tử, ngươi cũng đã thấy tình hình trước mắt rồi đấy, hãy cẩn thận! Ta cảm nhận rõ loại ma khí này không tầm thường. Đừng cố sức quá độ kẻo tiêu hao linh lực”. Ánh mắt người đầy tin tưởng, đồng thời cũng ẩn chứa sự cảnh báo về mức độ nguy hiểm chưa từng thấy.

Tô Mộc Dao gật đầu, lòng quyết tâm. Nàng bước vào giữa các tướng sĩ bị nhiễm ma khí, nhắm mắt lại, dồn toàn bộ tâm trí để cảm nhận. Linh lực của nàng từ huyết mạch Mộc Linh tộc tuôn ra, nhẹ nhàng chạm vào luồng ma khí đen kịt đang xâm chiếm cơ thể họ. Không giống như việc chữa trị linh thảo hay linh thú, ma khí trong tiên nhân hung bạo hơn gấp bội, nó kháng cự lại từng chút một, bám rễ sâu vào kinh mạch, tựa hồ có một ý thức riêng. Nàng bắt đầu vận dụng linh lực của mình, truyền vào từng tướng sĩ, nhẹ nhàng gột rửa ma khí, từng chút một, tựa như dòng nước trong lành từ từ cuốn đi bùn đất bám chặt. Quá trình này đòi hỏi sự tập trung cực độ và tiêu hao linh lực đáng kể, khiến trán nàng lấm tấm mồ hôi.

Trong khi chữa trị, Tô Mộc Dao chợt cảm nhận được điều bất thường. Bên dưới lớp ma khí thông thường, có một loại năng lượng khác, lạnh lẽo hơn, cũ kỹ hơn, đang âm ỉ hoạt động, tựa như một dòng chảy ngầm ẩn sâu trong lòng đất. Nó không phải ma khí thuần túy, cũng không phải linh lực biến dị mà nàng từng gặp ở Ngự Dược Viên, mà là một thứ quỷ dị hơn, mang theo hơi thở của vạn năm phong ấn, một dấu hiệu của sự hủy diệt từ thời viễn cổ. Nàng cố gắng tập trung tinh thần, lần theo dấu vết của luồng năng lượng bí ẩn đó. Nó dẫn nàng đến một khe nứt nhỏ trên nền đất đá, nơi ma khí cuồn cuộn bốc lên dữ dội nhất. Dù đã được phong ấn, nhưng dường như nơi đó đang dần suy yếu.

“Thánh Quân,” Tô Mộc Dao cất tiếng, giọng nàng khẽ run lên vì sự phát hiện chấn động, “Loại ma khí này… nó có một thứ năng lượng khác, rất cổ xưa, không phải do Ma Tôn gây ra. Có lẽ… có lẽ có thứ gì đó khác đang lay động từ sâu dưới phong ấn”.

Lăng Thiên nghe vậy, khuôn mặt hắn lập tức trở nên ngưng trọng. Hắn đã cảm nhận được sự bất thường từ khi đến đây, nhưng khả năng của Tô Mộc Dao đã giúp nàng nhận biết sâu hơn. Hắn bước đến bên khe nứt, đặt tay lên đó, ánh mắt sâu thẳm ẩn chứa sự lo ngại tột độ. “Quả nhiên… Đây là dấu hiệu của loại năng lượng viễn cổ. Phong ấn này đang suy yếu nhanh hơn ta tưởng”. Lăng Thiên không nói thêm, nhưng Tô Mộc Dao có thể thấy được gánh nặng đè nặng lên vai vị chiến thần này.

Trong suốt mấy ngày sau đó, Tô Mộc Dao và Lăng Thiên vẫn ở lại Biên Giới Thanh Uyên. Tô Mộc Dao tiếp tục dốc sức tịnh hóa cho các tướng sĩ, không ngừng khám phá và phân tích loại ma khí cổ xưa. Nàng nhận ra rằng, loại năng lượng này không chỉ làm suy yếu linh lực mà còn bào mòn cả sinh mệnh của tiên nhân, tựa như một loại kịch độc vô hình chậm rãi lan vào kinh mạch ăn mòn tu vi. Còn Lăng Thiên Thánh Quân thì không ngừng tuần tra xung quanh biên giới Thanh Uyên và cũng củng cố các trận pháp phong ấn xung quanh. Đồng thời hắn truyền tin về Thiên Cung, báo cáo về tình hình nghiêm trọng và dấu hiệu của thế lực cổ xưa đang rục rịch.

Hết Chương 11: Khám Phá Thanh Uyên.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page