Danh sách chương

Những thứ như nhà cửa, xe cộ sẽ trở nên không đáng một xu khi đối mặt với sự sống còn!

Tịnh Thù lắc đầu, hy vọng lịch sử sẽ thay đổi, đời trước là của quá khứ, đời này không còn là ngày tận thế nữa, nhưng những thứ cần chuẩn bị vẫn không thể bỏ qua.

Cho nên Tịnh Thù càng không thể nói thẳng với cha mẹ, về không gian, tái sinh, ngày tận thế… tất cả đều không thể nói.

Sau khi lên kế hoạch tỉ mỉ, cô nhanh chóng tìm ra một lý do để làm cho Chu Chính Khí yên lòng:

“Cậu cho mình thêm một tháng để suy nghĩ đi, nếu mình vẫn thích làm người nổi tiếng, thì mình sẽ tìm cậu sau, được không? Dù sao thì một trăm vạn cũng không phải là con số nhỏ.”

Chu Chính Khí, người đã liên tục spam Michat, cuối cùng cũng yên lặng và không dám ép Tịnh Thù quá nữa.

Tịnh Thù thay quần áo, đeo ba lô lên, đẩy một xe đẩy mua sắm, lục lọi trong nhà và tìm ra được 3.600 tệ tiền tiết kiệm riêng của cha Tịnh.

Tuy nhiên cô vẫn để lại 100 tệ, cộng thêm 6.059 tệ tiền lẻ trong Michat và vay mượn 6.000 tệ rồi ra khỏi nhà.

Trong gia đình Tịnh Thù, mẹ cô là người quản lý tiền bạc, còn cha Tịnh là người đàn ông chất phác, cả đời góp sức cho ba người phụ nữ ông yêu nhất là: Mẹ ông, vợ ông và con gái của ông.

Đi đến cửa hàng in ấn ở cửa khu dân cư, Tịnh Thù sử dụng điện thoại để sửa 3 chỗ trong hợp đồng điện tử, thay đổi số tiền cọc thành 80 vạn tệ, số tiền toàn bộ hợp đồng thành 150 vạn tệ.

Cô cũng thay đổi tên công ty, in ra rồi ký tên và ấn dấu vân tay.

Buổi tối về nhà cô sẽ thương lượng với cha mẹ để xin tiền.

Việc Tịnh Thù cần làm việc bây giờ là đến chợ bán buôn nông sản lớn nhất ở Ô Thành để mua hạt giống trước, nhân tiện mua thêm gia vị và những thứ khác.

Tục ngữ nói “có lương thảo trong tay, không lo ngày giông bão”, ngay cả nếu ngày mai là tận thế, cô cũng có thể sống sót rất tốt.

Đặc điểm lớn nhất của chợ bán buôn này là: Không bán lẻ.

Họ bán theo kiện hoặc theo thùng, rất phù hợp với nhu cầu hiện tại của Tịnh Thù.

Mất 20 phút đi taxi đến nơi, Tịnh Thù nhìn cảnh tượng nhộn nhịp, lá rau rơi đầy đất, xe tải lớn không ngừng ra vào chở hàng của chợ bán buôn mà không khỏi cảm thán.

Ai có thể nghĩ rằng sau nửa năm, một cây cải trắng có thể bán được cả ngàn tệ?

Chợ bán buôn rất lớn, chia thành nhiều khu vực lớn như rau củ, hoa quả, đồ khô, thức ăn phụ gia đông lạnh, hải sản v.v.

Tại khu vực rau củ nơi Tịnh Thù đang đứng, quầy bán hàng chính là xe tải lớn chở đầy các thùng rau củ tươi mới, một số đã bán được hơn một nửa, một số đã bán hết và ra về, mắt thường nhìn không thấy điểm kết thúc.

Hai bên là các cửa hàng bán buôn hạt giống, phụ gia nông nghiệp và gia vị các thứ.

Tịnh Thù ghé qua hơn mười cửa hàng, mới mua được một số hạt giống của mỗi loại như rau củ, trái cây, bông, dược liệu, mầm mía, lúa nước, lúa mì, đậu, dầu và các loại khác.

Không biết sau này có thể sử dụng hay không, nhưng trong lòng Tịnh Thù nghĩ rằng ít nhất cô cũng phải giữ lại chút gốc rễ cho đất nước.

Giả sử một ngày nào đó có ánh sáng mặt trời mà có thể trồng trọt, thì cũng tốt hơn là để những thứ này tuyệt chủng.

Mỗi chủ cửa hàng đều nhìn Tịnh Thù bằng ánh mắt như đang nhìn kẻ ngốc, bởi vì chỉ riêng các giống ngô thôi đã có hơn 100 loại, chưa kể đến vô số loại rau củ và hoa quả khác nhau.

“Là như thế này, tôi là người của cục kiểm tra sinh thái và bảo vệ môi trường nông nghiệp quốc gia, đây là thẻ công tác của tôi (tự làm). Tôi cần một lượng lớn mẫu hạt giống, nếu còn các loại hạt giống khác xin hãy bán thêm cho tôi một ít.”

Thông thường vào lúc này, tên cơ quan càng dài người ta mới càng không hiểu bạn thực sự làm gì, và khi liên kết với một cơ quan XX nào đó, nó sẽ có vẻ như bạn đang kiểm tra xem sản phẩm trong cửa hàng của họ có đạt tiêu chuẩn hay không.

Lúc này, chủ cửa hàng sẽ thay đổi thái độ, mỉm cười và bắt đầu giới thiệu sản phẩm cho bạn. Tịnh Thù cẩn thận dán nhãn và ghi chú cẩn thận cho mỗi gói hạt giống, cuối cùng khi thanh toán cô còn được tặng thêm một số thứ khác.

Chẳng hạn như chủ cửa hàng tặng những củ khoai mì, khoai lang đã lên mầm, những mảnh khoai tây không đáng giá, để đóng góp cho đất nước nên mỗi ông chủ đều tặng một ít, Tịnh Thù cảm kích để vào xe đẩy nhỏ của mình.

Điều bất ngờ là còn có cả giống nấm như kim châm, nấm hương…

Mang về không cần tưới nước, sau khoảng mười mấy ngày là mọc ra, có thể thu hoạch được khoảng 3 lần nấm, nhưng chỉ cần mang về thì Tịnh Thù sẽ có cách để chúng tiếp tục phát triển.

Có thể nói nấm là một trong số ít loại rau có thể phát triển trong thời kỳ tận thế, nó đã cứu sống không biết bao nhiêu người.

Tịnh Thù dù đã ăn đến phát ngán nấm bào ngư, nhưng cô không ngại ăn các loại nấm khác.

Mỗi loại cô mua hai bánh, viết địa chỉ để lát nữa trung tâm giao hàng sẽ đưa thẳng đến nhà.

Mua xong hạt giống, cô tiếp tục đi sâu vào bên trong.

Dù hạt giống chỉ một hai tệ một gói, nhưng chủng loại nhiều, tổng cộng Tịnh Thù đã chi 1.030 đồng.

Chẳng mấy chốc Tịnh Thù tìm thấy một cửa hàng bán buôn gia vị rất lớn, vừa vào cửa đã thấy mười thùng dấm ăn đặt thành hàng, cảnh tượng hết sức hùng vĩ.

“Chào bà chủ, xin hỏi có giao hàng miễn phí không?”

Tịnh Thù đánh giá người phụ nữ đang bận rộn gõ máy tính tính toán.

“Giao hàng miễn phí từ hai nghìn tệ, muốn gì cô cứ xem đi, không trả giá.”

Bà chủ nói mà không ngẩng đầu, một bên bà ta lại hối thúc chàng trai đang sắp xếp hàng hóa phía sau:

“Nhanh giao hàng cho siêu thị Hữu Nghị, họ lại thúc giục rồi kìa.”

Có thể thấy mặc dù nơi này hơi biệt lập, nhưng kinh doanh rất tốt, toàn khách quen mua sắm.

Tịnh Thù bắt đầu đi vào và xem xét giá cả từng món, cô không khỏi cảm thán rằng giá bán buôn ở đây quả thật rất rẻ.

Nhưng nơi đây bán sỉ từ 5 thùng (50 cân) trở lên, không bán lẻ.

Dấm ăn nhà họ Trần ở Sơn Tây: 270 tệ (5 thùng).

Muối ăn: 180 tệ.

Nước tương: 140 tệ

Đường trắng: 300 tệ…

Tịnh Thù cảm thấy mình chắc là bị điên rồi, sao nhìn thấy những loại gia vị này mà lại muốn chảy nước miếng?

Đặc biệt là dầu mè nhỏ dùng để ăn lẩu, ăn mì, thêm một chút thật là thơm ngon khó quên!

Ai biết được thời kỳ tận thế, ngay cả lương thực cũng không còn, huống hồ là lãng phí lương thực để sản xuất các phụ phẩm gia vị.

Nếu sau này muốn ăn có lẽ phải tự mình nấu, tận thế không có gia vị, ngoại trừ mỗi tuần có thể nhận được một ít vật tư chiến lược là muối.

Những gia vị này trong thời kỳ tận thế thực sự là dùng một chút thì ít đi một chút!

Kiếp trước nhà Tịnh Thù bị lũ lụt cuốn trôi vào năm thứ hai, sau đó cô không bao giờ nếm thử được các loại gia vị khác nữa, hoặc là ăn tập thể, hoặc là ăn hủ thực.

Hủ thực là một loại sinh vật mới tiến hóa trong thời tận thế, một loại sinh vật thối rữa, sinh sản không ngừng trong đám đông đen kịt, rất dễ bắt.

Luộc chúng với nước sôi, thêm một ít vỏ cây và muối, nếu có điều kiện thì rắc thêm một chút hành lá, đó đã là một bữa cơm không tồi rồi.

Hết Chương 4: Mua hạt giống.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kimhoang

    5226 nạp kc ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ad đã nạp Pha Lê thành công, bạn ấn F5 hoặc tải lại trình duyệt để bắt đầu mở khóa chương đọc truyện nhé <3 Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn <3 Chúc bạn đọc truyện vui vẻ <3

  2. Cấp 1

    Gia Hân

    id 5662 nạp 50k lúc 13:20 check giúp mình nhé

  3. Cấp 1

    Gia Hân

    id 5662 nạp 50k lúc 15:59 chekc giúp mình nhe

  4. Cấp 1

    Susu

    Truyện hay càng đọc càng cuốn

    1. Cấp 1

      kratos01

      truyện này siêu hay nàng nhỉ :3 có phần 2 nha :3

  5. Cấp 1

    Lê Nguyễn Phương Thanh

    Mình đã mua chương rồi, nhưng đọc lại vẫn yêu cầu mua mới đọc được.

    1. Cấp 1

      kratos01

      Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn <3 Chúc bạn đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page