Chương 1:
31/03/2025
Chương 2:
31/03/2025
Chương 3:
31/03/2025
Chương 4:
31/03/2025
Chương 5:
31/03/2025
Chương 6:
31/03/2025
Chương 7:
31/03/2025
Chương 8:
31/03/2025
Chương 9:
31/03/2025
Chương 10:
02/04/2025
Chương 11:
02/04/2025
Chương 12:
02/04/2025
Chương 13:
02/04/2025
Chương 14:
02/04/2025
Chương 15:
02/04/2025
Chương 16:
02/04/2025
Chương 17:
02/04/2025
22
Ta ở quân doanh Minh Sơn tròn một năm, thu hoạch không ít.
Trước tiên, y thuật của ta tiến bộ vượt bậc, trong quân doanh ai ai cũng tán dương.
Kế đến, tình cảm giữa ta và Bạc Ký An cũng dần dần ổn định.
Chỉ là… do hôn thư giữa ta và Tạ Lâm An vẫn chưa bị hủy bỏ, nên lúc nào chàng ấy cũng có chút hậm hực trong lòng.
Nhưng may thay!
Phụ thân ta đã ở Lĩnh Nam tròn ba nhiệm kỳ, chín năm cần chính tận tụy, công trạng hiển hách.
Cùng lúc đó, Bạc lão tướng quân cũng được triệu hồi kinh thành báo cáo quân vụ.
Đây chính là cơ hội tốt nhất để ta lấy lại hôn thư với Tạ Lâm An, đồng thời định hôn ước với Bạc Ký An.
Vậy nên, ta và chàng, mỗi người theo chân phụ thân mình, cùng nhau khởi hành hồi kinh.
23
Trong quân doanh còn nhiều việc cần sắp xếp, nên ta phải rời đi trước Bạc Nhung một bước.
Lúc chia tay, chàng ấy quấn lấy ta, bịn rịn không chịu buông, thậm chí còn nảy ra ý định muốn theo ta về trước, lại còn viện cớ nghe rất đường hoàng:
“Hộ tống cả nhà Tiết bá bá hồi kinh.”
Đáng tiếc, Bạc lão tướng quân vốn hiểu nhi tử của mình đến tận xương tủy, ông lập tức trợn trắng mắt:
“Hộ tống Tiết bá bá ngươi à? Ngươi gọi đó là hộ tống à? Rõ ràng là có ý khác chứ không phải vì chuyện hộ tống!”
Chuyện giữa ta và Bạc Nhung đã không còn là bí mật, nửa cái quân doanh Minh Sơn đều biết chúng ta sắp định thân, phụ mẫu hai nhà cũng đã thuận theo lòng hai đứa mà đồng ý.
Nhưng chuyến hồi kinh lần này là vì công vụ, thánh chỉ còn đặc biệt nhắc đến tên Bạc Nhung, nếu chàng ấy không đi theo đại quân thì quả thực không hợp lẽ.
Thế nên, chàng đành cam chịu số mệnh, dù không cam lòng, nhưng vẫn phải ở lại chờ ngày lên đường cùng đại quân.
Ngày phụ mẫu đến Minh Sơn đón ta, họ cùng Bạc lão tướng quân ngồi trong đại trướng hàn huyên, còn Bạc Nhung thì chạy đến doanh trướng của ta giúp ta thu dọn hành trang.
Vừa thu dọn, hắn vừa thấp thỏm dặn dò:
“Những loại dược nàng hay dùng ta đã gói lại cả rồi, đặt trong bọc vải vàng trên chiếc xe ngựa thứ hai.”
“Kinh thành lạnh hơn ở đây, nhớ mang thêm y phục dày một chút.”
“Ta đã dặn dò hộ vệ và phu xe mà bá phụ mang đến rồi. Địa thế Tứ Xuyên hiểm trở, đừng đi đường Kiềm Trung, đi đường Sơn Nam sẽ an toàn hơn…”
Ta an nhiên ngồi bên bàn, chống cằm nhìn chàng tất bật trong doanh trướng của ta, bận bịu đi tới đi lui, miệng thì lải nhải không ngừng.
Không biết từ lúc nào, khóe mắt ta đã cong lên, trong lòng tràn đầy ấm áp.
“Bạc Ký An.”
“Hửm? Sao vậy?”
Chàng quay đầu lại, vẻ mặt đầy thắc mắc nhìn ta.
Ta khẽ lắc đầu, dịu dàng cười:
“Không có gì, chỉ là muốn gọi chàng thôi.”
Chỉ là muốn gọi chàng một tiếng, muốn nghe giọng chàng đáp lại, vậy là lòng ta cảm thấy an ổn hơn nhiều.
Chỉ mới nghĩ đến chuyện sắp phải xa chàng một thời gian dài, trong lòng ta đã trống trải, cứ như thiếu đi một mảnh quan trọng, không biết phải làm sao cho phải.
Chưa kịp chia xa, mà tương tư đã trào dâng.
Thì ra, thích một người… chính là cảm giác này.
24
Bạc Nhung buộc xong gói hành lý cuối cùng, ta cũng vừa lúc hoàn hồn, cười híp mắt, đưa cho chàng một chén trà:
“Vất vả rồi, Bạc tiểu tướng quân.”
Chàng kiêu hãnh đón lấy, dựa vào tay ta uống một ngụm cho thông cổ, sau đó lại vươn tay nhéo nhéo má ta, hậm hực trách móc:
“Tiết Hàm Linh, nãy giờ đều là một mình ta bận rộn, nàng không có gì muốn nói với ta sao?”
“…”
Nói gì đây?
Sắp phải chia xa, có quá nhiều điều muốn nói, nhưng lại cảm thấy nói gì cũng dư thừa.
Trong khoảnh khắc ta còn trầm mặc, chàng đã xù lông lên:
“Cái đồ vô tâm vô phế, đừng nói với ta là lại dặn ta ăn uống đầy đủ, không được kén ăn đấy nhé? Ta nói cho nàng biết, Tiết Hàm Linh…”
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên chàng đột ngột im bặt.
Bởi vì, ngay lúc đó, ta theo một ý nghĩ bất chợt trong lòng đã kiễng chân, đặt một nụ hôn nhẹ lên má chàng.
You cannot copy content of this page
Bình luận