Mẹ Tôi Là Một Trà Xanh Cao Cấp

Chương 9:

Chương trước

Chương sau

Tôi không sợ Ninh Quảng Sinh tra cứu, bởi việc tôi hồi phục giống như một kỳ tích. 

 

Trên đời này không có y thuật nào giải thích được, nên ông ta chỉ có thể tin vào lời giải thích này.

 

Sau đó, mẹ tôi nói rằng mình đã dành dụm được một ít tiền để làm ăn, nhưng gần đây kinh doanh không thuận lợi nên phải đóng cửa. 

 

Tình cờ biết được tin tức về chồng, nên quyết định đến tìm người.

 

Kể xong, mẹ tôi có chút ngượng ngùng, đưa tay chạm vào mặt mình.

 

“Kiếm được chút tiền sau khi làm ăn, nên em cũng chăm chút lại bản thân một chút. Thay đổi có lớn quá không? Đến mức anh cũng không nhận ra em nữa.”

 

Ninh Quảng Sinh liên tục gật đầu. 

 

Đúng là như thay đổi thành một người khác, nếu không phải ngũ quan vẫn vậy, ông ta đã nghi ngờ liệu người trước mặt có phải là Trần Tịnh Thù mà mình nhớ hay không.

 

Sau khi nghe hết mọi chuyện, Ninh Quảng Sinh trông có vẻ hơi hối hận, lắp bắp bịa ra một lời nói dối.

 

Ông ta bảo rằng mấy năm nay việc kinh doanh gặp khó khăn, nên không có thời gian quay về, không ngờ vừa mới ổn định thì mẹ con tôi lại tìm đến.

 

Ninh Quảng Sinh giả vờ thở dài: “May mắn là hai người vẫn sống ổn. Thực ra anh vốn định mấy ngày nữa sẽ quay lại tìm hai người.

 

“Mỗi ngày tôi đều lo lắng…Ờm… lo cho bệnh tình của con gái.”

 

Trong lòng tôi cười lạnh một tiếng, chắc hẳn gã tồi này đã quên mất tên tôi là gì rồi.

 

Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho hai mẹ con tôi, Ninh Quảng Sinh vội vã rời đi. 

 

Tôi đoán ông ta đang đau đầu suy nghĩ về chỗ đứng của mẹ con Thẩm Nhu.

 

Hiện tại, địa vị của Thẩm Nhu vẫn chưa thực sự vững chắc. 

 

Bà ta không có danh phận chính thức, cũng không được Ninh Quảng Sinh cho phép tham gia vào công việc kinh doanh của công ty. 

 

Cộng thêm cú sốc từ sự xuất hiện của mẹ con tôi, có lẽ cuộc sống của bà ta lúc này chẳng dễ chịu chút nào.

 

Từ thái độ của Ninh Quảng Sinh với mẹ tôi và vẻ mặt thoáng hiện sự hối hận của ông ta, rõ ràng cán cân chiến thắng đã bắt đầu nghiêng về phía chúng tôi.

 

Xét về vẻ bề ngoài, sức hút của mẹ tôi quả thực có sức công phá không nhỏ.

 

Việc tiếp theo cần làm là tìm cách xâm nhập vào nội bộ công ty, từng bước thâu tóm công ty của Ninh Quảng Sinh, cắt đứt mọi đường lui của gã đàn ông.

 

Ban đầu tôi có chút lo lắng, nhưng với việc Trần Thư Sầm sắp trở về nước, tôi hoàn toàn có thể yên tâm. 

 

Có sự giúp đỡ của ông ấy, dù Ninh Quảng Sinh không c.h.ế.t thì cũng mất một lớp da.

 

Trần Thư Sầm là anh trai của mẹ tôi, danh nghĩa là cậu của tôi, đồng thời cũng là nhân vật phản diện tiềm ẩn trong câu chuyện.

 

Tôi luôn thắc mắc tại sao mình lại được đặt tên là Sầm Tuế Tuế, không mang họ Ninh của Ninh Quảng Sinh, cũng không mang họ Trần của mẹ tôi.

 

Sau nhiều lần truy hỏi, cuối cùng tôi mới biết. 

 

Khi tôi bị bệnh, mẹ trong cơn lo lắng đã nhờ người xem bói cho tôi.

 

Người xem bói nói rằng số mệnh của tôi nhấp nhô, cần lấy một chữ trong tên của người thân làm họ, điều này có thể thay đổi vận mệnh. 

 

Nhưng cái tên này không được lấy từ tên của bố mẹ.

 

Ninh Quảng Sinh không có họ hàng thân thích nào, còn mẹ tôi lại có một người anh trai tên là Trần Thư Sầm. 

 

Dù đã mất tích nhiều năm, không rõ tung tích, nhưng vẫn có thể mượn tên ông ấy để dùng.

 

Cái tên “Sầm Tuế Tuế” của tôi, chính là từ đây mà ra.

 

  1.  

 

Thảo nào, tôi cứ cảm thấy chữ “Sầm” này rất quen, hóa ra nguồn gốc là từ đây.

 

Ở giai đoạn sau của cuốn sách, một nhân vật bí ẩn bất ngờ xuất hiện, ra tay giúp nam nữ chính hủy diệt công ty nhà họ Ninh. 

 

Những kẻ làm điều ác đều nhận kết cục thảm hại.

 

Trong sách không giải thích lý do nhân vật bí ẩn ra tay, chỉ nhắc qua một câu rằng mọi người gọi ông ấy là “anh Sầm”.

 

Và “anh Sầm”, chính là anh trai mất tích nhiều năm của mẹ tôi.

 

Như vậy, mọi chuyện cuối cùng cũng kết nối lại với nhau.

 

Hết Chương 9:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page