Chương 1:
11/01/2025
Chương 2:
11/01/2025
Chương 3:
11/01/2025
Chương 4:
11/01/2025
Chương 5:
11/01/2025
Chương 6:
11/01/2025
Chương 7:
14/01/2025
Chương 8:
14/01/2025
Chương 9:
14/01/2025
Chương 10:
14/01/2025
Chương 11:
14/01/2025
Chương 12:
14/01/2025
Chương 13:
16/01/2025
Chương 14:
16/01/2025
Chương 15:
16/01/2025
Chương 16: Phiên ngoại: Tình cảm lặng thầm trong thế giới song song
16/01/2025
“Khi Tuế Tuế c.h.ế.t, con cảm thấy xung quanh vừa tối vừa lạnh, cơ thể thì đau đớn vô cùng.”
“Con nghe thấy mẹ gọi tên con, con muốn đáp lại, nhưng không nói được.”
“Sau đó, giọng của mẹ ngày càng xa dần, con có gọi thế nào, mẹ cũng không trả lời. Tuế Tuế thật sự rất buồn.”
Nhìn mẹ khóc đến nỗi không thốt nên lời, tôi lặng lẽ giơ tay trong lòng làm động tác chiến thắng.
Dù câu chuyện này nghe có vẻ phi lý, nhưng việc tôi có thể rõ ràng kể ra tên và dáng vẻ của Ninh Quảng Sinh đã là điều khó tin.
Huống hồ, việc tôi đột nhiên hồi phục trí não, cũng đủ khiến mẹ không thể không tin.
Tôi hiểu rất rõ điểm yếu của mẹ mình.
Bà ấy tuyệt đối sẽ không dám đánh cược mạng sống của con cái.
“Vậy nên, mẹ ơi, mẹ hãy tin tưởng Tuế Tuế một lần, làm theo lời con được không? Lần này, chúng ta nhất định sẽ sống thật hạnh phúc.”
Mẹ tôi do dự một lúc, rồi gật đầu.
“Vậy chúng ta nên làm gì?”
Tôi nghiêm túc chỉ vào lòng bàn tay bà ấy, nơi đã đầy những vết chai sạn.
“Trước hết, mẹ không được đi làm thêm hay lao động chân tay nữa. Từ bây giờ, tốt nhất đừng để ánh mặt trời chạm vào người.”
Mẹ tôi có chút không hiểu, dè dặt hỏi: “Tuế Tuế, mẹ không đi làm thì lấy gì nuôi chúng ta?”
“Ngôi nhà cũ mà chúng ta đã bán, trong phòng chứa đồ có một ngăn bí mật. Trong đó có một khối ngọc thạch, chắc cũng đáng khoảng năm mươi nghìn.”
“Sau khi trả hết nợ, vẫn sẽ còn lại kha khá, đủ để chúng ta chi tiêu một thời gian.”
Năm mươi nghìn đối với khối tài sản khổng lồ của Ninh Quảng Sinh chẳng đáng là gì, nhưng với số tiền này, nó đủ để thay đổi hoàn toàn cuộc đời của mẹ.
Điều này phải cảm ơn thói quen đọc sách gần như ám ảnh của tôi, không bỏ sót một câu nào, kể cả câu văn được nhắc đến hời hợt trong sách.
Mẹ rất tin tưởng tôi.
Nhân lúc ngôi nhà cũ vẫn chưa có ai ở, bà ấy đã thuận lợi tìm được khối ngọc thạch đó.
Nhìn bóng lưng người phụ nữ, lòng tôi đầy cảm xúc phức tạp.
Tôi tin rằng mẹ đã nhận ra điểm khác thường ở con gái.
Nhưng tôi cũng cảm nhận rõ ràng rằng, bà ấy đã coi tôi như niềm tin duy nhất của mình.
Dù tôi làm ra chuyện gì khiến người khác kinh hãi, bà ấy vẫn sẽ đứng về phía tôi vô điều kiện.
Ai bảo bà ấy là mẹ tôi cơ chứ.
Sau khi thuận lợi đổi được tiền, tôi hít sâu một hơi, chỉ vào chiếc áo bông màu đỏ rực thêu lá xanh mà mẹ đang mặc, nói: “Bây giờ có một việc quan trọng nhất, đó là ngay lập tức ném cái áo này đi! Ném đi!”
Mẹ tôi có chút ấm ức, khẽ phản bác: “Con đừng thấy nó xấu mà chê, chứ nó ấm lắm đó.”
Sau khi cư.ỡ.ng é.p đưa chiếc áo bông hoa đó cho bà lão hàng xóm, tôi bắt đầu kế hoạch cải tạo mẹ.
Mẹ sinh tôi khi mới 20 tuổi, đến nay cũng chỉ mới 25.
Khuôn cực kỳ đẹp, chỉ là làn da rám nắng và lỗ chân lông thô ráp đã kéo nhan sắc xuống vài bậc.
Thêm vào đó, gu ăn mặc kém tinh tế càng làm cho bà ấy trông rất quê mùa.
Người ta vẫn nói “Nhất dáng, nhì da”.
Làn da trắng mịn màng, sáng bóng và mềm mại chính là điều kiện tiên quyết để trở thành một trà xanh cao cấp.
Đúng vậy, mục tiêu của tôi chính là biến mẹ tôi trở thành một người phụ nữ mà ai nhìn thấy cũng phải mê mẩn, đến mức ngay cả một con chó khi gặp cũng phải sủa vài tiếng ngưỡng mộ.
Nghĩ đến cô tình nhân yểu điệu thục nữ của Ninh Quảng Sinh trong nguyên tác, tôi lạnh lùng hừ một tiếng.
So trình với chị đây? Còn non lắm!
3.
Sau một thời gian mặt dày điều tra, tôi đã nắm rõ toàn bộ tình trạng cơ thể của mẹ.
Mẹ có làn da rất trắng, trạng thái da nguyên bản cũng khá tốt, việc dưỡng lại sẽ không quá khó khăn.
Sau khi kế hoạch làm trắng da được thực hiện, kế hoạch cải thiện vóc dáng cũng phải triển khai ngay, không thể lãng phí chiều cao 1m68 và tỷ lệ cơ thể hoàn hảo của mẹ được.
You cannot copy content of this page
Bình luận