Danh sách chương

Con sói hoang dã này được sử dụng để công khai với thiên hạ.

Trong tương lai, trong nhà sẽ mua ngày càng nhiều đồ, và nếu tiền không có nguồn gốc rõ ràng thì không thể tránh khỏi việc thôn dân nghi ngờ họ lấy tiền ở đâu để mua đồ.

Thú hoang quá lớn thì Khương Mạt không dám vác về, dù sao cô ấy vẫn chỉ là một thôn nữ “trói gà không chặt”.

Mà con sói hoang này vừa phải, cũng không to lắm, một con khoảng sáu mươi cân, kém xa so với ba bốn trăm cân trước đó.

Về phần trái cây và rau quả trong giỏ sau của Khương Hiểu Hiểu, thì chúng cũng được Khương Mạt cố ý đặt giữa bụi cây sau khi giết chết con sói.

Lúc đó, Khương Hiểu Hiểu thầm than rằng thủ đoạn của mẹ cô chỉ có thể lừa gạt đứa trẻ năm tuổi, mặt khác cô lại phải lộ ra vẻ kinh ngạc và hạnh phúc.

Hai mẹ con cố tình đi đường vòng trên con đường ở rìa đất ruộng của thôn.

Lúc này, tất cả mọi người đang làm việc trên cánh đồng, khi nhìn thấy con sói hoang trên vai Khương Mạt, đôi mắt họ mở to không tin, họ lần lượt tiến lên.

“Trời ơi! Đây là sói trên núi sao?”

“Khương Thị, một mình cô săn nó sao?!”

Khương Mạt gật đầu, chỉ vào cái chông tre trên bụng sói rồi nói.

“Mấy ngày trước tôi đặt bẫy trên núi, vốn dĩ hôm nay tôi muốn lên núi nhặt một ít rau dại, nhưng lại thấy hai con sói này rơi vào bẫy tôi đào, đã không còn thở rồi.”

Sau khi nghe Khương Mạt giải thích, nhìn chông tre cắm vào bụng sói, dân làng nhất thời không nghi ngờ, và không khỏi ghen tị.

“Vận khí tốt quá! Con sói này không phải là thứ có thể tùy tiện săn được đâu!”

“Đúng vậy, trong thôn từng có thợ săn, lúc lên núi đi săn thì bị sói hoang cắn đứt chân, cuối cùng cũng nhặt được một mạng, sau đó không dám lên núi nữa, đã rời khỏi thôn Ngọc Hà đi làm việc bên ngoài rồi!”

Khương Hiểu Hiểu đang lắng nghe bên cạnh không khỏi nghĩ.

Ngôi nhà họ sống không thể là của nhà thợ săn đó đúng không?

“Mà tôi công nhận nha, sau khi hai mẹ con nhà họ Khương tách khỏi nhà họ Lý, những ngày này càng ngày càng thịnh vượng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhị Nha này hình như có nhiều thịt hơn trước!”

Nghe vậy, Khương Hiểu Hiểu ra vẻ nghiêm túc, nhưng lại nhẹ giọng nói.

“Thím à, cháu không còn gọi là Nhị Nha nữa, cháu theo họ của mẹ, cháu tên là Khương Hiểu Hiểu!”

Mọi người trong thôn đều cảm thấy thích thú với dáng vẻ nghiêm túc của cô, cười nói.

“Ai dô, được rồi, Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu, cái tên này rất dễ nghe!”

Hai mẹ con bước vào nhà dưới ánh mắt trầm trồ, có chút ghen tị của người thôn dân.

Vào nhà, Khương Hiểu Hiểu vừa đặt cái sọt xuống thì quay đầu đã thấy mẹ nhanh nhẹn bọc một con sói lại bằng tấm vải bố.

“Hiểu Hiểu, con ở nhà nhé, tranh thủ lúc thịt còn tươi, mẹ sẽ đem con sói này đến bán ở huyện thành.”

“Vâng ạ!”

Khương Hiểu Hiểu ngẩng đầu nhìn bầu trời, lúc này mới vừa qua giữa trưa, còn sớm, với tốc độ đi bộ của mẹ, chắc chắn sẽ trở về trước khi hoàng hôn.

Khương Hiểu Hiểu trở về phòng và đóng cửa lại, cô lấy đi lớp rơm phủ trên giỏ, lộ ra những trái cây bên dưới, có táo, quýt, vải, lê tuyết, anh đào…

Khương Hiểu Hiểu nhìn chúng một lượt, lặng lẽ lấy một quả táo, đỏ au, to và tròn, trông như mới hái xuống vậy.

Đây chắc là táo Fuji đỏ.

Nhưng, cô ước chừng thời đại hiện tại chưa có loại táo này.

Mẹ thật là, trước khi đem đồ ra cũng không suy nghĩ xem thời đại này đã có chưa, nếu bị người ta phát hiện ra thì làm sao bây giờ…

Khương Hiểu Hiểu than thầm, may là không lấy ra nhiều, ăn lén ở nhà cũng được.

Nghĩ vậy, Khương Hiểu Hiểu cầm quả táo ra sân rửa sạch, rồi cắn một miếng, giòn tan, nước tràn ra, hương vị tươi mát thấm vào ruột.

Quá là ngon luôn!

Khương Hiểu Hiểu đang ăn ngon lành, bỗng nhiên một tiếng động từ bên ngoài sân truyền vào:

“Nhị Nha, cháu ở nhà à! Mau mở cửa!”

Ngó đầu ra, vợ của bác cả là Tôn Thị và bà Lý đang ở ngoài hàng rào, đập cổng inh ỏi!

Khương Hiểu Hiểu bỗng cảm thấy một cơn rùng mình, có linh cảm không lành, cô không còn màng đến quả táo nữa, quay người chạy vào nhà, đóng chặt cửa lại.

Hai người này đến với thái độ hung hăng, chắc chắn là có ý đồ không lành!

Phải làm sao đây?

Bây giờ mẹ không ở nhà, một mình cô làm sao đối phó được hai người này?

Trong lòng vội vã, Khương Hiểu Hiểu sợ họ phá cửa vào, vội vàng chạy đi lấy ghế nhỏ chèn cửa.

Cô yếu ớt nên đồ đạc có thể dịch chuyển trong nhà không nhiều, hơn nữa trong nhà cũng không có đồ đạc gì nhiều, cô chỉ có thể dùng mấy cái ghế để chắn lại.

“Con ranh này, dám không mở cửa cho chúng ta!”

Khi tiếng chửi mắng vang lên, hai người đạp tung cổng, bước qua hàng rào mới sửa vào trong sân và tiến thẳng về phía ngôi nhà.

Trái tim Khương Hiểu Hiểu chợt thót, cô quay đầu nhìn thấy những trái cây trong giỏ đeo sau lưng mình và mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra trên trán.

Những thứ trong giỏ này không thể để họ nhìn thấy được!

Nghĩ vậy, Khương Hiểu Hiểu vội quét mắt qua căn phòng trống trải, sau đó đổ hết trái cây ra, bọc chúng lại bằng vải và giấu vào hố dưới lòng giường đất.

“Con ranh này! Nhanh mở cửa ra, tao là bác dâu cả của mày đấy!”

Hai người dùng sức đạp cửa, tiếng động lớn như muốn đạp nát cánh cửa.

Nhưng đây là căn nhà cũ nhiều năm không ai ở, then cửa đã mục nát từ lâu, không mấy nhát đã bị đạp bật ra, vài cái ghế nhỏ chống cửa cũng bị đẩy tung.

“Được lắm, con ranh này, không mở cửa cho chúng tao đã đành, còn dám chặn cửa không cho chúng tao vào!”

Khuôn mặt già nua của bà Lý u ám đáng sợ, giơ tay định tát Khương Hiểu Hiểu.

“Ôi, mẹ ơi, đừng đánh!”

Tôn Thị vội vàng ngăn cản mẹ chồng.

Hết Chương 20: Sói Hoang.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Quyên Lê

    Check dùm mình ID 6067 nạp 50k mà không có pha lê

    1. Cấp 1

      kratos01

      Dạ ad đã nạp lúc nhận được ting ting rồi ạ

  2. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  3. Cấp 1

    anubis30

    Check dum e moi nap kim cuong

  4. Cấp 1

    anubis30

    Ad oi check kim cương dum e

  5. Cấp 1

    anubis30

    5841 check dum e

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ad đã nạp Pha Lê thành công, bạn ấn F5 hoặc tải lại trình duyệt để bắt đầu mở khóa chương đọc truyện nhé <3 Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn <3 Chúc bạn đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page