Mẹ Chồng Cứ Đòi Ăn Cóc

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Chồng tôi… đang muốn tán tỉnh ai đó sao?

 

Trong mắt tôi lóe lên tia sáng.

 

Dù hắn có tham gia vào vụ bán tôi hay không, thì những gì tôi trải qua kiếp trước cũng đã khiến tôi mất hết niềm tin vào đàn ông.

 

Huống chi, chồng tôi là một kẻ nhát gan, nhu nhược, lại còn là “con cưng của mẹ”.

 

Giờ lại thêm tội ngoại tình.

 

Trải qua những đau khổ đó, tôi chẳng muốn ràng buộc cuộc đời mình vào một gã đàn ông vô dụng.

 

Tôi có cô con gái ngoan, loại bỏ một kẻ vô dụng, mẹ con tôi chắc chắn sẽ sống tốt.

 

Chỉ là, dù mẹ chồng không thích con gái tôi, nhưng chồng tôi lại rất yêu thương con bé.

 

Chuyện này cần phải tính toán lâu dài.

 

Nhưng hiện thực không cho tôi thời gian để suy nghĩ, buộc tôi phải tiến về phía trước.

 

7.

 

Chồng tôi mỗi ngày đều đúng giờ gọi video với mẹ chồng.

 

Tinh thần của mẹ chồng sau khi về quê tốt hơn hẳn so với lúc ở thành phố, chị chồng gào lên: “Cậu nghe rõ chưa? Nghe lời chị là đúng rồi!”

 

Chồng tôi cảm thán: “Đúng là phương thuốc dân gian có hiệu quả.”

 

Qua màn hình, tôi thấy mẹ chồng đang ngồi nhặt đậu, trong lòng liền hiểu rõ.

 

Sau khi về quê, đồ ăn tất nhiên không tốt như ở thành phố, gò má bà ta đã hóp đi trông thấy.

 

Tôi lén gọi điện cho chị chồng, nhiều lần nhấn mạnh nhất định phải cho mẹ ăn ngon.

 

“Chị chăm sóc mẹ vất vả rồi, tiền ăn uống của mẹ để em lo!”

 

Vẫn dùng cách hoàn tiền.

 

Chị chồng như được xả hơi, hận không thể tính cả thức ăn của gà nhà vào tiền của tôi.

 

Tôi không giận, mua gì đều hoàn tiền hết.

 

Để thể hiện lòng hiếu thảo, mỗi ngày chị chồng đều chụp ảnh bữa ăn đăng lên nhóm gia đình.

 

Nhìn mẹ chồng ăn đồ dầu mỡ bóng loáng, tôi hài lòng vô cùng, tăng tốc điều tra chuyện chồng ngoại tình.

 

Không điều tra thì thôi, điều tra ra mới giật mình.

 

Nhắn tin với người ta lâu như thế, mà đến nắm tay cũng chưa từng được nắm!

 

Nói ngắn gọn là “kẻ si tình vô vọng”.

 

Đối tượng nói chuyện là thực tập sinh mới đến công ty.

 

Cô gái trẻ trung, xinh đẹp, tràn đầy sức sống, khác xa tôi – người phụ nữ tẻ nhạt đã cũ.

 

Cô ta gọi một câu “anh ơi” hai câu “anh à”, khiến chồng tôi bắt đầu rung động.

 

Cô ta cũng rất biết cách câu, vừa giữ chồng tôi lại vừa mập mờ với ít nhất bốn người đàn ông khác.

 

Ánh mắt tôi thoáng qua một tia sáng lạnh.

 

Là một người vợ tốt, làm sao tôi có thể không giúp đỡ người mà chồng mình thích chứ?

 

Liên tục một tuần, tôi đeo túi hàng hiệu khác nhau mỗi ngày, lái chiếc G-Wagon đến công ty đón chồng về.

 

Tuần thứ hai, tôi đổi G-Wagon sang siêu xe thể thao.

 

Thậm chí, chiếc đồng hồ chồng tôi đã đeo bốn – năm năm cũng bị tôi thay bằng chiếc đồng hồ có giá bảy con số.

 

Nhìn nụ cười trên gương mặt chồng ngày càng nhiều, tôi càng chắc chắn kế hoạch của mình.

 

Một hôm, hắn nói phải đi công tác ba ngày.

 

Tôi vui vẻ đồng ý, còn đảm đang giúp chuẩn bị hành lý.

 

Đúng là vô dụng.

 

Tôi bày ra tình thế rõ ràng như vậy, thế mà phải mất bao nhiêu ngày mới tán được cô ta.

 

Chồng tôi hớn hở rời khỏi nhà, tôi liền chuẩn bị đưa con gái về nhà ngoại ở vài ngày, đợi khi về sẽ thu dọn “chiến lợi phẩm” của mình.

 

Không ngờ, quả bom mang tên “mẹ chồng” lại nổ trước.

 

Chồng tôi bất ngờ quay về, ném hành lý xuống, kéo tôi đi đến bệnh viện.

 

8.

 

Trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng nghĩ đến việc sắp được nhìn thấy bộ dạng thê thảm của mẹ chồng, cảm giác phấn khích liền lấn át.

 

Tôi mơ hồ nhắc nhở: “Chồng à, anh đột ngột không đi công tác, nhớ báo với sếp một tiếng nhé.”

 

Ánh mắt hắn có chút lảng tránh, ôm điện thoại nhắn tin, không dám nhìn tôi.

 

Đến tận khi vào bệnh viện vẫn cầm điện thoại nhắn tin liên tục.

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page