Mẹ Chồng Cứ Đòi Ăn Cóc

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

Cảm giác từng lớp quần áo bị hắn xé rách, thân thể tôi run rẩy dữ dội, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên tia sắc bén phấn khích.

 

Gã đè lên ngực tôi, điên cuồng cắn mút, bàn tay bẩn thỉu mò xuống phía dưới.

 

Tôi rút cây trâm cài tóc từ trên đầu, biến nó thành con dao sắc nhọn.

 

Không chút biểu cảm mà rạch ngang cổ gã.

 

Máu tươi phun xối xả lên mặt, mùi tanh ngập tràn khắp căn phòng.

 

Trong bóng tối, lưỡi dao vừa nhuốm máu phản chiếu ánh sáng đỏ rực quái dị.

 

Tôi lạnh lùng nhìn gã dần dần mất đi mọi dấu hiệu sự sống.

 

Tôi đã chờ khoảnh khắc này quá lâu rồi.

 

Nửa tiếng sau, tôi gào thét từ trong phòng lao ra.

 

Hàng xóm bên cạnh thấy tôi toàn thân đầy máu, lập tức hoảng sợ gọi cảnh sát.

 

12.

 

Phòng vệ chính đáng, ngộ sát.

 

Cảnh tượng tôi cầm dao đối đầu với chồng trong lúc ly hôn trở thành một trong những bằng chứng tôi mắc bệnh tâm thần.

 

Mẹ chồng nhất quyết ăn cóc chữa mỡ máu cao dẫn đến liệt.

 

Chị chồng mỗi ngày đều chìa tay đòi tiền.

 

Anh rể liên tục quấy rối tình dục.

 

Chồng ngoại tình bên ngoài với tiểu tam.

 

Tất cả bọn họ đều góp phần khiến tôi mắc chứng rối loạn lưỡng cực do môi trường sống đầy áp lực trong thời gian dài.

 

Chứng bệnh này trở thành lá chắn bảo vệ.

 

Tôi không phải chịu bất kỳ trách nhiệm pháp lý nào, thậm chí còn được hưởng liệu pháp tâm lý chuyên nghiệp.

 

Chuỗi bằng chứng rất hoàn thiện, camera giám sát trong phòng khách ghi lại rất rõ ràng.

 

Sau khi tôi ra khỏi nhà, Phùng Kiến Công đã lẻn vào nhà tôi từ trước, chức năng quay đêm ghi lại toàn bộ quá trình gã phạm tội.

 

Sau khi sự việc được giải quyết, chồng tôi nhanh chóng hẹn tôi ra cục dân chính để nhận giấy chứng nhận ly hôn.

 

Hắn cúi đầu suốt cả quá trình, không nói với tôi một lời nào, ký xong liền bỏ đi như chạy trốn.

 

Giữa chừng, chị chồng đến bệnh viện gây rối, nhưng được thông báo tôi đã nghỉ việc từ lâu.

 

Tôi bán căn nhà, mang theo tiền và con gái chuyển đến thành phố khác.

 

Tôi muốn tạo cho con gái một môi trường sống tốt hơn.

 

Thời gian rảnh rỗi, tôi chỉnh sửa lại toàn bộ câu chuyện, quay video ngắn đăng lên mạng.

 

Nhờ trải nghiệm thực tế và khả năng kể chuyện sinh động, tôi nhanh chóng trở thành một hot blogger có tiếng.

 

Không dừng lại ở việc làm một blogger, tôi tham dự các hội nghị và kết nối thêm nhiều mối quan hệ.

 

Những bà mẹ bị đào thải khỏi thị trường lao động vì phải chăm con.

 

Những người phụ nữ có năng lực nhưng không cam chịu làm “bà nội trợ” suốt đời.

 

Chúng tôi cùng nhau thành lập một công ty internet.

 

Càng ngày internet càng phát triển, quy mô công ty cũng ngày một mở rộng.

 

Sau đó, nghe bạn bè chung kể về gia đình chồng cũ.

 

Ngay sau khi ly hôn, hắn đã cầu hôn thực tập sinh.

 

Lúc đó chuyện của chúng tôi làm rùm beng khắp nơi, thực tập sinh không chút do dự từ chối, còn mỉa mai “cóc muốn ăn thịt thiên nga, mơ giữa ban ngày!”

 

Chồng cũ không chịu nổi cú sốc bị người mình yêu làm nhục, trở nên nghiện rượu triền miên.

 

Còn mẹ chồng tôi thì sao?

 

Sau khi ra viện, chồng cũ vẫn còn chút lòng hiếu thảo, tìm người giúp việc chăm sóc bà ta.

 

Nhưng thời gian liệt kéo dài, tính tình bà ta càng ngày càng tệ, người giúp việc và hộ lý đều bị bà đánh chửi mà bỏ đi.

 

Chồng cũ chăm sóc mẹ được hai ngày thì chán nản, lái xe ném bà ta về quê ở nhà chị chồng.

 

“Chị chồng cũ của cô thật nực cười. Nghe dân làng kể, ngày nào chị ta cũng không làm gì cả, dẫn mẹ cô ra ao bắt cóc.”

 

“Bà già kia phản đối, chị ta liền nhét cả con cóc sống vào miệng bà ta.”

 

“Mấy ngày liền không thấy họ, dân làng đến kiểm tra thì phát hiện người đã ch*ết thối rữa trong nhà.”

 

“Cô chị kia tóc tai bù xù ngồi bên giường, tay cầm cóc, không ngừng lẩm bẩm là ‘có tác dụng, cóc chữa mỡ máu cao có tác dụng! Là mẹ không chịu nghe lời, thể trạng mẹ không tốt, không phải lỗi của tôi, tôi không sai!’.”

 

“Sau khi mẹ ch*ết, chị ta hoàn toàn phát điên, ôm cóc nhét vào miệng bất cứ ai gặp phải. Nghe nói sau đó bị mẹ chồng của chị ta giam trong nhà, mỗi ngày cho ăn cóc, chưa đầy một tháng thì ch*ết vì ăn quá nhiều.”

 

Người bạn thở dài: “May mà cô thoát ra sớm, nếu không cũng không biết bị cái nhà đó kéo xuống vực sâu thế nào.”

 

Tôi chỉ cười, không nói gì.

 

Đây là bài học xương máu của kiếp trước mà tôi phải trả giá bằng nước mắt và máu.

 

May mắn thay, ông trời đã thương xót tôi.

 

Tương lai của tôi, nhất định sẽ là con đường rộng mở.

 

Hết.

 

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page