Chương 5:
09/06/2024
Chương 1:
09/06/2024
Chương 2:
09/06/2024
Chương 3:
09/06/2024
Chương 4:
09/06/2024
Chương 6:
09/06/2024
Chương 7:
09/06/2024
Chương 8:
09/06/2024
Chương 9:
09/06/2024
Chương 10:
09/06/2024
Chương 11:
09/06/2024
Chương 12:
09/06/2024
Chương 13:
09/06/2024
Chương 14:
09/06/2024
Chương 15:
09/06/2024
Chương 16:
09/06/2024
Chương 17:
09/06/2024
Chương 18:
09/06/2024
Chương 19:
09/06/2024
Sau đó tôi tỉnh giấc, tôi nhìn thấy tin nhắn WeChat từ Ôn Ôn.
“Chiêu Chiêu, anh ấy đã đọc lá thư chưa?”
Tôi cầm điện thoại do dự một lúc lâu.
Nhớ lại khuôn mặt tái nhợt của Ôn Ôn, tôi quyết định nói dối.
“Đã đọc rồi. Anh ấy nói, cảm ơn tình cảm của cậu.”
Ôn Ôn trả lời rất nhanh.
“Cảm ơn Chiêu Chiêu.”
“Tớ rất vui, thật đấy.”
Sau khi trò chuyện sơ qua với cô ấy, tôi vội vàng ra khỏi nhà.
Khi đi qua thư phòng, đèn vẫn sáng, tiếng ba tôi vọng ra từ khe cửa.
“Trên bàn có bánh mì và sữa, con mang theo ăn trên đường đi!”
“Vâng.”
Tôi đáp lời và bước thẳng qua bàn ăn.
Bữa sáng tôi ghét nhất chính là bánh mì và sữa.
Không có gì khác.
…
Khi xuống lầu, tôi nhìn quanh như một thói quen.
Nhưng không thấy Chu Dã.
Tôi đã đợi ở cửa khu dân cư khoảng mười phút, thậm chí còn thấy Quý Thời và Đường Đường đi cùng nhau từ khu dân cư bên cạnh, nhưng vẫn không thể đợi được Chu Dã.
Vì đã muộn, tôi chỉ có thể đi trước đến trường.
Vào lớp, tôi gần như vô thức nhìn về phía ghế của mình.
Trống không.
Chu Dã không đi học.
Buổi tự học, ghế bên cạnh tôi luôn trống không.
Trong lòng tôi cũng cảm thấy hơi trống rỗng.
Thật kỳ lạ.
Tiết học thứ hai, Chu Dã lướt vào lớp theo tiếng chuông vào học.
Cậu ấy mặc đồ đen, bước đi chậm rãi.
Khi cậu ấy ngồi xuống, tôi cố gắng kiềm chế nhưng vẫn không nhịn được hỏi.
“Sao giờ cậu mới đến?”
“Buổi sáng đợi tôi à?”
Cậu ấy không trả lời mà lại hỏi ngược lại.
Khi cậu ấy quay đầu nhìn tôi, chiếc khẩu trang che kín nửa khuôn mặt.
“Không.”
Rõ ràng là tôi đã đợi cậu ấy dưới nhà khu dân cư mười phút, nhưng sao tôi không dám thừa nhận.
Sau một hồi trầm lặng, tôi lấy ra một hộp sữa chua vị dâu đặt lên bàn cậu ấy.
“Cho cậu.”
Vị dâu.
Chu Dã giật mình, hơi mất tự nhiên khi tháo khẩu tran rag.
“Đàn ông to xác, ai uống vị dâu chứ?”
“Không uống à?”
Tôi định lấy lại, nhưng cậu ấy nhanh tay giật lấy.
“Uống.”
Khi cậu ấy cúi đầu để cắm ống hút, tôi nhìn cậu ấy một cái, và sững sờ.
Khuôn mặt của cậu ấy…
Phần sưng đỏ ở bên trái mặt cực kỳ rõ ràng.
Tôi bất ngờ nhớ lại giấc mơ đêm qua.
Trong mơ, vì tức giận, tôi đã tát Quý Thời hai cái.
Cũng là ở bên trái mặt.
Liệu có phải chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên không?
Một loạt suy đoán không thể kiểm soát bắt đầu hiện lên trong đầu tôi.
Đột nhiên, tôi nhớ lại nốt ruồi trên xương cổ tay trái của người đàn ông trong mơ.
Tôi vội vã nắm lấy cổ tay Chu Dã, xắn ống tay áo lên.
Ngay chỗ xương cổ tay trái, tại vị trí hoàn toàn giống hệt có một điểm nốt ruồi đen.
Không hề sai một chút nào.
Vậy, người trong mơ, thực sự là cậu ấy à?
Chu Dã chưa kịp nhận ra, nhai kẹo cao su và nghiêng đầu nhìn tôi.
“Làm gì mà xắn tay áo tôi?”
“Muốn sàm sỡ tôi à?”
Tôi từ từ buông tay, lắc đầu.
“Chỉ là nhớ ra, gần đây tôi luôn mơ thấy một người đàn ông, trên cổ tay anh ta cũng có một nốt ruồi.”
Tôi cẩn thận quan sát phản ứng của Chu Dã.
Nhưng cậu ấy phản ứng mạnh mẽ hơn tôi tưởng tượng nhiều, như thể lời nói đó nóng hổi, cậu ấy vội vàng rút tay về.
Một cử chỉ lột xuống ống tay áo, Chu Dã nhăn mày lầm bầm.
“Mơ thấy đều là giả, cậu cũng tin à?”
Chu Dã quay đầu đi, không muốn nhìn tôi nữa.
Cậu ấy luống cuống.
Chu Dã trốn học cả ngày.
Buổi tối ra về cũng không đợi tôi nữa.
Rõ ràng là vì cảm thấy chột dạ.
Trên đường về nhà, tôi lê từng bước, trong đầu liên tục suy nghĩ về các chi tiết trong mơ.
Càng nghĩ tôi càng cảm thấy, người trong mơ có vẻ chính là Chu Dã.
Chỉ là, không biết tại sao anh ta lại mang khuôn mặt của Quý Thời?
…
Bữa tối vẫn là gọi đồ ăn.
Ba tôi là một nhà khảo cổ, cũng là một người nghiện công việc.
Ít nhất, trong ba năm kể từ khi mẹ tôi qua đời, ông ấy luôn miệt mài với công việc.
Ông ấy dành thời gian ở trong mộ nhiều hơn ở nhà.
Bàn ăn nhà tôi, luôn đầy ắp các loại đồ ăn gọi về giàu chất béo và không lành mạnh, thỉnh thoảng đổi khẩu vị, không phải mì bò hầm thì là mì chua cay.
You cannot copy content of this page
Bình luận