Chương 1:
05/03/2025
Chương 2:
05/03/2025
Chương 3:
05/03/2025
Chương 4:
05/03/2025
Chương 5:
05/03/2025
Chương 6:
05/03/2025
Chương 7:
05/03/2025
Chương 8:
05/03/2025
Chương 9:
05/03/2025
Chương 10:
05/03/2025
Chương 11:
05/03/2025
Chương 12:
05/03/2025
Chương 13:
05/03/2025
Chương 14:
05/03/2025
Khóe miệng anh không ngừng co giật, ánh mắt căng thẳng bảo vệ chồng tài liệu trong tay, sắc bén quét về phía tôi.
“Cố ý hủy hoại tài liệu của công ty là vi phạm pháp luật, tôi khuyên cô suy nghĩ kỹ trước khi hành động.”
Giờ đến lượt tôi co giật khóe miệng.
“Tổng Tài, tôi đang chơi (đùa) với lửa mà!”
Nhưng lời nói của anh ấy nhắc nhở tôi rằng, giữa tôi và anh có tổng cộng tám trăm chiêu trò.
Anh có tám trăm lẻ một chiêu, tôi còn thiếu một.
Vậy thì tôi chỉ có thể dựa vào phương pháp nguyên thủy nhất, đó là vũ lực.
Tôi cầm tập tài liệu Cố Diệp vừa đưa, đưa sát vào bật lửa.
“Tổng Tài, anh có muốn xem lại bảng tính tiền thưởng cuối năm không? Phòng tài vụ nói chính tay anh đã ký đấy.”
Chiến đấu đi, Cố Diệp.
Tôi muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về mình, giành lại tiền thưởng cuối năm!
Tôi rút ra bảng lương của mình, tại vị trí tiền thưởng cuối năm, nổi bật một con số tròn trĩnh: 0.
“Suốt một năm nay, công ty đã phát triển đến mức không thể thiếu tôi, không có tôi, công ty sớm muộn cũng sụp đổ.”
Tên đàn ông khốn nạn này cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu lên nhìn tôi, sau đó nở một nụ cười thương mại tiêu chuẩn.
Nhìn mà ngứa mắt ch*ết đi được.
Anh nhìn tôi một hồi lâu, cuối cùng cũng chịu mở miệng:
“Vậy cô kể thử xem cô đã có những đóng góp gì?”
Tôi giơ ra mười ngón tay, đếm từng chuyện một.
“Nếu không phải tôi vô tình làm đổ nước lên bàn anh, anh sẽ không phát hiện ra lỗ hổng hợp đồng mà công ty đối thủ đã cài vào.”
“Còn lần trước anh uống trà sữa trân châu bị nghẹn, nếu tôi không sơ cứu sai cách đưa anh vào bệnh viện, anh cũng sẽ không phát hiện mình bị viêm ruột thừa.”
“Còn lần trước anh muốn trở thành ngôi sao sáng nhất trong bữa tiệc, ép tôi mua bụng sáu múi giả và mông giả cho anh nữa chứ.”
“…”
“Đủ rồi.”
Sắc mặt Cố Diệp lộ rõ vẻ bất lực, ánh mắt đảo quanh phòng như sợ có người nghe thấy.
Anh càng muốn che giấu, tôi càng không thể để anh được như ý.
Tôi tiếp tục ba hoa thêm mấy chuyện khác, nhưng Cố Diệp đột nhiên đưa tay bịt miệng tôi lại.
Lòng bàn tay ấm áp chạm lên môi tôi, nhiệt độ bất thường lập tức lan khắp toàn thân.
Tôi giật mình, khẽ run lên như bị điện giật.
“Tổng Tài…” Bỏ tay ra.
Đáng ghét, còn chưa kịp nói xong, miệng tôi lại bị bịt chặt hơn.
Cố Diệp chậm rãi nghiêng người, áp sát vào tai tôi, giọng trầm thấp vang lên:
“Tôi sẽ buông ra, nhưng cô phải ngoan ngoãn.”
Anh liếc tôi một cái, ánh mắt như đang dò hỏi.
Tôi chớp chớp mắt đầy ngoan ngoãn.
Vừa cảm nhận được tay anh nới lỏng, tôi lập tức lại gào lên:
“Tổng Tài…!”
“Được rồi, được rồi… Tôi sẽ gọi cho phòng tài vụ ngay bây giờ!”
Nhiệm vụ giành lại tiền thưởng cuối năm, hoàn thành.
Tôi vui vẻ nhảy chân sáo ra khỏi phòng Tổng Tài, háo hức muốn chia sẻ tin vui với “giáo viên” của mình, người bạn online đã giúp tôi giữ được công việc lần trước.
Tôi tôn kính gọi cô ấy là “giáo viên”.
“Giành lại tiền thưởng cuối năm, cô cứ nũng nịu với sếp một chút, mềm mại một chút, chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?”
Không ngờ tôi lỡ tay trượt một cái, ấn nhầm vào nút gọi thoại.
Tôi cuống quýt tìm cách cúp máy, nhưng đúng lúc này, từ văn phòng Tổng Tài vang lên một tiếng động lớn.
Tôi vội chạy vào xem xét.
Chỉ thấy Cố Diệp vừa ngã lăn khỏi ghế giám đốc.
Ánh mắt tôi vô thức hướng về màn hình điện thoại của anh, vẫn đang sáng lên.
8
Trên màn hình điện thoại của anh thoáng qua hình ảnh Peppa Pig, sau đó liền tắt ngúm.
Ừm.
Phải công nhận, chẳng trách anh là Tổng Tài, còn tôi chỉ là dân làm công.
Kiểu thẩm mỹ độc lạ thế này, cũng không mấy ai có được.
Tôi dời ánh mắt khỏi màn hình điện thoại, bất giác cúi đầu nhìn Cố Diệp đang nằm dưới đất.
Ánh mắt chúng tôi chạm nhau, sắc mặt anh có chút hoảng loạn, ánh mắt tránh né, trông chẳng khác gì một kẻ vừa làm chuyện mờ ám.
Không lẽ tiền thưởng cuối năm của tôi vẫn chưa có động tĩnh gì sao?
Không được!
Là một nhân viên chuyên nghiệp khao khát tiền thưởng cuối năm, tôi sao có thể để sếp mình nằm bẹp dưới đất được chứ!
You cannot copy content of this page
Bình luận