Chương 1:
05/03/2025
Chương 2:
05/03/2025
Chương 3:
05/03/2025
Chương 4:
05/03/2025
Chương 5:
05/03/2025
Chương 6:
05/03/2025
Chương 7:
05/03/2025
Chương 8:
05/03/2025
Chương 9:
05/03/2025
Chương 10:
05/03/2025
Chương 11:
05/03/2025
Chương 12:
05/03/2025
Chương 13:
05/03/2025
Chương 14:
05/03/2025
Vẻ mặt Cố Diệp đột nhiên thay đổi, ánh mắt u ám nhìn tôi, ngay lúc tôi tưởng anh định dọa dẫm mình thì…
Anh cố gắng kìm nén biểu cảm, bỗng làm nũng với giọng điệu nũng nịu:
[Chị Ngư, xuống đây nhanh đi.]
[Em xin chị đấy.]
Thị lực quá tốt khiến tôi có thể nhìn rõ cảnh tượng Cố Diệp nhẹ nhàng mím môi, cố tình tỏ ra đáng thương.
Tôi tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Kiếp trước tôi gây nghiệt gì mà kiếp này lại phải nhìn Cố Diệp làm nũng cơ chứ?
Bên kia điện thoại, anh vẫn tiếp tục công kích:
[Chị…]
Không chịu nổi nữa, tôi cắt ngang:
[Tôi biết anh gấp lắm, nhưng đừng vội…]
Vừa nói xong, tôi đã chạy vội xuống dưới.
Không kịp phòng bị, Cố Diệp rút từ phía sau ra một bó hồng.
Ước chừng có khoảng mười chín đóa hồng đỏ, trên cánh hoa vẫn còn đọng lại những giọt nước, mềm mại rực rỡ, xung quanh điểm xuyết những đóa baby trắng.
“Ngư Ngư, anh thích em, em có thể làm bạn gái anh không?”
Không gian yên tĩnh bao trùm, tôi có thể cảm nhận được ánh mắt anh lướt qua khuôn mặt mình.
Tôi ngước lên nhìn anh, chạm phải đôi mắt sâu thẳm.
Nhìn kỹ hơn, thì ra ngay cả một kẻ bá đạo như Cố Diệp khi tỏ tình với người mình thích cũng có thể đỏ mặt, đôi tay khẽ run rẩy.
Tôi mãi không lên tiếng, sắc mặt Cố Diệp thoáng lộ vẻ thất vọng, nhưng ánh mắt vẫn dịu dàng như cũ.
“Em vẫn chưa sẵn sàng sao? Vậy hôm nay cứ coi như anh chỉ đến để cùng em đón giao thừa vậy. Anh còn mua bánh tart dâu mà em thích nữa.”
Anh đưa hộp bánh tart được bảo quản cẩn thận về phía tôi, ánh mắt càng thêm ảm đạm.
Ban đầu tôi vẫn chưa nghĩ ra phải làm thế nào, nhưng miệng lại nhanh hơn não:
“Không tin, trừ khi cho xem cơ bụng.”
Ban đầu tôi chỉ định nói đùa, nhưng Cố Diệp lại nghiêm túc thật.
Anh kéo khóa áo lông xuống, để lộ chiếc sơ mi trắng bên trong.
Anh cúi thấp đầu, cố ý tỏ ra cẩn thận dè dặt, rồi ngước mắt nhìn tôi.
Hàng mi dày khẽ run, đôi mắt như mang theo chút hơi nước.
Điều quá đáng hơn là anh còn kéo vạt áo sơ mi lên, dùng răng cắn chặt lấy mép áo, giọng nói có chút mơ hồ hỏi tôi:
“Như thế này à?”
Hít!
Tôi hít sâu một hơi, vội vàng buông áo sơ mi của Cố Diệp xuống, dáo dác nhìn quanh như sợ bị ai phát hiện.
Sau đó, tôi giúp anh kéo lại khóa áo, nhưng khi thu tay về mới phát hiện người anh ướt đẫm, như thể vừa được vớt ra từ dưới nước vậy.
Tôi đưa tay vỗ nhẹ lên vai anh ta.
“Tôi tin rồi!”
Gương mặt anh thoáng chốc cứng đờ, biểu cảm như một cỗ máy đã ngừng hoạt động suốt mười năm, lộ rõ vẻ ngạc nhiên không nói nên lời.
Tôi nắm lấy đôi tay lạnh buốt của anh, nhìn vào đôi mắt sáng rực trước mặt.
“Ngốc rồi à?”
“Em đồng ý rồi sao? Đồng ý làm bạn gái anh rồi sao?”
Ngay tức khắc, nụ cười rạng rỡ bừng sáng trên khuôn mặt anh, vẻ vui sướng chẳng khác nào vừa ký được một hợp đồng trị giá hàng tỷ.
Anh khẽ gọi tên tôi, sau đó cúi xuống in lên môi tôi một nụ hôn:
“Ngư Ngư.”
“Bây giờ anh rất vui.”
Đôi tai anh trong trời tuyết đông lạnh đến mức đỏ bừng, trông như một quả dâu tây trong suốt, hấp dẫn đến mức khiến người ta thèm thuồng.
Tôi vòng tay qua cổ anh, nhẹ nhàng ghé sát tai thì thầm:
“Em muốn nếm thử dâu tây mùa đông.”
Đến khi không thở nổi nữa, tôi lười biếng tựa vào lòng anh, bàn tay mân mê những ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng của anh.
Chợt nhớ đến những dòng chữ trong cuốn nhật ký, tôi cất giọng hỏi:
“Em từng khen anh là một chàng trai có hương vị lúc nào vậy?”
Nhắc đến chuyện này, biểu cảm của Cố Diệp lập tức cứng đờ, rõ ràng anh muốn đánh trống lảng.
Thế nhưng, dưới ánh mắt tò mò của tôi, anh đành chấp nhận số phận, thở dài một hơi rồi đáp:
“Năm anh tám tuổi, sau khi em dẫn anh đi cho nổ bể phân.”
…
Hết –
You cannot copy content of this page
Bình luận