Lén Đọc Nhật Ký Của Tổng Tài

Chương 11:

Chương trước

Chương sau

“Cố Diệp, anh có muốn giải thích gì không?”

 

Lần này, anh ấy không còn giữ được dáng vẻ bình tĩnh nữa, gần như rụt cổ lại, yếu ớt lên tiếng:

 

“À… ừm…”

 

Tôi tức đến bật cười.

 

“Đánh bất ngờ, đúng là cao tay thật.”

 

Giờ thì anh ấy chỉ biết lấy tay che mặt, trắng trợn chối bay chối biến:

 

“Tôi không biết gì cả, cô đang nói gì vậy?”

 

Nhìn bộ dạng này của anh, tôi lập tức nhớ lại tất cả những lần anh xúi giục tôi làm mấy chuyện mất mặt.

 

Cưỡng hôn.

 

Tôi lập tức gạt tay anh ra, mạnh mẽ cúi xuống, áp môi mình lên môi anh.

 

Dù sao cũng sắp nghỉ việc rồi.

 

Không hôn một cái cho đáng, chẳng phải quá thiệt thòi sao?

 

Chỉ đến khi hôn đến mức gần như nghẹt thở, tôi mới chậm rãi dịch sát đến tai Cố Diệp.

 

Giọng tôi cố ý đè thấp, chậm rãi cất lên:

 

“Thích thế này à?”

 

“Anh đúng là kẻ kín đáo nhưng lắm trò đấy.”

 

Nhìn sắc hồng lan từ mặt đến cổ của Cố Diệp, tôi không nhịn được huýt sáo trong lòng.

 

Tổng Tài bá đạo, yêu nghiệt chính hiệu.

 

Wuhu!

 

14

 

Tôi rời khỏi văn phòng của Cố Diệp với vẻ mặt đầy mãn nguyện.

 

Chẳng trách người ta nói “Ch*ết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu”, Úc Ngư tôi bây giờ hoàn toàn tán đồng câu nói này.

 

Vừa quay ra, tôi đụng ngay trợ lý đặc biệt đang vội vã tìm tôi. Anh ta túm lấy cánh tay tôi, lo lắng hỏi:

 

“Úc Ngư, cô đã đi đâu vậy?”

 

“Không phải bảo cô bàn giao công việc xong thì qua chỗ Tiêu Bạch làm sao? Sao còn lảng vảng ở đây?”

 

Tôi sững người.

 

Không thể tin nổi, tôi chỉ vào chính mình:

 

“Tôi qua chỗ Tiêu Bạch làm gì?”

 

Trợ lý đặc biệt nhìn tôi như nhìn một kẻ ngốc:

 

“Tiêu Bạch bị sa thải vì tung tin đồn, vị trí của cô ta tạm thời do cô thay thế.”

 

Tôi: “Anh chắc chắn người được thăng chức là Úc Ngư chứ?”

 

“Chắc chắn.”

 

Tôi ch*ết lặng.

 

Nhớ lại cảnh mình đè Cố Diệp lên ghế hôn không ngừng, còn học theo Tổng Tài bá đạo nói mấy câu sến sẩm.

 

Tôi túm lấy mặt mình, véo mạnh một cái.

 

Đau.

 

Chắc chắn không phải mơ.

 

Không chịu nổi cảnh tôi tự hành hạ bản thân, trợ lý đặc biệt lên tiếng cắt ngang:

 

“Thôi đủ rồi, mau đi dọn đồ đi. Nhớ đến phòng nhân sự làm thủ tục nữa.”

 

Tôi run rẩy làm việc cả tuần trời, vậy mà kỳ diệu thay, Cố Diệp không hề tìm tôi gây chuyện.

 

Thỉnh thoảng mẹ lại lôi tôi ra chọc ghẹo, bảo rằng não tôi chắc bị rút hết chất xám rồi.

 

Nhưng với tư cách một người trưởng thành, tôi thừa hiểu Cố Diệp không phải vô duyên vô cớ mà trêu chọc tôi hết lần này đến lần khác.

 

Tôi cũng không thể nói rằng mình hoàn toàn không rung động với anh ấy, nhưng… một nhân viên chuyên nghiệp thì không được có tình cảm!

 

Tôi có thể uống liền hai ly trà sữa, còn được giảm giá nửa phần cho ly thứ hai.

 

Còn anh ấy, uống trà sữa cũng phải đổ vào bình giữ nhiệt.

 

Môn đăng hộ đối à? Không có cửa!

 

Không hợp!

 

Được rồi, thật ra thì tôi vẫn chưa nuốt trôi cơn tức vì bị anh ấy lừa.

 

May mà công ty rất lớn, tôi cố tình né tránh nên hầu như chẳng mấy khi chạm mặt anh.

 

Những lần hiếm hoi đối diện nhau, tôi tự nhiên cúi thấp đầu ngay trước mặt Cố Diệp.

 

Tôi không nhìn thấy ánh mắt của anh.

 

Không thấy được thứ ánh sáng kỳ lạ trong đôi mắt ấy, không thấy được những cảm xúc mà anh chưa từng có trước đây, không thấy được ánh nhìn nóng rực như lửa cháy, đủ để thiêu đốt bất cứ ai nhìn vào.

 

15

 

Đêm giao thừa.

 

Pháo hoa đón năm mới còn chưa thấy, một cuộc gọi từ số lạ đã đến trước.

 

Một dãy số chưa từng thấy, mã vùng lạ.

 

Tôi tiện tay tắt máy.

 

Nhưng lại gọi đến lần nữa.

 

Tôi bực bội bắt máy, giọng điệu chẳng mấy thiện cảm: 

 

[Alo?]

 

Cơn giận trong giọng nói của tôi so với ma quỷ còn lớn hơn.

 

Đầu dây bên kia rõ ràng không ngờ tôi lại có thái độ như vậy, một lúc lâu chẳng ai lên tiếng.

 

Chỉ có tiếng gió rít gào qua ống nghe, mang theo cả hơi lạnh ùa đến bên này.

 

Im lặng quá lâu, tôi càng mất kiên nhẫn.

 

[Muốn nói thì nói đi, đùa giỡn với tôi đấy à?]

 

Lúc này đầu dây bên kia mới rôm rả lên tiếng.

 

Hết Chương 11:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page