Lại Có Nữ Nhân Xuyên Không

Chương 15:

Chương trước

Chương sau

“Nước không thể một ngày không có vua. Giờ đây bệ hạ đã băng hà, thái tử đã giám quốc nhiều năm, thành tựu đều được mọi người chứng kiến.”

 

“Bản cung với thân phận là thê tử của bệ hạ, là mẫu nghi thiên hạ, thỉnh thái tử kế thừa đại thống.”

 

Tam công cửu khanh được triệu khẩn cấp vào hoàng cung đều không ai dám phản đối, lập tức phủ phục khấu đầu, đồng thanh thỉnh tân quân đăng vị.

 

“Bản cung đã xử lý việc quốc gia, giờ là lúc giải quyết chuyện gia đình.”

 

Hoàng hậu lạnh lùng nhìn Thẩm Liễu Nhứ, ánh mắt sắc như dao, nở nụ cười đầy khoái trá.

 

“Tiên hoàng từng hết mực sủng ái Thẩm tiệp dư, vì nàng ta mà nhiều lần che giấu sai trái. Có thể thấy, Thẩm tiệp dư được tiên hoàng yêu thương sâu sắc.”

 

“Vì để bệ hạ ở dưới cửu tuyền cũng có người bầu bạn, vậy xin mời Thẩm tiệp dư hãy xuống đó mà phụng dưỡng bệ hạ chu toàn.”

 

“Truyền ý chỉ của ai gia, phong Thẩm tiệp dư làm Thẩm quý phi, ban thưởng tuẫn táng!”

 

Sắc mặt Thẩm Liễu Nhứ tái nhợt, hoảng loạn bật khóc kêu không muốn.

 

Như người ch*ết đu*ối níu lấy cọc, nàng ta giãy khỏi tay cung nữ, lao tới ôm chặt lấy Chu Hoàng, người đang đứng lạnh lùng quan sát mọi chuyện.

 

“Chu Hoàng, cứu ta! Ta không muốn làm Thẩm tiệp dư, đó là phụ hoàng ngươi ép ta, trong lòng ta vẫn luôn chỉ có ngươi!”

 

Chu Hoàng đầy vẻ chán ghét, đẩy mạnh nàng ta ra:

 

“Nếu trong lòng ngươi thật sự có ta, sao lại có thể hầu hạ dưới gối phụ hoàng?”

 

“Ta thấy ngươi vui vẻ làm điều đó lắm mà!”

 

“Không phải, không phải mà!”

 

Thẩm Liễu Nhứ vẫn đang vùng vẫy trong vô vọng.

 

Ta khẽ ho một tiếng, giọng nói mềm mại, hòa nhã:

 

“Thẩm quý phi đã nhiều lần đến Đông cung, kể cho thần nữ nghe về sự sủng ái của bệ hạ dành cho người.”

 

“Nay có thể xuống dưới bầu bạn cùng bệ hạ, nghĩ rằng không chỉ bệ hạ an lòng, mà Thẩm quý phi cũng sẽ cảm thấy vui mừng chứ?”

 

Gương mặt Thẩm Liễu Nhứ xám ngoét như tro tàn, ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm ta, nhưng không còn chút sức phản kháng.

 

14

 

Cuối cùng Thẩm Liễu Nhứ cũng bị ban ch*ết.

 

Trước khi ch*ết, nàng ta vẫn không ngừng vật lộn như con thú bị dồn vào đường cùng, liên tục la hét:

 

“Hệ thống, cứu ta!”

 

Ta đẩy cửa phòng, ra lệnh cho mọi người lui ra.

 

Khi nhìn thấy ta, nàng ta như một kẻ điên lao về phía ta.

 

“Là ngươi hại ta, chính là ngươi!”

 

Ta đá một cái khiến nàng ta ngã xuống đất.

 

Nàng ta tỏ ra không thể tin nổi.

 

“Ta biết vài chiêu võ công, chẳng lẽ rất kỳ lạ sao?”

 

Ta tìm một chiếc ghế sạch sẽ ngồi xuống, từ từ rót cho mình một tách trà.

 

“Ngươi nghĩ rằng, có một cái hệ thống gì đó, là có thể làm mọi thứ tùy ý sao?”

 

“Ngươi… sao ngươi lại biết về hệ thống?”

 

Ta không trả lời thẳng vào câu hỏi của nàng ta.

 

“Lén lút sao chép thơ của danh gia, miệng thì luôn nói mọi người bình đẳng… à đúng rồi, còn có cái gì lẩu, xà phòng, khởi nghiệp, rồi hệ thống thuốc thần kỳ…”

 

“Những nữ nhân xuyên không các người có thể sáng tạo thêm trò mới nào không, ta xem đã chán rồi.”

 

Mặt mày nàng ta tái nhợt, thì thầm:

 

“Không thể nào, sao ngươi biết những thứ này, ta mới là người xuyên không, ta biết hết mọi tình tiết, ta mới là nữ chính!”

 

“Nữ chính?”

 

“Cũng giống như trong các tiểu thuyết, giao phó số phận cho người khác, thật là nực cười.”

 

“Ta chỉ tin vào vận mệnh của chính mình, tự tay mình nắm giữ.”

 

“Giống như ngươi, những nữ nhân xuyên không như ngươi, ta đã hủy hoại hai người rồi.”

 

“Kế mẫu muốn dùng một câu “mọi người bình đẳng” để cướp vị trí chính thê của mẫu thân ta, ta đã tự tay đưa bà ta xuống h*ồ.”

 

“Một bên miệng luôn nói bình đẳng, một bên lại muốn mẫu thân ta phục vụ bà ta mang thai, ngươi nói xem, đây là bình đẳng sao?”

 

“Vậy là ta để bà ta ngủ với người ngoài, bị cha ta bắt gặp tại trận, lúc đó bà ta khóc thảm thiết lắm.”

 

“Tiếng khóc thảm thiết dưới hồ, thật là dễ nghe.”

 

“Ngươi im miệng!”

 

Thẩm Liễu Nhứ sợ hãi, người run rẩy, nửa cứng nửa mềm hét lớn với ta.

 

“Nữ nhân xuyên không thứ hai là biểu tỷ của ta, cầm những bài thơ không biết lượm được từ đâu, tự xưng là tài nữ, muốn dẫm lên đầu ta để leo lên.”

 

“Lúc đầu, ta cũng không muốn so đo với nàng ta, dù sao nàng ta cũng không thích ta.”

 

“Nhưng nàng ta lại muốn lợi dụng danh tiếng của ta làm bậc thang, còn muốn vào cung làm hậu phi, rồi làm thái hậu, sau này đè đầu ta xuống.”

 

“Ta chỉ đành phải đưa nàng ta đi làm ni cô thôi.”

 

“Nàng ta ở am thờ bị siết ch*ết, trước khi ch*ết nàng ta vẫn còn chờ hệ thống đưa cho nàng ta thần dược, để cứu lấy Hoàng Hậu đi vào am thờ cầu Phật.”

 

“Nàng ta sao có thể ngờ được, Hoàng Hậu cố ý đến để kết thúc mạng sống của nàng ta.”

 

“Ta chỉ là nói với Hoàng Hậu, nàng ta muốn làm Quý phi.”

 

“Khi làm nữ nhân xuyên không, thì hãy giấu đi chút, đừng để lộ quá nhiều, quá dễ đối phó.”

 

Hết Chương 15:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page