Chương 1:
09/01/2025
Chương 2:
09/01/2025
Chương 3:
09/01/2025
Chương 4:
09/01/2025
Chương 5:
09/01/2025
Chương 6:
09/01/2025
Chương 7:
09/01/2025
Chương 8:
09/01/2025
Chương 9:
10/01/2025
Chương 10:
10/01/2025
Chương 11:
10/01/2025
Chương 12:
10/01/2025
Chương 13:
10/01/2025
Chương 14:
10/01/2025
Chương 15:
10/01/2025
Chương 16:
10/01/2025
Hắn mỉm cười, nụ cười như băng tuyết tan chảy.
“Từ năm búi tóc ta đã làm Thái Tử, đến nay đã mười năm.”
“Lẽ nào thiên hạ lại có Thái Tử kéo dài đến hai mươi năm sao?”
Những lời này nghe có vẻ đại nghịch bất đạo, nhưng ta lại cảm thấy rất thuận tai.
“Vậy xin Thái Tử giúp thần nữ một tay.”
“Sau việc này, chắc chắn Thái Tử điện hạ sẽ đạt được điều mình mong muốn.”
Ta và Thái Tử đã thống nhất trước tiên vào cung bái kiến Hoàng Hậu, sau đó ta sẽ nhập chủ Đông cung.
Không ngờ khi đến Chính Dương cung, lại gặp phải một trận hỗn loạn nhỏ.
“Bệ hạ, chính là Hoàng Hậu đã bỏ độc vào thức ăn và thuốc của Bệ hạ, khiến Bệ hạ phải nằm liệt giường suốt nhiều năm.”
“Nếu Bệ hạ không trừng trị độc hậu, e rằng ngày sau sẽ bị bà ta hại ch*ết, một đời này sẽ chấm dứt!”
Vừa bước vào cửa, ta đã nghe thấy Thẩm Liễu Nhứ tố cáo Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu tức giận đến run người, nhưng vẫn giữ vững tư thế của một quốc mẫu, không tranh luận với Hoàng đế.
Sau khi Hoàng đế uống thuốc do hệ thống sản xuất, tinh thần sảng khoái, tự nhiên tin tưởng vào lời của Thẩm Liễu Nhứ, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Hậu trở nên sắc lạnh.
“Ngươi là một độc phụ, không xứng làm thê tử của ta!”
Hoàng đế thậm chí còn ra tay, đánh rơi trâm vàng trên đầu Hoàng Hậu.
Ta liếc thấy Thẩm Liễu Nhứ cười đắc ý, có thể đoán được, đây chính là nàng ta đang trả thù, trả thù vì Hoàng Hậu không cho nàng ta làm thê tử của Chu Hoàng.
Thật là ngu ngốc.
Mặc dù phẩm hạnh Chu Hoàng không ra sao, đầu óc lại ngu dốt, nhưng hắn là người hiếu thảo tuyệt đối, nếu Chu Hoàng biết nàng ta đã hại mẫu hậu của mình, làm sao còn có thể đối xử với nàng ta như xưa?
Hoàng hậu loạng choạng ngã quỵ xuống đất. Hoàng đế lại bồi thêm một cước, giận dữ nói:
“Trẫm ngày đêm nhung nhớ nữ nhân này, vậy mà nàng ta lại không xứng đáng làm người. Trẫm đau đớn tột cùng, từ hôm nay…”
Nhìn thấy hoàng đế sắp nổi giận mà phế bỏ hoàng hậu, ta vội vàng lao lên phía trước, quỳ xuống mà tâu:
“Hoàng hậu nương nương, người làm sao vậy? Mấy ngày trước chẳng phải nương nương còn nhờ thần nữ mời Bạch thần y của Bất Bốc Lư tiến cung chẩn bệnh cho bệ hạ sao?”
Vừa nói, ta vừa đưa ra lệnh bài bằng hắc kim của Bất Bốc Lư, vật mà thái tử đã đặc biệt chuẩn bị cho ta.
Ánh mắt hoàng hậu thoáng qua một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã hiểu ý, ép ra hai giọt nước mắt mà thốt:
“Hiện giờ e rằng không cần nữa rồi.”
Đại cung nữ của hoàng hậu nhân cơ hội liền lên tiếng biện hộ:
“Bệ hạ, tấm lòng yêu thương của nương nương đối với người rõ ràng như nhật nguyệt. Nếu thật sự nương nương có ý đồ mưu nghịch, cớ sao lại nhờ Triệu cô nương đến Bất Bốc Lư cầu thần y?”
Hoàng đế thoáng hiện vẻ lúng túng.
“Bất Bốc Lư chẳng qua chỉ là một y quán, nếu hoàng hậu thật sự muốn vì trẫm mà chẩn bệnh, sao không trực tiếp tuyên cái gì Bạch thần y đó tiến cung?”
Lần này, tất cả mọi người trong cung đều nhìn Thẩm Liễu Nhứ như nhìn một kẻ ngốc.
“Thẩm cô nương!”
Hoàng Hậu chỉnh lại búi tóc, khí phách vạn phần,
“Bất Bốc Lư là do thúc phụ của Thái Tổ sáng lập, là dòng dõi của Thái Tổ thúc phụ, có sách lệnh sắt son, hoàng gia không thể tùy tiện triệu gọi. Muốn mời y sĩ từ Bất Bốc Lư, cũng phải theo quy củ của Bất Bốc Lư mà làm.”
“Ngươi một mực muốn triệu gọi, là muốn ép hoàng gia quay lưng với nhau sao?”
Thậm chí ngay cả Hoàng đế cũng không ủng hộ Thẩm Liễu Nhứ.
Thẩm Liễu Nhứ hoảng hốt, không tìm ra lý do nào để biện bạch, đành phải lại từ hệ thống tìm thuốc để đối phó với Hoàng đế.
Ta cười nhẹ.
Theo ta biết, muốn đổi các loại thần dược từ hệ thống, cần phải có “điểm tích lũy.”
Mấy ngày nay Thẩm Liễu Nhứ đã tận lực quậy phá, không biết nàng ta còn bao nhiêu điểm tích lũy?
Suy nghĩ một chút, chắc chắn là nàng ta đã đến bước đường cùng rồi.
11
Hoàng đế vì một Thẩm Liễu Nhứ gây náo loạn Chính Dương cung mà khiến triều đình rung chuyển.
Thái Tử vì việc này mà nhận tội, cố tình đóng cửa Đông cung.
Thái Tử một phái chính thống, cấp dưới đều theo gương, đều cúi đầu chịu tội, khiến một nửa công việc trong triều đình rơi vào đình trệ.
Vị hoàng đế vừa mới khỏe lại cần phải tĩnh dưỡng, làm sao có thể gánh vác công vụ bề bộn như vậy?
Chẳng mấy ngày, hắn lại lâm bệnh, chỉ có thể lại ép Thẩm Liễu Nhứ lấy thuốc.
Vì vậy mà Thẩm Liễu Nhứ khổ sở vô cùng.
Nàng ta cầu xin Chu Hoàng đến Đông cung, mời Thái Tử ra mặt.
Khi hắn đến, ta đang cùng Thái Tử thưởng trà đánh cờ.
Đuôi mắt thoáng thấy Chu Hoàng, ta cố ý ngả đầu ra ngoài đình, để mặc những cánh hoa rơi đầy lên tóc.
Thái tử vươn tay giúp ta phủi đi những cánh hoa trên đầu, thân người kề sát ta rất gần, từ xa nhìn lại chẳng khác nào tình nhân kề tai ghé tóc.
You cannot copy content of this page
Bình luận