Lại Có Nữ Nhân Xuyên Không

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

“Điện hạ, chuyện này không hợp lễ.”

 

Hắn đột nhiên tiến sát về phía ta, khiến ta giật mình.

 

“Nàng lợi dụng ta, vậy thì hợp lễ sao?”

 

Ta ngẩn người.

 

Hắn đặt tay lên vai ta, vẻ mặt đầy ý vị sâu xa.

 

“Nàng che giấu rất giỏi, chỉ là trước mặt ta, nàng giấu không trọn.”

 

“Từ ngày nàng đứng trước mặt ta khóc lóc xin tha cho Chu Hoàng, đó chẳng phải là nàng đang sắp đặt sao?”

 

“Nàng lợi dụng ta để củng cố danh tiếng, khiến cả kinh thành đều biết nàng là kẻ bị phụ bạc.”

 

“Lá gan của nàng lớn thật, ngay cả ta cũng bị đưa vào trong tính toán.”

 

Giọng nói của hắn bỗng trở nên nghiêm khắc.

 

Ta nhất thời hoảng loạn, nhưng khi ngửi thấy hương thơm trên người hắn, ta lập tức hiểu ra.

 

Chu Toản đang cố tình dọa ta.

 

Hắn và Chu Hoàng thực sự không giống huynh đệ ruột, một người thì dễ bị lừa, còn một người lại thâm sâu như vực, trong lòng có đến cả trăm ngàn cái hố.

 

“Nếu điện hạ thật sự trách tội thần nữ, thì đã không đưa thần nữ đến hành cung hoàng gia rồi.”

 

Sự táo bạo của ta khiến hắn bật cười.

 

Hắn buông tay, tựa người vào khung cửa:

 

“Gan lớn đấy, nàng đang quyến rũ ta sao?”

 

Trong bộ thường phục, hắn bớt đi vài phần sắc bén của Thái Tử, lại thêm chút phong thái tự nhiên của một công tử giàu sang.

 

Ta tiến một bước, bước vào trong chiếc áo choàng của hắn:

 

“Chẳng phải điện hạ đã bị thần nữ quyến rũ rồi sao?”

 

Khoảng cách giữa ta và hắn rất gần, trái tim ta đập thình thịch, lòng bàn tay đã đổ mồ hôi.

 

Dù đúng là ta có ý định gả cho Chu Toản, nhưng việc chủ động quyến rũ hắn khiến ta không khỏi hồi hộp.

 

Hắn cúi đầu, sống mũi thẳng gần như chạm vào hàng mi của ta.

 

“Danh hoa khuynh quốc lưỡng tương hoan.”

 

Tay hắn đặt lên eo ta.

 

“Trường đắc quân vương đới tiếu khán.”

 

Mặt ta nóng bừng, vội vàng giơ tay ngăn đôi môi mỏng của hắn.

 

“Điện hạ muốn làm Huyền Tông, tiểu nữ chẳng thể làm Dương Phi.”

 

Hắn khẽ cười, buông ta ra.

 

“Vậy mà đã sợ rồi sao? Chẳng phải vừa rồi còn muốn quyến rũ ta sao?”

 

Ta nhận ra hắn đang đùa cợt mình, giận đến mức giẫm mạnh một chân lên mu bàn chân hắn.

 

“Sao điện hạ phải lấy thần nữ ra làm trò vui?”

 

Hắn lại không hề giận, quay đầu nhìn ta hỏi:

 

“Giờ không giận nữa à?”

 

Ta không đáp, hành lễ xong liền định rời đi.

 

Hắn đột nhiên gọi ta lại.

 

“Bây giờ đừng vội về phủ Thái úy, theo ta vào cung.”

 

“Thái Tử điện hạ lại muốn tìm niềm vui gì từ thần nữ vậy?”

 

Hắn cười khổ một tiếng:

 

“Thẩm Liễu Nhứ kia, đã được phụ hoàng của ta để mắt đến rồi.”

 

Ta sững người.

 

Chuyện nên đến, cuối cùng cũng đã đến.

 

Bảo bối lớn thứ hai của nữ nhân xuyên không: thần dược cứu người.

 

10

 

Chu Toản đột nhiên đưa ta đi, thực ra là để cứu mạng ta.

 

Mấy ngày trước, Thẩm Liễu Nhứ trở thành trò cười lớn nhất Thượng Kinh, bị cả kinh thành chế nhạo.

 

Vậy mà Chu Hoàng vẫn gây áp lực lên Hoàng Hậu, đòi cưới Thẩm Liễu Nhứ làm chính thê.

 

Trong cơn tức giận, Hoàng Hậu đã triệu Thẩm Liễu Nhứ vào cung để trừng phạt.

 

Không ngờ, chỉ một cơ hội như thế, lại bị Thẩm Liễu Nhứ nắm lấy.

 

Nàng ta dùng dược phẩm chế từ hệ thống, giúp vị hoàng đế già trẻ hóa, khôi phục sức khỏe như thời thanh xuân.

 

Sau đó, nàng ta bắt đầu trả thù ta, từng lời từng câu đều nhắm vào phủ Thái úy và mối quan hệ thân thiết với Thái Tử, ngầm ám chỉ phủ Thái úy có ý đồ mưu phản.

 

Vị hoàng đế già yếu, đã nằm trên giường bệnh nhiều năm, vốn luôn không vui vì cảm giác mất quyền lực.

 

Trước đây, vì bệnh tật, hắn không đủ sức để quản lý đất nước, việc chuyển giao quyền lực cho Thái Tử là giải pháp duy nhất để duy trì sự vận hành của đế quốc.

 

Nhưng giờ đây khi sức khỏe được cải thiện, hắn tất nhiên muốn đoạt lại quyền lực của mình.

 

Tuy nhiên, tranh đoạt quyền lực nào có dễ dàng như vậy.

 

Thái Tử giám quốc nhiều năm, được lòng người, không ít triều thần đã sẵn sàng chờ ngày hoàng đế băng hà để ủng lập tân quân, hoặc đợi hắn chủ động nhường ngôi.

 

Thẩm Liễu Nhứ chẳng qua chỉ cung cấp cho hoàng đế một cái cớ để lấy phủ Thái úy làm điểm khởi đầu cho kế hoạch của mình.

 

Thừa tướng đương triều là ngoại thích của Hoàng Hậu, thế lực lớn mạnh, gốc rễ sâu rộng, mối quan hệ chằng chịt, Hoàng đế không dám động vào.

 

Ngự sử đại phu lại là biểu thân của Tiên hoàng, nếu động đến, những lời buộc tội bất hiếu cũng đủ để dìm ch*ết Hoàng đế.

 

Còn phủ Thái úy, từ một dòng dõi trong sạch đi lên đến địa vị cao vời, trở thành mục tiêu tốt nhất để Hoàng đế sử dụng làm vật hy sinh.

 

Chu Toản nói với ta:

 

“Ngươi theo ta, ta dẫn ngươi vào cung. Có ngươi làm con tin, phụ hoàng vì muốn phòng ngừa phủ Thái úy khởi binh, tạm thời sẽ không ra tay với phủ Thái úy.”

 

“Ngươi nhập Đông cung, cũng sẽ không phải lo có người đối phó với ngươi để ép phủ Thái úy mưu phản.”

 

Ta hỏi ngược lại hắn:

 

“Ngài không sợ nếu thân cận với ta, Hoàng đế sẽ phế truất ngài khỏi vị trí Thái Tử sao?”

 

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page