Khuyến Khích Chị Dâu Sinh Con Thứ Hai

Chương 11:

Chương trước

Chương sau

Dư Tú Lan tốn không ít công sức cũng chẳng tìm được anh tôi, bị đả kích nặng nề, chạy đến quán bar uống rượu giải sầu, và tại đó quen một gã đàn ông khác.

 

Ám ảnh muốn sinh con trai đã ăn sâu vào máu, lại thêm người đàn ông kia dẻo miệng, biết nịnh, khiến cô ta xiêu lòng.

 

Cô ta vui mừng như điên, và rồi… trước kỳ thi đại học, cô ta đã đăng ký kết hôn với gã đàn ông đó.

 

 

Kiếp này, Vi Vi làm bài thi đại học cực kỳ tốt.

 

Cô bé giành được danh hiệu thủ khoa khối tự nhiên toàn tỉnh!

 

Ngày nhận được điểm thi, cả nhà chúng tôi ôm chầm lấy nhau, vừa khóc vừa cười.

 

Mưa tan, trăng sáng, Vi Vi cuối cùng cũng hái được trái ngọt từ sự nỗ lực không ngừng nghỉ của mình.

 

Sau khi nhận được giấy báo trúng tuyển từ Đại học Thanh Hoa, chúng tôi tổ chức một buổi tiệc mừng nhập học thật long trọng để chúc mừng con bé thi đậu vào trường mơ ước.

 

Chúng tôi không gửi thiệp mời cho Dư Tú Lan, nhưng cô ta vẫn dắt theo chồng mới mặt dày đến dự.

 

Đúng lúc cô ta đến, Vi Vi đang đứng trên sân khấu phát biểu cảm ơn.

 

Con bé cảm ơn ông bà nội, cảm ơn cô ruột, cũng nhắc đến bố, nhưng duy chỉ không nhắc tới Dư Tú Lan – người mẹ ruột.

 

Bởi vì trong lòng nó, người mẹ ấy đã “chết” từ lâu rồi.

 

Vậy mà hôm nay “người đã chết” lại sống lại, chạy đến tiệc mừng mà gây chuyện.

 

“Lương Vi Vi! Con ranh! Nếu không phải tao sinh ra mày, mày có cơ hội làm thủ khoa tỉnh, thi đậu Thanh Hoa à? Có cơ hội đứng trên sân khấu mà lên mặt à?”

 

“Người ngoài thì mày cảm ơn hết, lại cố tình không nhắc đến tao – mẹ ruột của mày! Mày là đồ vô ơn, đồ sói mắt trắng!”

 

Vi Vi đứng trên sân khấu, nhìn Dư Tú Lan đang chửi bới điên cuồng, như đang nhìn một người xa lạ.

 

“Vì bà không xứng làm mẹ. Trong lòng tôi, bà đã chết từ lâu rồi.”

 

Dư Tú Lan tức đến nhảy dựng lên, định ra tay dạy dỗ Vi Vi, nhưng bị chúng tôi gọi bảo vệ tới đuổi ra ngoài.

 

“Tốt! Tốt lắm! Cả nhà họ Lương các người đồng lõa với nhau, tẩy não con ranh đó!”

 

“Một đứa con gái vô dụng, dù có làm thủ khoa, có vào được Thanh Hoa thì đã sao? Nó chỉ nhất thời đắc ý mà thôi!”

 

“Đợi đến khi con trai trong bụng tao chào đời, nhất định sẽ giỏi hơn nó gấp trăm lần! Thanh Hoa thì có gì ghê gớm? Con tao sau này sẽ vào Harvard!”

 

11.

 

Suốt những năm đại học, Vi Vi luôn là sinh viên xuất sắc, là nhân vật nổi bật của trường.

 

Đến năm ba, con bé đã bắt đầu khởi nghiệp. 

 

Khi học xong cao học, dưới tên con bé đã có ba công ty.

 

Một hôm Vi Vi nói với tôi: “Diệp Phương Phi đến công ty cháu phỏng vấn, xin làm lễ tân, cháu đã bảo người tống cổ cô ta đi rồi.”

 

Ngày trước, Diệp Phương Phi học cũng không tệ, dù không bằng Vi Vi, nhưng nếu cố gắng thì có hy vọng đậu một trường 985.

 

Nhưng sau khi bị Nhất Trung đuổi học, rồi bị tạm giam vài ngày ở đồn công an, bố mẹ cô ta phải chạy chọt khắp nơi mới xin được cho cô ta học lại ở một trường kém hơn.

 

Nhưng với “thành tích” tại Nhất Trung, cô ta bị bạn bè ở trường mới cô lập, ghét bỏ, khiến cô ta cũng nếm mùi bị bắt nạt.

 

Trước ngày thi tiếng Anh, Diệp Phương Phi bị vật rơi từ tầng cao đập trúng, bất tỉnh.

 

Trùng hợp làm sao, cô ta cũng bỏ lỡ kỳ thi đại học.

 

Thiếu mất điểm tiếng Anh, lại thêm năm đó đề khó, cô ta thi trượt nặng, cuối cùng chỉ đậu được một trường cao đẳng.

 

Xem ra, người làm điều ác đến mức ông trời cũng không thể làm ngơ, nhất định phải phạt cô ta cho bằng được.

 

Nhưng cô ta chẳng hề vô tội.

 

Thật ra thế này vẫn còn là quá nhẹ cho cô ta rồi — bởi kiếp trước, Vi Vi và tôi đã phải bỏ mạng.

 

Còn Diệp Phương Phi thì chỉ là thi rớt mà thôi.

 

Thế nhưng sau khi thất bại trong buổi phỏng vấn, trên đường về nhà, Diệp Phương Phi lại gặp tai nạn giao thông, nghe nói hai chân bị cắt cụt, cả đời phải ngồi xe lăn.

 

Nghe tin đó, tôi và Vi Vi chỉ cảm thấy ông trời có mắt, báo ứng không sai.

 

Hết Chương 11:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page