Ảnh Đế Là “Trà Chó”

Chương 9:

Chương trước

Chương sau

“Chính anh ta tự chạy tới nói với em, bảo rằng chị đã nhận lời tỏ tình của anh ta, còn đưa em xem ảnh hai người nắm tay nhau.”

 

“Nắm tay?”

 

“Về sau bạn của anh ta nói với em, đó chỉ là một cậu bạn cùng phòng gầy gò của anh ta chụp chung mà thôi.”

 

“Thế sao em không đến hỏi chị trực tiếp?”

 

“Thời gian đó chị lạnh nhạt với em lắm, em tưởng là thật.” 

 

Giang Diễn càng nói càng ấm ức, cằm tựa lên vai tôi, giọng nói mang theo chút nghẹn ngào.

 

9.

 

Tôi nhớ lại, đúng là khoảng thời gian đó gia đình có chút chuyện, tinh thần không tốt, nên tôi thực sự đã lạnh nhạt với cậu ấy khá nhiều.

 

Tôi nâng khuôn mặt cậu ấy lên, hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại hồng hào kia.

 

“Thế tại sao gần đây lại công khai nói thích chị?”

 

“Vì chị nói chị thích người giỏi nấu ăn, mà chứng chỉ đầu bếp của em mới lấy được cách đây không lâu.”

 

Lối suy nghĩ này… thực sự là của một người hơn 20 tuổi nên có sao?

 

Tôi không biết nói gì nữa, chỉ vỗ nhẹ đầu cậu ấy, rồi bắt đầu bận rộn với công việc của công ty.

 

Tôi thường xuyên thấy các video do fan couple cắt ghép về “khoảnh khắc trà xanh của Giang Diễn.” 

 

Gần như họ dùng kính lúp để soi từng hành động nhỏ của cậu ấy trong các chương trình và giải thích từng chi tiết.

 

“Chị, chị đang xem gì thế?”

 

“Đang xem tám trăm mưu kế của anh Giang nhà mình.” Tôi cười nói.

 

Giang Diễn sững người, dường như bị cái cách xưng hô của tôi làm cho bất động.

 

Và rồi… cậu ấy trở thành kiểu “cao dán chó”, cứ dính chặt không rời.

 

“Chị gọi thêm một lần nữa đi, em còn muốn nghe.”

 

“Thế có phải em cũng nên đổi cách xưng hô không?”

 

Giang Diễn nghiêm túc suy nghĩ một lúc, sau đó ghé sát vào tai tôi, giọng nói dịu dàng, âm cuối như đang quyến rũ: “Chị ơi…”

 

Tôi thừa nhận, mình bị cậu ấy mê hoặc rồi.

 

Giang Diễn không chỉ biết cách làm tôi vui mà còn khiến bố mẹ tôi bị thuyết phục hoàn toàn. 

 

Cậu ấy nói những lời ngon ngọt trôi chảy đến mức khiến người khác phải ngạc nhiên.

 

“Nặc Nặc à, hai đứa chọn ngày đẹp nào đó đi đăng ký kết hôn đi! Mẹ thấy Tiểu Diễn là đứa trẻ ngoan!”

 

Giang Diễn ngồi bên cạnh tôi, nghe mẹ tôi thúc giục chuyện cưới xin mà ngoan ngoãn như một đứa trẻ. 

 

Cậu ấy chỉ chăm chăm đồng ý theo lời mẹ tôi, khiến bà ấy càng nhìn càng thêm vừa ý.

 

Ngay cả bố tôi, người vốn rất khó tính, cũng không làm khó cậu ấy mấy. 

 

Cả buổi chiều chỉ nói đúng một chữ “hừm” với Giang Diễn, như thể đó là chút cứng rắn cuối cùng của ông ấy.

 

Chúng tôi thực sự nhanh chóng đi đăng ký kết hôn.

 

Giang Diễn cầm hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ trong tay, cười đến mức không ngậm được miệng, tay còn lại nắm chặt tay tôi. 

 

Dù lòng bàn tay đã đổ mồ hôi nhưng vẫn không chịu buông.

 

Tôi vốn định không tổ chức hôn lễ, chỉ đơn giản mời những người bạn thân thiết đến dùng bữa là được. 

 

Nhưng Giang Diễn nói rằng hôn lễ rất quan trọng, rồi nói rất nhiều lời thuyết phục, cuối cùng, tôi bảo cậu ấy tự quyết định, mình nghe theo là được.

 

Khi thấy danh sách khách mời có tên Kim Vũ Ngang, tôi không nhịn được bật cười. 

 

Giang Diễn, đúng là Giang Diễn, một chút cũng không chịu thua thiệt. 

 

Nói cậu ấy có tám trăm mưu kế còn là ít.

 

Chẳng mấy chốc, ngày mặc váy cưới bước về phía cậu ấy cũng đã đến.

 

Giang Diễn mỉm cười, trông thì có vẻ bình tĩnh, nếu bỏ qua bàn tay đang run rẩy vì nắm quá chặt.

 

Bố tôi, với đôi mắt đã ngấn nước, đặt tay tôi vào tay cậu ấy.

 

“Tình yêu không thay đổi theo năm tháng. Xin mời đôi tân nhân đón nhận tín vật tình yêu của mình!”

 

Bàn tay đeo găng trắng của tôi được Giang Diễn nâng lên cẩn thận. 

 

Một chiếc nhẫn nhỏ xinh được đeo vào ngón áp út, như thể trói buộc vận mệnh của tôi và cậu ấy vào nhau.

 

Dưới ánh mắt vừa hồi hộp vừa phấn khích của Giang Diễn, tôi đeo chiếc nhẫn còn lại lên tay cậu ấy. 

 

Thậm chí cảm nhận được những ngón tay của cậu ấy đang khẽ run lên.

 

Hết Chương 9:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page