Chương 1: Người kể chuyện
04/05/2025
Chương 2: Diêu Thủ Ninh
04/05/2025
Chương 3: Từ Hổ Lang
04/05/2025
Chương 4: Kể chuyện xưa
04/05/2025
Chương 5: Hỏi Quỷ Thần
04/05/2025
Chương 6: Nói đến tin
04/05/2025
Chương 7: Vào ảo ảnh
04/05/2025
Chương 8: Hỏi thần minh
04/05/2025
Chương 9: Nói chuyện xưa
04/05/2025
Chương 10: Nhân duyên sai
04/05/2025
Chương 11: Nghi ngờ
04/05/2025
Chương 12: Khéo léo hỏi thăm
04/05/2025
Chương 13: Nói đến thần y
04/05/2025
Chương 14: Đặt bẫy
04/05/2025
Chương 15: Khảo công khóa
04/05/2025
Chương 16: Ôn Hiến Dung
04/05/2025
Chương 17: Hết mưa rồi
04/05/2025
Chương 18: Tin đồn xuất hiện
04/05/2025
Chương 19: Tiếng đập cửa
04/05/2025
Chương 20: Giấc mơ kỳ lạ
04/05/2025
Chương 21: Ngày lễ đến
04/05/2025
Chương 22: Tâm trạng bất an
04/05/2025
Chương 23: Phá cửa tiệm
04/05/2025
Chương 24: Nói báo quan
04/05/2025
Chương 25: Có dự cảm
04/05/2025
Chương 26: Con ngựa phát điên
04/05/2025
Chương 27: Gặp quý nhân
04/05/2025
Chương 28: Cứu mạng
04/05/2025
Chương 29: Một luồng khí đen hiện ra
04/05/2025
Chương 30: Người chết
04/05/2025
Chương 31: Kỳ lạ
04/05/2025
Chương 32: Ai nói chuyện
04/05/2025
Chương 33: Nương ở đâu
04/05/2025
Chương 34: Ta hộ tống
04/05/2025
Chương 35: Biết cất nhắc
04/05/2025
Chương 36: Bị đả kích
04/05/2025
Chương 37: Ngài trúng tà
04/05/2025
Chương 38: Hỏi thân phận
04/05/2025
Chương 39: Cầu an ủi
04/05/2025
Chương 40: Đừng lo lắng
04/05/2025
Chương 41: Nốt ruồi giữa mi tâm
04/05/2025
Chương 42: Hoa mắt
04/05/2025
Chương 43: Mơ tiếp
04/05/2025
Chương 44: Bình an trở về
04/05/2025
Chương 45: Không chào đón
04/05/2025
Chương 46: Được nghe lại
04/05/2025
Chương 47: Ban đêm dạy dỗ nữ nhi
04/05/2025
Chương 48: Sau khi sự việc xảy ra
04/05/2025
Chương 49: Có phiền não
04/05/2025
Chương 50: Có ác ý
04/05/2025
Chương 51: Tìm con
04/05/2025
Chương 52: Tặng tranh chữ
04/05/2025
Chương 53: Nhớ lại kiếp trước
04/05/2025
Chương 54: Thần dị xuất hiện
04/05/2025
Chương 55: Trấn Yêu Tà
04/05/2025
Chương 56: Nhiệm vụ mới
04/05/2025
Chương 57: Giỏi ngụy trang
04/05/2025
Chương 58: Rắn náo loạn vào ban đêm
04/05/2025
Chương 59: Tìm con trai
04/05/2025
Chương 60: Sinh ra nghi ngờ
04/05/2025
Chương 61: Lục quản sự
04/05/2025
Chương 62: Người hôn mê
04/05/2025
Chương 63: Cho ngươi mượn
04/05/2025
Chương 64: Nổi tranh chấp
04/05/2025
Chương 65: Để lại lời nguyền
04/05/2025
Chương 66: Thiên Yêu Tộc
04/05/2025
Chương 67: Yêu cổ thuật
04/05/2025
Chương 68: Đại Nho Lực
04/05/2025
Chương 69: Liễu Tịnh Chu
04/05/2025
Chương 70: Đệ tử
04/05/2025
Chương 71: Hiển lộ hần uy
04/05/2025
Chương 72: Dỗ muội muội
04/05/2025
Chương 73: Người thành thật
04/05/2025
Chương 74: Hòa thuận
04/05/2025
Chương 75: Tra án
04/05/2025
Chương 76: Tìm xa phu
04/05/2025
Chương 77: Hắn ta đã chết
04/05/2025
Chương 78: Nàng ta giấu giếm
04/05/2025
Chương 79: Nói dối
04/05/2025
Chương 80: Có ác ý
04/05/2025
Chương 81: Biết trước sự tình
04/05/2025
Chương 82: Cơn ác mộng
04/05/2025
Chương 83: Chuyện kỳ dị
04/05/2025
Chương 84: bị ép buộc
04/05/2025
Chương 85: Rất ngột ngạt
04/05/2025
Chương 86: Ly tâm
04/05/2025
Chương 87: Ảo cảnh hiện ra
04/05/2025
Chương 88: Có lời muốn nói
04/05/2025
Chương 89: Xuất hiện manh mối
04/05/2025
Chương 90: An toàn nhất
04/05/2025
Chương 91: Lựa chọn
04/05/2025
Chương 92: Gió yêu nổi lên
04/05/2025
Chương 93: Bà lão rắn xuất hiện
04/05/2025
Chương 94: Đánh thức hắn
04/05/2025
Chương 95: Hắn điên rồi
04/05/2025
Chương 96: Thu dọn tàn cuộc
04/05/2025
Chương 97: Nhớ nhân tình
04/05/2025
Chương 98: Đại nhi tử trở về
04/05/2025
Chương 99: Nói tình tiết vụ án
04/05/2025
Chương 100: Đồ háo sắc
04/05/2025
Chương 101: Nhớ lại quá khứ
04/05/2025
Chương 102: Có niềm tin
04/05/2025
Chương 103: Ngụy quân tử
04/05/2025
Chương 104: Chuyện phiền toái
04/05/2025
Chương 105: Trưởng thành
04/05/2025
Chương 106: Rửa nhục
04/05/2025
Chương 107: Nhận thưởng
04/05/2025
Chương 108: Được khen thưởng
04/05/2025
Chương 109: Hình Ngục ty
04/05/2025
Chương 110: Thật là can đảm
04/05/2025
Chương 111: Lôi kéo làm quen
04/05/2025
Chương 112: Vào Hình Ngục
04/05/2025
Chương 113: Gặp bất trắc
04/05/2025
Chương 114: Quyết tâm
04/05/2025
Chương 115: Tôn thần y có vấn đề
04/05/2025
Chương 116: Không được nói với mẹ con
04/05/2025
Chương 117: Tiếng nước chảy
04/05/2025
Chương 118: Bạn thân tốt
04/05/2025
Chương 119: Dung mạo vô cùng xuất sắc
04/05/2025
Chương 120: Chỉ là lời đồn mà thôi
04/05/2025
Chương 121: Bệnh tình nặng hơn
04/05/2025
Chương 122: Hỏi thăm
04/05/2025
Chương 123: Lo lắng
04/05/2025
Chương 124: Ngăn cản
04/05/2025
Chương 125: Tìm thuốc dẫn
04/05/2025
Chương 126: Gả cho Hà Thần
04/05/2025
Chương 127: Cảnh tượng vô cùng chẳng lành
04/05/2025
Chương 128: Dỗ con gái
04/05/2025
Chương 129: Nghi hoặc
04/05/2025
Chương 130: Nguy cơ bị bắt
04/05/2025
Chương 131: Phải giữ bí mật
04/05/2025
Chương 132: Giữ bí mật
04/05/2025
Chương 133: Có nốt ruồi nhỏ
04/05/2025
Chương 134: Có chuyện muốn nói
04/05/2025
Chương 135: Cuộc trò chuyện giữa cha và con gái
04/05/2025
Chương 136: Mọi việc có cha đây
04/05/2025
Chương 137: Nói lời thật lòng
04/05/2025
Chương 138: Nhắm vào Diêu gia
04/05/2025
Chương 139: Hộp thuốc
04/05/2025
Chương 140: Da rắn
04/05/2025
Chương 141: Mưa gió nổi lên
04/05/2025
Chương 142: Diêu Hồng bị bắt
04/05/2025
Chương 143: Chuẩn bị
04/05/2025
Chương 144: Xin tranh chữ
04/05/2025
Chương 145: Nói thật
04/05/2025
Chương 146: Ta cũng muốn thử lần
04/05/2025
Chương 147: Thừa cơ xâm nhập
04/05/2025
Chương 148: Tìm ra vài bức tranh chữ
04/05/2025
Chương 149: Biến động
04/05/2025
Chương 150: Hà Thần xuất hiện
04/05/2025
Dưới lòng bàn chân đã bị luồng khí đen quấn quanh, giống như có thứ gì đó lạnh như băng trơn nhẵn dày đặc như cỏ nước quấn lấy hai chân Diêu Thủ Ninh, uốn lượn di chuyển theo mắt cá chân của nàng.
“Cứu mạng! Cứu mạng!”
Diêu Thủ Ninh sợ tới mức lớn tiếng kêu cứu, dùng sức dậm chân, lại cảm thấy mắt cá chân kia càng quấn càng chặt, khiến nàng khó có thể thoát ra ngoài.
Hai lần ác mộng đầu tiên, thần không biết quỷ không hay bị nhốt vào trong mộng, rồi lại ở thời khắc mấu chốt kịp thời thanh tỉnh.
Nhưng ác mộng lần này, nàng biết rõ là mộng, nhưng ý thức giống như lại bị ép ở lại nơi này, không cách nào rời đi.
Nàng lớn tiếng kêu cứu, nhưng ai có thể cứu nàng trong giấc mơ đây?
Đúng lúc này, chỉ thấy trên giường dường như có ánh sáng yếu ớt truyền đến, ánh sáng này trong bóng tối có vẻ vạn phần bắt mắt, Diêu Thủ Ninh vừa thấy cảnh này, hai mắt đẫm lệ lảo đảo chạy về phía giường.
Tê — tê — ‘
Tiếng Xi..Xiiii càng ngày càng vang, nàng cố nén sợ hãi, đưa tay mò tới một bên giường.
Trong bóng tối, dường như nàng đụng phải thứ gì đó lành lạnh, “đông” đánh vào trán nàng, khiến nàng sợ tới mức tim đập như đóng băng, theo bản năng giơ tay bắt lấy.
Động tác lần này của nàng thuần túy là hành động bản năng trong lúc nguy cấp, vừa bắt lấy vật kia, liền cảm giác lạnh buốt cứng chắc, không giống vật sống.
Ý niệm này vừa tràn vào trong lòng nàng, sợi dây căng thẳng trong đầu Diêu Thủ Ninh ‘bụp’ một cái bị đứt đoạn, trái tim điên cuồng đập loạn.
Lúc trước nàng bị dọa sợ không nhẹ, lúc này miễn cưỡng trấn định, mới phát hiện đây là một thanh trường kiếm treo ở bên giường, một bên thân kiếm ẩn vào trong màn sương đen, lúc nãy nàng hoảng hốt chạy bừa đụng phải nó, mới đẩy kiếm ra, cho nên mới lầm tưởng là một con rắn.
Trên giường có một bóng người đang nằm, trên người dường như được bao phủ bởi một vầng ánh sáng nhạt, nhưng vầng sáng kia đã vô cùng mờ nhạt.
Trên người hắn trào ra một lượng khói đen lớn, gần như muốn bao trùm toàn bộ khuôn mặt hắn.
Diêu Thủ Ninh chỉ cần tập trung nhìn vào ánh sáng yếu ớt kia, là có thể thấy rõ bộ dáng của người trên giường.
Chỉ thấy người nọ ước chừng hai mươi tuổi, hai mắt nhắm nghiền, đôi lông mày kia như lưỡi dao nhỏ, hơi nghiêng vào tóc mai, tóc dài như mây đen gối dưới thân hắn, dường như đang ngủ.
“Lục Chấp?”
Nàng vừa nhìn thiếu niên xinh đẹp này, nhất thời nhận ra thân phận của hắn.
Chỉ là so sánh với thiếu niên lúc đó thần thái phi dương, lúc này hắn dường như bị luồng khí đen vây khốn, lâm vào trong giấc ngủ say, ở trong bóng tối quỷ dị này, tăng thêm vài phần cảm giác yêu dị.
Diêu Thủ Ninh gọi hắn một tiếng, nhưng cũng không có đánh thức được hắn.
Đúng lúc này, đột nhiên trong phòng bốc lên khói đen, một tiếng la hét sắc bén của lão phụ nhân vang lên:
“Lục Chấp, để mạng lại!”
Giọng nói vừa vang lên, bất ngờ xảy ra chuyện!
Chỉ thấy trong phòng trống không, đột nhiên khí đen cuồn cuộn, tầng tầng bóng đen từ trong khói đen tràn ra, hình thành một bóng núi vô cùng lớn, bao phủ toàn bộ gian phòng vào trong bóng đen kia.
Trong bóng tối, bóng đen lóe lên hai cái, xuất hiện hai cái đèn lồng đỏ tươi, trong tiếng “tê tê”, dường như có thể nhìn thấy một cái lưỡi thật dài đang phun ra nuốt vào giữa những chiếc răng nanh lấp lánh.
‘Con trai’ của ta ——”
Giọng nói u oán lạnh lẽo của bà lão vang lên trong phòng, Diêu Thủ Ninh nhìn thứ ẩn giấu trong sương đen kia, sợ tới mức ba hồn bảy phách đều muốn tản ra.
Cả đời này của nàng, thoại bản đã xem không ít, cũng từng tưởng tượng qua tình cảnh yêu quái xuất hiện.
Nhưng lúc này mới phát hiện, tưởng tượng căn bản không bằng một phần vạn khủng bố mà mình nhìn thấy trước mắt lúc này.
Trong sự hoảng loạn, nàng phi thân trèo lên giường, đẩy thiếu niên đang ngủ say thật mạnh:
“Thế tử, tỉnh!”
“Lục Chấp, tỉnh!”
“Lục Chấp, tỉnh lại!”
Nàng khủng hoảng kêu to, không thể đánh thức mỹ nam đang ngủ trong mộng, ngược lại đánh thức mình dậy.
“Tiểu thư, người lại gặp ác mộng?” giọng nói của Đông Quỳ vang lên, Diêu Thủ Ninh mở to hai mắt, phát hiện trong phòng đã thắp đèn.
“Lục Chấp à!” Diêu Thủ Ninh hô to một tiếng, ra sức mở mí mắt ra.
Ánh sáng chiếu vào mắt nàng, bóng tối trong giấc mơ nhanh chóng bị đẩy lùi.
“Hô… Hô…”
Lần này nàng bị ác mộng dọa đến không nhẹ, căn bản không có cách nào trả lời Đông Quỳ, chỉ là thân thể run rẩy không ngừng.
Sự xuất hiện của bà lão trong mộng kia làm cho nàng cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, nàng đã từng trải qua hai lần ác mộng, nhưng không có lần nào kinh khủng bằng lần này.
“Làm ta sợ muốn chết, làm ta sợ muốn chết!”
Diêu Thủ Ninh liều mạng vỗ ngực mình, âm thanh lặp đi lặp lại để tự an ủi mình.
Nhưng cho dù có làm thế nào để trấn an, thì cảm giác bị bóng ma bao phủ này lại như hình với bóng.
“Nhanh rót cho ta một ly nước.”
Cả người nàng đầy mồ hôi, không biết có phải do trong mộng gọi Lục Chấp quá lâu hay không, lúc này miệng khô lưỡi khô, cảm thấy phiền muộn nói không nên lời.
“Mấy giờ rồi?”
“Đã qua giờ mẹo (khoảng 6 giờ).”
Đông Quỳ cầm quần áo đi vào, nói:
“Chuẩn bị gọi ngài thức dậy, liền nghe ngài đang nói chuyện trong mộng, giống như là đang kêu ai tỉnh lại.”
Lúc nói lời này, Đông Quỳ vụng trộm nhìn mặt Diêu Thủ Ninh một cái, trên mặt lộ ra nụ cười chế nhạo.
Thực tế nàng ấy nghe rõ tiểu thư nhà mình đang gọi thế tử, ngày đó trên xe ngựa đi phủ tướng quân trở về, Diêu Thủ Ninh nói trong lòng ngưỡng mộ thế tử, lúc ấy chọc giận Liễu thị, Đông Quỳ còn tưởng rằng tính tình nàng ấy quật cường, cố ý chống đối Liễu thị mà thôi.
Lại không ngờ đêm nay nàng nằm mơ, lại không ngừng gọi thế tử, nói vậy tiểu thư nhà mình đúng là để ý đến Thế tử rồi.
Đông Quỳ lúc đầu còn sợ sau khi mình nói ra sẽ khiến nàng thẹn thùng, nào ngờ liếc mắt nhìn lại, lại thấy sắc mặt nàng trắng bệch, sờ sờ thân thể Diêu Thủ Ninh, phát hiện hai tay nàng lạnh lẽo, còn đang run rẩy không ngừng, lúc này ý cười trên mặt trì trệ, giật mình nói:
“Sao lại như vậy? Ngài có gặp ác mộng không?”
Nàng ấy sờ sờ trán Diêu Thủ Ninh, lại sờ đến tay ướt đẫm, tóc đều bị mồ hôi dính lại với nhau, khiến cho khuôn mặt dưới lòng bàn tay hơi lạnh.
Xem ra cho dù nàng mơ thấy Lục Chấp, hiển nhiên cũng không phải là giấc mơ đẹp gì.
“Là vì muốn đi phủ tướng quân sao?”
Hôm qua Phùng Xuân tới nhắc nhở, nói là người của phủ tướng quân truyền đám người Liễu thị, là muốn hỏi vụ án nhân mạng phát sinh trên đường lớn Hồi Thăng ngày đó.
Đông Quỳ hiện tại nghĩ đến, Diêu Thủ Ninh ba lần mơ thấy ác mộng, hình như đều có liên quan đến việc này.
Ác mộng lần đầu tiên, cũng là vào đêm trước khi đi ra ngoài, cho dù nàng ấy bị Liễu thị ảnh hưởng, không tin quỷ thần không tin tà mà, lúc này vẫn cảm thấy có chút quỷ dị, lo lắng nói:
“Không bằng em đi bẩm báo với phu nhân, nói hôm nay thân thể ngài không khỏe, không đi phủ tướng quân.”
Nàng ấy cho rằng Diêu Thủ Ninh là bởi vì nhớ lại sự kiện giết người ngày đó mà trong lòng sinh ra sợ hãi, nói xong, liền muốn thả xiêm y xuống xoay người.
“Không được! ”
Diêu Thủ Ninh vội vàng lên tiếng ngăn cản.
Nghĩ đến cảnh tượng trong ác mộng, trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi.
Nhưng chuyện cho tới bây giờ, nàng đã mơ hồ sờ được quy luật ác mộng, cảnh trong mơ xuất hiện không phải vô duyên vô cớ, nhất định có ý nghĩa là một loại nhắc nhở.
Trong mộng Lục Chấp mê man không tỉnh, bà lão kia xuất hiện đòi mạng hắn, rất có thể báo hiệu Lục Chấp có nguy hiểm.
Lục Chấp có ân với Liễu thị, huống chi dưới tình huống vẫn chưa xác định được việc này có liên quan đến Tô Diệu Chân hay không, chuyện này dù sao cũng là bởi vì Diêu gia mà ra, nên cho dù như thế nào, nàng muốn đi phủ tướng quân một chuyến, ít nhất phải nghĩ biện pháp nhắc nhở trưởng công chúa, bảo vệ tốt Lục Chấp, không bị xà yêu kia hại.
You cannot copy content of this page
Bình luận