Chương 1:
03/06/2025
Chương 2:
03/06/2025
Chương 3:
03/06/2025
Chương 4:
04/06/2025
Chương 5:
04/06/2025
Chương 6:
04/06/2025
Chương 7:
05/06/2025
Chương 8:
05/06/2025
Chương 9:
05/06/2025
Chương 10:
06/06/2025
Chương 11:
06/06/2025
Chương 12:
06/06/2025
Chương 13:
07/06/2025
Chương 14:
07/06/2025
Chương 15:
07/06/2025
Chương 16:
08/06/2025
Chương 17:
08/06/2025
Chương 18:
08/06/2025
Chương 19:
09/06/2025
Chương 20:
09/06/2025
Chương 21:
09/06/2025
Chương 22:
10/06/2025
Chương 23:
10/06/2025
Chương 24:
10/06/2025
Chương 25:
11/06/2025
Chương 26:
11/06/2025
Chương 27:
11/06/2025
Chương 28:
12/06/2025
Chương 29:
12/06/2025
Chương 30:
12/06/2025
Chương 31:
13/06/2025
Chương 32:
13/06/2025
Chương 33:
13/06/2025
Chương 34:
16/06/2025
Chương 35:
16/06/2025
Chương 36:
16/06/2025
Chương 37:
17/06/2025
Chương 38:
17/06/2025
Chương 39:
17/06/2025
Chương 40:
18/06/2025
Chương 41:
18/06/2025
Chương 42:
18/06/2025
Chương 43:
19/06/2025
Chương 44:
19/06/2025
Chương 45:
19/06/2025
Chương 46:
22/06/2025
Chương 47:
22/06/2025
Chương 48:
22/06/2025
Chương 49:
22/06/2025
Chương 50:
22/06/2025
Chương 51:
23/06/2025
Chương 52:
23/06/2025
Chương 53:
23/06/2025
Chương 54:
23/06/2025
Chương 55:
23/06/2025
Chương 56:
25/06/2025
Chương 57:
25/06/2025
Chương 58:
25/06/2025
Chương 59:
25/06/2025
Chương 60:
25/06/2025
Chương 61:
26/06/2025
Chương 62:
26/06/2025
Chương 63:
26/06/2025
Chương 64:
26/06/2025
Chương 65:
26/06/2025
Chương 66:
28/06/2025
Chương 67:
28/06/2025
Chương 68:
28/06/2025
Chương 69:
28/06/2025
Chương 70:
28/06/2025
Chương 71:
29/06/2025
Chương 72:
29/06/2025
Chương 73:
29/06/2025
Chương 74:
29/06/2025
Chương 75:
29/06/2025
Chương 76:
30/06/2025
Chương 77:
30/06/2025
Chương 78:
30/06/2025
Chương 79:
30/06/2025
Chương 80:
30/06/2025
Chương 81:
02/07/2025
Chương 82:
02/07/2025
Chương 83:
02/07/2025
Chương 84:
02/07/2025
Chương 85:
02/07/2025
“Chị học giỏi lắm à?” Quý Xa Xa hỏi.
“Dĩ nhiên rồi, cha chị kể chuyện cho chị nghe mỗi ngày, nên chị hiểu rất nhiều thứ. Cha còn khen chị học nhanh, tiếp thu tốt nữa đó.” Giọng Kiều Ny đầy tự hào.
Mọi người bừng tỉnh ngộ: hiểu rồi, thì ra họ học dốt là vì Quý Minh Hi không kể chuyện cho họ nghe!
Từng ánh mắt trách móc đồng loạt đổ dồn về phía Quý Minh Hi. Bách Hiểu Sinh lên tiếng với giọng điệu nghiêm túc: “Thầy ơi, chúng em ngay từ đầu đã thua từ vạch xuất phát rồi. Thầy xem… hay là…”
Quý Minh Hi bật cười, hiếm khi thấy lũ nhỏ chủ động đòi học như vậy, anh thuận miệng tiếp lời: “Là lỗi của thầy, vốn định để mai bắt đầu học chính thức, nhưng nếu mọi người đã muốn học sớm, vậy thì bây giờ chúng ta đến lớp luôn nhé.”
Bách Hiểu Sinh: ???
Ai nói muốn học sớm chứ? Ý của cậu ta là: đã thua ngay từ đầu thì chi bằng… nằm im luôn cho rồi!
Sức người không địch nổi sức thầy. Dù họ có bao nhiêu cánh tay cũng không bẻ nổi tính ngang ngạnh của Quý Minh Hi.
Một đám người đến với tâm trạng hớn hở, rốt cuộc lại ủ rũ ra về, ai nấy đều nhìn Bách Hiểu Sinh bằng ánh mắt oán trách.
Quả không hổ là linh thể canh trường nham hiểm và xảo quyệt, bày đủ mọi chiêu trò để khiến bọn họ sa vào bẫy của thầy giáo.
Bách Hiểu Sinh bị ánh nhìn của cả đám đè đến ngạt thở, vội vàng lắc đầu điên cuồng: “Không phải tôi! Tôi không có! Tôi cũng đâu muốn học đâu mà!”
Nhìn theo cả đám rời đi, Kiều Ny nhét bịch đồ ăn vặt vào tay Kiều Chí Thiên, vui vẻ nói: “Bọn họ thật thú vị, Kiều Ny rất thích mọi người.”
Kiều Chí Thiên mỉm cười mãn nguyện, cất đồ ăn đi, rồi thay cho Kiều Ny một ngón tay khác tiện viết chữ hơn, giọng nhẹ nhàng: “Thích là tốt rồi. Đi thôi, cha dẫn con đến lớp, không thì lại lỡ mất bài học đấy.”
Nụ cười của Kiều Ny bỗng cứng đờ trên mặt – chẳng phải đã nói đi học chỉ để chơi thôi sao?
Kiều Chí Thiên giả vờ như không nhìn thấy vẻ u oán của cô nhóc, một tay bế con, một tay xách cặp, nhanh chóng theo kịp đoàn người phía trước.
Trước đây, ông ta từng nghĩ chỉ cần có người chơi với Kiều Ny là được rồi, chuyện học hành không quan trọng. Nhưng sau khi trò chuyện với Quý Minh Hi, ông ta đã hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ đó.
Hiện giờ, ông ta vẫn có thể bảo vệ Kiều Ny an ổn. Nhưng trăm năm sau thì sao? Một Kiều Ny không thể hòa nhập với con người sẽ làm gì để sống tiếp?
Cho nên bước đầu tiên, chính là coi Kiều Ny như một con người bình thường, để cô nhóc trải nghiệm đủ hỉ – nộ – ái – ố của nhân loại.
Huống hồ, nếu thật sự có một ngày yêu quái và con người có thể sống hòa thuận, thì ông ta cũng hy vọng Kiều Ny sẽ có lợi thế ngay từ vạch xuất phát.
Dù sao đi nữa, học vẫn là đúng đắn.
Bầu không khí trong lớp học nặng như chì, mây xám dày đặc trên trần gần như muốn đặc lại thành hình.
Không chỉ vì bọn họ sắp phải học hành nghiêm túc, mà còn vì Lý Thu Thu do học khác tiến độ nên bị điều sang lớp bên cạnh.
Điều đó có nghĩa là nếu giữa chừng có bài kiểm tra, bọn họ sẽ bị “quét sạch”, đến cả “máy gian lận” như Quý Nhất cũng bó tay.
Hy vọng duy nhất còn lại – chính là cô bạn học mới ngồi hàng ghế sau.
Bị những ánh mắt kỳ vọng nóng bỏng vây quanh, Kiều Ny cảm thấy áp lực quá lớn. Các bạn học này… có phải hơi nhiệt tình quá rồi không?
Cô nhóc lặng lẽ dịch người về phía Quý Xa Xa, mới phát hiện cô bé này đang nghiêm túc nhìn chăm chú vào mặt bàn trống trơn, như thể ở đó có một quyển sách vô hình.
Kiều Ny nhìn trên nhìn dưới, trái phải kiểm tra một lượt, lại dùng kỹ năng quét thêm mấy lần – vẫn chỉ thấy một mảng không khí mờ mịt.
Kiều Ny: …Có phải cô bé này đang đọc “quyển sách tàng hình của hoàng đế” không vậy?
Cô nhóc khẽ hỏi: “Em… quyển sách của em đâu rồi?”
Đôi mắt của Quý Xa Xa liếc nhanh về phía thầy giáo, sau đó hạ giọng trả lời: “Em nghe nói sau ký túc xá có một cái hồ có thể thực hiện điều ước, nên em ném sách xuống đó rồi.”
Nghe đến hai chữ “điều ước”, tim Kiều Ny không khỏi run lên. Thứ có thể miễn phí thực hiện điều ước chưa chắc đã là thứ tốt – ví dụ như quỷ ký sinh chẳng hạn.
Cô nhóc hỏi: “Em ước điều gì?”
“Ước nó giúp em làm bài tập, cũng không nhiều đâu, chỉ năm tờ đề thôi.”
Kiều Ny: “…Rồi sao nữa?”
Nếu đến mức đó mà cũng làm không xong, thì con yêu quái kia thật khiến người ta coi thường.
Quý Xa Xa tỏ vẻ bực bội: “Nó chẳng làm bài giúp em, sách giáo khoa mà em dùng để tế lễ cũng không trả lại. Cái truyền thuyết đó rõ ràng là bịp bợm!”
Kiều Ny: …
Dù truyền thuyết là thật, chắc cũng chẳng có yêu quái nào thèm sách giáo khoa đâu.
Quý Minh Hi đã chú ý đến cuộc trò chuyện bên này từ lâu. Anh bước tới, phát sách giáo khoa mới cho hai cô bé, mỉm cười nói: “Thầy giúp em thực hiện điều ước – không cần làm năm tờ đề kia nữa.”
You cannot copy content of this page
Bình luận