Chương 1:
03/01/2025
Chương 2:
03/01/2025
Chương 3:
03/01/2025
Chương 4:
03/01/2025
Chương 5:
03/01/2025
Chương 6:
03/01/2025
Chương 7:
03/01/2025
Chương 8:
03/01/2025
Chương 9:
03/01/2025
Chương 10:
03/01/2025
Chương 11:
03/01/2025
Chương 12:
03/01/2025
Chương 13:
03/01/2025
Chương 14:
03/01/2025
Chương 15:
03/01/2025
Chương 16:
03/01/2025
Nhưng sao y có thể quên được?
Ta đã cứu y bao nhiêu lần? Đỡ bao nhiêu mũi tên ngầm, bao nhiêu đòn tấn công lộ liễu thay y?
Ta xem y là đồng đội kề vai sát cánh, sống c.h.ế.t có nhau.
Nhưng y lại coi ta như một con cờ không đáng kể.
Sắc mặt Thương Hằng lộ vẻ cay đắng, mang theo vài phần cầu xin: “A Ngô, nếu muốn trách, thì trách ta. Doanh Doanh vô tội, nàng đừng oán hận nàng ấy.”
“Bây giờ bệnh cũ của nàng ấy tái phát, nàng có thể trả lại linh ngọc cho nàng ấy không?”
Ta bật cười, giọng nói đầy giễu cợt: “Trả lại?”
“Trả lại cho chủ cũ mới gọi là trả. Nàng ta là chủ cũ sao?”
Thương Hằng há miệng định nói, nhưng vội vàng sửa lời: “Ta nói sai rồi, là mượn! Chỉ mượn linh ngọc để cứu nàng ấy một mạng thôi!”
“Ngươi nói nàng ta không biết gì sao? Ngay khoảnh khắc nhìn thấy ta, còn chẳng hề có chút ngạc nhiên, làm sao mà không biết?”
Ả rõ ràng biết lợi thế của mình nằm ở đâu.
Thản nhiên nhận lấy thân phận tiểu thư Phượng gia, sống trong soái phủ, dựa vào gương mặt ấy mà ngang ngược không kiêng dè.
Cuối cùng, ca ca của ta, Phượng Lăng, không chịu nổi nữa, lên tiếng trách cứ: “A Ngô, sao muội trở nên lạnh lùng, vô tình như vậy? Trước kia muội không như thế.”
“Doanh Doanh chỉ là một nữ nhân yếu đuối, không nơi nương tựa, đáng thương vô cùng. Sao muội lại muốn nàng ấy c.h.ế.t?”
Ta nhìn hắn ta, ánh mắt lạnh lùng, nhưng lòng còn lạnh hơn.
Đó là ca ca của ta.
Chính vì hắn ta không thể tập võ, ta mới gánh lấy trách nhiệm nhập ngũ thay.
Ta biết, trước kia hắn ta có chút áy náy, nhưng về sau, lại bắt đầu oán hận.
Bởi vì thân là trưởng tử của Phượng gia, nhưng lại chỉ có thể sống dưới hào quang của muội muội mình.
Có lẽ khi ta c.h.ế.t, hắn ta đã từng đau lòng, nhưng cuối cùng, hẳn là nhẹ nhõm hơn.
Cuối cùng không còn phải sống trong cái bóng của ta nữa.
Hắn ta đem toàn bộ tình thương dành cho muội muội, dồn hết lên nữ vũ cơ ấy.
Bởi vì nữ vũ cơ yếu đuối, đáng thương, chỉ biết phụ thuộc.
Sẽ không giống như ta, khiến hắn ta trở nên vô dụng trong mọi khía cạnh.
“A Ngô, nàng cứu Doanh Doanh đi, tất cả sai lầm đều là của chúng ta! Đừng dùng lỗi lầm của chúng ta để trừng phạt một người vô tội.”
Thương Hằng khó khăn lên tiếng cầu xin.
Từ khi làm hoàng đế, y chắc chưa từng hạ mình đến mức này trước ai.
Giờ lại vì một nữ vũ cơ, hừ… thật khó cho y.
“Không thể cứu được.” Ta lạnh nhạt phẩy tay: “Linh ngọc này chứa đựng cổ linh, là thứ ta nuôi dưỡng bằng m.á.u của mình.”
“Khi ta bị thương và hôn mê, cổ linh cũng chìm vào giấc ngủ, vì thế nàng ta mới an toàn vô sự. Nhưng giờ ta đã tỉnh, cổ linh cũng thức tỉnh, nó sẽ không cho phép bất kỳ ai ngoài ta sở hữu nó.”
“Ngươi muốn cứu nàng ta, sao không tự m.ổ ng.ự.c lấy trái tim của mình mà thay cho nàng ta?”
“Ta thậm chí có thể giúp ngươi việc này!”
Đừng lấy lòng nhân từ của người khác ra để làm điều tốt cho bản thân.
Những món nợ của y, làm sao lại có thể bắt ta trả thay?
Thương Hằng sững sờ, tất nhiên y không thể hy sinh tính mạng của mình để cứu nữ vũ cơ!
“Không muốn đưa cho thì không đưa, hà tất phải nói những lời không biết phải trái như vậy? Ta đâu ép nàng!”
Phượng Lăng càng thêm phẫn nộ: “Muội tàn nhẫn như vậy, chỉ khiến người người quay lưng! Dù có sống lại, muội cũng sẽ trở thành kẻ cô độc!”
“Ta, Phượng Lăng, từ nay coi như không có người muội muội này!”
Nói xong, hắn ta kéo Thương Hằng, giận dữ rời đi.
Ta rất lịch sự tiễn bọn họ ra tận cửa.
Thực ra là chỉ muốn ngắm dáng vẻ hai người họ tức giận đến phát đi.ê.n thêm chút nữa, nhưng lại chẳng thể làm gì.
Quả thực rất mãn nhãn.
Nghe thấy họ đi xa rồi, vẫn còn đang lớn tiếng mắng chửi ta.
“Nàng ta cứ như biến thành một người khác, đến cả tim gan cũng chẳng còn!”
“Sao có thể thấy c.h.ế.t mà không cứu? Doanh Doanh giờ cũng coi như là muội muội trên danh nghĩa của nàng ta rồi!”
You cannot copy content of this page
Bình luận