Bức Thư Tình Bị Gửi Nhầm

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Không phải vì cô ấy giỏi giang, có lẽ là do mỗi lần cô ấy liếc tôi một cái trước khi tăng ca, hoặc là vẻ “gian gian lén lút” mỗi lần xin tôi thanh toán chi tiêu cá nhân, cũng có thể là do cô ấy thường vấp vào bậc cửa mỗi khi vào nhà.

 

Tất cả đều đáng yêu.

 

Nhưng cô ấy không thích tôi.

 

Chu Kinh Chỉ không thích Tiêu Cẩu, cô ấy thích kiểu đàn anh rạng rỡ như ánh mặt trời kia.

 

Tôi cũng chẳng muốn về biệt thự nữa, ở đó toàn là dấu vết của Chu Kinh Chỉ (trong những lần tăng ca).

 

Tôi co ro một mình trong văn phòng.

 

Lúc tỉnh táo, tôi lại luôn nhớ tới Chu Kinh Chỉ.

 

Vậy nên tôi đã mua thật nhiều thật nhiều rượu.

 

Cả công ty chỉ còn mình tôi.

 

Tôi ôm chai rượu rỗng, gọi tên Chu Kinh Chỉ.

 

Chai rượu trong tay không đáp lại.

 

Tôi vừa khóc vừa hát: “Dù chết cũng muốn yêu!”

 

“Tại sao lại không thích tôi…”

 

19.

 

Ngay khi tưởng mình đã có thể quên tất cả, đã sắp xếp lại được tâm trạng, tôi đột nhiên thấy đầu của Chu Kinh Chỉ ló ra trên tường.

 

Xong rồi, chắc bị ảo giác mất rồi.

 

Ảo giác mà còn biết nói chuyện.

 

Tôi đi đến bên bức tường, “Chu Kinh Chỉ” trên đó bảo tôi đỡ lấy cô ấy.

 

Không đời nào bị phụ nữ lừa thêm lần nữa!

 

Tôi vừa định quay lưng đi thì “Chu Kinh Chỉ” đã nhảy xuống rồi.

 

Cô ấy điên rồi sao?!

 

Bức tường này cao gấp đôi chiều cao của cô ấy.

 

Tôi còn bị cô ấy bóp ngực một cái.

 

Cảm giác thật quá… hình như đây là người thật.

 

Cô ấy đến tìm tôi rồi.

 

Những ngày không phải đi làm thật tốt biết bao.

 

Thôi xong rồi, phụ nữ chẳng ai thật lòng cả, lần này chắc chắn cũng chỉ vì ham nhan sắc của tôi thôi.

 

Đồ dê xồm!

 

20.

 

Tại sao cô ấy lại bám dai như cao dán chó, đuổi mãi cũng không đi?

 

Ngoài trời mưa rồi, mưa to thật sự.

 

Vậy mà cô ấy vẫn chưa đi.

 

Chu Kinh Chỉ lại còn đứng dầm mưa, đúng là đồ ngốc.

 

Cô ấy cố tình!!!

 

Cái người nhỏ xíu đó, lại bám chặt lên người tôi như cả người muốn dính vào luôn.

 

Cô ấy làm vậy… chẳng lẽ là… thích tôi?

 

Tôi cúi đầu nhìn, thấy miệng cô ấy mấp máy.

 

Cô ấy nói rằng cô ấy thích tôi.

 

Cô ấy ôm chặt lấy tôi, hôn tôi.

 

Chỉ cần tôi dùng chút sức là có thể đẩy cô ấy ra.

 

Nhưng tôi không muốn đẩy, cứ để mặc cô ấy tham lam trên người mình.

 

Chu Kinh Chỉ đúng là một nữ háo sắc.

 

Sao có thể vừa dính sát tôi vừa hỏi mấy câu như thế?

 

Tôi là đàn ông bình thường đó nhé!

 

Cô ấy vẫn cứ quyến rũ tôi, khiêu khích tôi.

 

Tôi quay lưng lại, vậy mà cô ấy vẫn lại gần, cố tỏ ra nhẫn nhịn mà nói là không đụng vào tôi.

 

Phiền chết đi được!

 

Sau này tôi nhất định sẽ hôn cô ấy tới tấp, trêu chọc cô ấy, để xem cô ấy có chịu nổi không!

 

Hết.

 

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page